Vào mùa đông mà thấy Cúc Tịnh Y dậy sớm thật đúng là hiếm có.
Vừa tỉnh lại thì phát hiện không thấy Cúc Tịnh Y đâu, gắng gượng rời giường, lập tức phủ thêm một cái áo khoác thật dày rồi giẫm dép lông xù đi ra ngoài.
Ở nhà tìm một vòng đều không tìm được Cúc Tịnh Y, bất đắc dĩ kéo thảm ngồi trên ghế salon chờ Cúc Tịnh Y trở về nhà.
Nàng rốt cuộc là đi đâu đây, TV đang chiếu cái gì tôi cũng không có chú ý tới, trong đầu luôn tự hỏi Cúc Tịnh Y đã đi đâu rồi?, ngay cả di động cũng không có mang theo.
Không lâu sau, lúc tôi đang mơ mơ màng màng sắp ngủ thì cửa mở.
Lập tức đứng dậy chạy ra hiên nhà.
Cúc Tịnh Y đang ôm một túi đồ gì đó đứng cạnh cửa.
"Đây là cái gi vậy ? " Tôi chỉ vào hỏi.
Nàng nhìn tôi trên mặt lộ ra nét còn chưa tỉnh ngủ cười xoa nắn mặt tôi sau đó đi về phòng khách nói: "Pháo hoa đó, chẳng phải sắp đến tết sao? "
Tôi vừa nghe.
Ngày hôm qua tôi nói với Cúc Tịnh Y muốn đốt pháo hoa, nàng vốn nói : "Đều là người lớn cả, đốt pháo hoa cái gì, có mất mặt hay không. "
Kết quả, sáng sớm hôm nay đã đi mua pháo hoa.
Tôi lập tức giẫm dép: "Cộc cộc cạch cạch " chạy tới, ngồi chồm hỗm trên mặt đất cùng nàng xem có những loại pháo hoa gì.
"Ôi! Cái này cái này, cái này sẽ bắn ra ngoài, ôi, cái kia là loại sẽ nổ tung đi, cái này có phải là biết bay không, còn có cái này, tôi làm sao chưa từng thấy đây? Cái này cái này cũng được, còn có... " Tôi đem các loại pháo hoa chưa từng thấy đều lấy hết ra.
Nàng ở bên cạnh vừa cười vừa nói, trước tiên chị đốt cái này em đốt cái kia, phải đốt ở đâu chơi mới vui.
Tôi nhìn chằm chằm nàng nói liên tục một hồi, đột nhiên ý thức được, rõ ràng nàng mới là giống trẻ con.
Cảm thấy có người xoa xoa tóc của mình.
Nàng ngây ngốc một chút rồi nghi hoặc nhìn về phía tôi, trên mặt còn mang vẻ bất mãn khi tôi cắt ngang nàng đang nói.
Tôi cười, nàng nhíu nhíu mày : "Cười cái gì mà cười. "
"Em đang suy nghĩ, là chị trẻ con hay là em trẻ con đây. "
Lông mày của nàng nhíu càng sâu, bất mãn mở miệng: "Đương nhiên là em trẻ con, ngày hôm qua ai đòi chị mua pháo hoa? "
Tôi nhíu nhíu mày "Cái đó... Hiện tại là ai giảng giải vô cùng hăng say còn lôi kéo em nữa? "
Nàng mếu máo hừ một tiếng sau dọn một lúc sạch bách pháo hoa: "Mặc kệ em có thích hay không, ngày tết đến chị đi đốt một mình. " nói xong, ôm một đống pháo hoa tiến vào thư phòng.
Tôi lập tức theo sau.
Oành một tiếng.
Tôi sợ đến mức mau chóng sờ sờ mũi của mình, vẫn còn tốt, không có bị nát đi.
Đưa tay gõ cửa : "Cúc Tịnh Y, mở cửa ra, chị có bản lĩnh mua pháo hoa thì chị phải có bản lĩnh mở cửa chứ, mở cửa, mở cửa, đừng trốn ở bên trong không lên tiếng, em biết chị ở trong phòng. "
Một lúc sau cửa bị mở ra, Cúc Tịnh Y đột nhiên quay mặt lại lườm tôi một cái, làm tôi sợ là mắt nàng trợn trắng lên, khiến tôi chỉ muốn tìm đất trốn.
Nàng nhét vào tay tôi một thứ gì đó sau đó lập tức đóng cửa lại: "Cho em đó. "
Tôi nhìn một chút, là một cây pháo hoa nhỏ.
"Làm sao chỉ có một cây, quỷ hẹp hòi! "
"Hừ, em không phải trẻ con, em chơi một cái là được rồi! "
"Ai nha! Em trẻ con em trẻ con, Tiểu Cúc tỷ tỷ, cầu xin chị, cho em mấy cái nữa đi. "
"Phải xem biểu hiện của em. "
"Hừ! "
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trong giờ học.
Tôi bị Lâm Tư Ý cho gọi tới văn phòng, Cúc Tịnh Y đang hướng dẫn lớp làm bài tập.
Vừa đến văn phòng Lâm Tư Ý kêu tôi ngồi xuống, chuyển cái ghế lại gần rồi rót nước.
"Tán gẫu một chút. " cô ấy nói.
Tôi không rõ : "Tán gẫu cái gì? "
Cô ta cúi đầu cười cợt, một bên lấy ra di động cho tôi xem.
Tôi liếc nhìn nội dung trên điện thoại, ngẩn người.
"Nhanh như vậy sao... "
Trên màn hình là trường học của chúng tôi, trang đầu đúng vậy là ảnh của tôi và Cúc Tịnh, phía trên còn viết một cái nhan đề
"cặp cp mới phát hiện."
Tôi tiếp lấy điện thoại tính toán, nên trả lời thế nào.
Chuyện này nên gọi là gì đây ?
Tôi từ lần trước còn không có biểu hiện gì với Lý lão sư và Hoàng lão sư bên trong còn chưa tỏ, tại sao lại xảy ra, a a a a a quả thực là hạnh phúc mà !!
Chuyện này là chuyện giữa học sinh với lão sư đó!
Tôi đoán Cúc lão sư vẫn chịu được.
Lên trên +
Lên trên +
+
...
Tôi nhìn một lát rồi đem điện thoại trả cho Lâm Tư Ý.
Nhướng nhướng mày : "Làm sao? Em với Cúc Tịnh Y đúng là loại quan hệ này, hơn nữa còn ba năm rồi. "
Lâm Tư Ý nhìn chằm chằm tôi thật lâu : "Không thể. "
"Cái gì không thể? " Tôi cười hỏi.
"Em vẫn còn là học sinh. " cô ta nói.
"Nha? Học sinh thì làm sao? Học sinh cũng có sự tự do của chính mình, hiện đang chủ trương tự do yêu đương cô không hiểu sao? Lâm lão sư? Cô thật là low(chậm hiểu) đó. " Tôi vẫn cười, nheo lại mắt nhìn Lâm Tư Ý.
Lâm Tư Ý trừng mắt với tôi : "Lão sư với lão sư cái này chúng tôi quản không được, thế nhưng em là học sinh, nếu là học sinh thì phải học tập thật tốt, tự do yêu đương? Chờ em đại học nói sau đi, hơn nữa em đừng hại Cúc Tịnh Y. "
Tôi vẫn nhìn Lâm Tư Ý : "Hại Cúc Tịnh Y? Em có thể hại sao ? Cùng nắm là mất công việc em bao nuôi cô ấy. "
Cô ta tức không nhịn nổi, vỗ một cái thật mạnh đứng lên lạnh lùng nói: "Nuôi cô ấy? Em còn đi học làm sao nuôi cố ấy đây? Hồ đồ! "
Tôi không cam lòng yếu thế cũng đứng lên, Lâm Tư Ý so với tôi thấp hơn một ít, tôi đến gần cô ta gần như đụng phải mặt cô ta.
Tôi nói : "Em có tiền, thế nào? Em có thể kế thừa công ty, thế nào? Em có thể nuôi Cúc Tịnh Y thật tốt, thế nào? " tôi vẫn cười khi nói xong lời này.
"Triệu Gia Mẫn! " Lâm Tư Ý dùng sức đẩy tôi một cái, tôi dưới chân lảo đảo một hồi phía sau lưng va vào vách ngăn bên cạnh.
Một luồng đau buốt xuyên thẳng lên đầu, tôi không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
"Gia Mẫn! " vừa vặn Cúc Tịnh Y thấy cảnh này, lập tức bước nhanh hơn đi tới.
"Em muốn hỏi chị làm sao không dạy học, chị tới đây làm gì? " nàng đi tới đỡ tôi.
Tôi trừng mắt cứ nhìn Lâm Tư Ý, Cúc Tịnh Y cũng theo ánh mắt của tôi nhìn lại : "Lâm Tư Ý, chị đến cùng là muốn như thế nào? "
"Tiểu Cúc... Tôi... " Lâm Tư Ý cau mày.
"Đau không? " Cúc Tịnh Y không tiếp tục nhìn về phía Lâm Tư Ý, quay đầu dùng tay nhẹ nhàng xoa xoa chỗ tôi bị va chạm.
Tôi mếu máo: "Không đau. "
Cúc Tịnh Y liếc nhìn Lâm Tư Ý bên cạnh: "Lâm Tư Ý, tôi không hy vọng chị tìm Gia Mẫn gây phiền phức. " nói xong xoay người đỡ lấy tôi: "Đi thôi, chị giúp em xin nghỉ, chúng ta về nhà. "
Về đến nhà.
Cúc Tịnh Y cẩn thận từng li từng tí một vén áo lên cầm rượu thuốc xoa lên lưng tôi.
Cảm giác được nàng nửa ngày không có phản ứng.
Tôi đại khái đoán được tình huống thế nào rồi, căn cứ vào lúc đó tôi đau đến như vậy, phỏng chừng là tụ máu mất.
"Một mảng này đều bị bầm tím, Lâm Tư Ý rốt cuộc muốn như thế nào? Xuống tay nặng như vậy. " có thể cảm giác được tay nàng lạnh lẽo nhẹ nhàng đụng vào vùng tôi bị thương.
Tôi xoay người nhìn nàng : "Không có chuyện gì, tụ máu mà thôi, rất nhanh sẽ tốt thôi. "
Nàng ngẩng đầu lên.
Tôi nhìn thấy mắt nàng rất đỏ: "Cái gì đây, chị bình thường đều bảo vệ em không có chuyện gì, lần này em tốt rồi, tốt đến tụ máu . " nói xong nước mắt của nàng rơi xuống.
Tôi hoảng loạn cầm giấy cho nàng lau nước mắt : "Tốt rồi, không có chuyện gì, bình thường chị cũng đánh em không ít. "
Nàng vừa nghe lập tức phản bác: "Điều này sao có thể như thế được! Chị đó là dạy dỗ bạn gái, em tính làm gì, hơn nữa chị chỉ xoa bóp tai giúp em thôi. " nàng khóc càng dữ dội.
Tôi nhìn nàng như vậy tôi cũng muốn khóc.
Mẹ ơi, trước đây tôi làm sao lại không biết nàng đáng yêu như vậy nhỉ.
Cười sờ sờ tay nàng.
"Được, sau này không để ý tới em ấy nữa, em ấy là người xấu được chưa." Tôi nói.
Nàng méo miệng : "Em vốn là như vậy! "
Tôi dở khóc dở cười, rõ ràng Cúc Tịnh Y mới là trẻ con mà!
"Được được được, vâng vâng vâng, vậy cuối cùng chị có bôi thuốc cho em không ? Em đau muốn chết. "
"A? A! Em nhanh qua đây. "
"Vụng về muốn chết. "
"Hừ. "
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------