Chương Tôi nhếch mép cười nhìn nó.
Nhỏ Mai nhận thấy nụ cười gian xoả của tôi cũng tắt ngấm nụ cười, phán một câu nghe xong đứng hình luôn(may là chưa có đứng tim).
-Về nhà mà ăn dưa bở đi con.
Nếu không vì bà cô sư tử bước vào lớp liếc xéo tôi thì chắc tôi cho nó một trận rồi 'em xuống chơi với bà cố nha'.
Cuối cùng tiết học dài dằng dẵng trôi qua tôi mới thở phào nhẹ nhõm mà khoác cặp về nhà. Vừa ra đến cửa lớp thì một giọng nói nam trầm vang lên_Này!
Không phải chứ, mới ngày đầu nhập học thôi mà ảo tưởng quá đi.
-Gọi tui_ tôi quay người lại chỉ một ngón tay về phía mình.
Không thèm trả lời cậu ta chìa ra cuốn tiểu thuyết dày cộp mà nhỏ Mai hối lộ tôi lúc trong tiết.Tôi đưa tay đón lấy quyển tiểu thuyết _CẢm. . . .
Chưa để tôi nói hết câu cậu ta đã bỏ đi.
Đúng là loại khó ưa thiếu lịch sự mà. đang giận sôi máu ai biết điều thì đừng có động vào kg cầm tay hướng dẫn viên du lịch xuống địa phủ tham quan chuyến dài hạn..
Tôi nhét quyển truyện vào cặp rồi ra chỗ gửi xe để lấy xe. Đúng là xui xẻo mà ngày đầu tiên đi học không biết đắc tội với ai mà con xe cưng của tôi nó bị xịt mất bánh trước, trông đến là thương. Thế là tôi lại được tắm nắng miễn phí, đảm bảo không đen da không lấy tiền. Sau khi vứt 'bé cưng ở chỗ sửa xe tôi lôi quyển tiểu thuyết ra đọc từng bước lết về nhà. (Hì tại tôi kg mang theo dế cưng nên mới khổ vậy nè).
Tan học lúc hơn h vậy mà đầu giờ chiều tôi mới lết được cái xác về nhà. Đã thế cái bụng tôi lại luôn tay luôn chân biểu tình làm tôi mệt lả cả người. May mà tầm này mami tôi đang ngủ trưa chứ không tôi hết đường vét cháy chứ chả dám ăn cơm đâu.
Đấy cái ngày đầu tiêng học lớp mà khiến tôi hao tâm tổn sức vậy đó. Đúng là xui xẻo hết chỗ nói luôn mà.
Tối hôm đó, . . .
Mấy pợn đón đọc chương nha.