Và những ngày sau, Lục Hàn vẫn thường đến vào buổi tối để gặp cô và đưa đồ ăn đêm cho cô ăn, khi cô ăn no thì đến lượt anh, và cư thế hai người vẫn có nụ hôn triền miên trên xe.
Đến đêm giao thừa Giản Nhu đã rủ mọi đi chơi để ngắm pháo hoa nhưng chỉ có cô và Lục Hàn đi chung với nhau thôi, vì Khương Ngọc đã đi chung với Trình Khải rồi, còn Tống Dương thì đã về quê ăn tết cùng ông bà rồi, ba mẹ cô cũng đã đi lại nhà ông bà nội gần đây để đón giao thừa chung.
Tối nay cô đã chọn cho mình một bộ đầm rất đẹp và phù hợp với bộ đồ của anh đang mặc, Trình Khải đã đi rước Khương Ngọc rồi nên chỉ còn cô ở nhà đang đợi Lục Hàn.
Nghe tiếng xe quen thuộc cô nhanh chóng đi ra, vừa bước vào xe Lục Hàn đã không tiết kiệm lời mà khen cô một câu:" Em rất đẹp!" khiến cho Giản Nhu đỏ mặt vừa ngại.
Lục Hàn nhanh chóng đưa cô đi mấy quán ăn trước rồi đi chơi vì còn rất lâu mới tới giờ người ta băn pháo hoa.
Anh chạy xe đi đến khu ăn uống rồi cùng cô đi bộ vào trong.
Ở đây cũng gần nơi bắn phải hoa chỉ cần đi qua một chút liền tới nơi, vì ở đây là trung tâm bắn pháo nên mọi người tụ tập ở đây rất đông.
Lục Hàn sợ lạc mất cô nên nắm tay cô rất chặt, hai người đi đến một tiệm chè khá nổi tiếng để ngồi ăn lót dạ trước.
Vừa bước vào tiệm liền thấy Vũ Nghi cũng đang ngồi ở đây với những người học cùng khóa với anh.
Đình Tư:" Lục Hàn chào cậu!"
Lục Hàn:" Chào!"
Triệu Minh:" Ohhh ai đây! còn nắm tay nữa không định giới thiệu cho chúng tôi biết sao?"
Tuyết Vy:" Phải đấy! người yêu sao?"
Lục Hàn:" Phải! em ấy là người yêu của tôi tên Trình Giản Nhu!"
Giản Nhu:" Chào các cậu!"
Đình Tư:" Chào cậu! hai người ngồi chung với bọn này luôn đi!"
Tuyết Vy:" Cái gì mà ngồi chung! cho họ cái không gian riêng với nhau đi! bọn mình không muốn ăn cơm chó đâu!"
Hứa Viễn:" Phải đấy!"
Lục Hàn:" Vậy bọn tôi đi trước!"
Triệu Minh:" Bye hai người!"
Giản Nhu:" Bye các cậu!"
Đình Tư:" Không ngờ người yêu của Lục Hàn lại xinh đẹp thế này!"
Tuyết Vy:" Thật ngưỡng mộ hai người quá đi!"
Triệu Minh:" Nghe nói Giản Nhu không học cùng trường với chúng ta! hai người đó yêu xa đấy!"
Đình Tư:" Có người yêu đẹp thế này nên cậu ta mới không đồng ý lời tỏ tình mấy đứa con gái trong trường đặc biệt là....!" Vội lấy tay che miệng lại
Tuyết Vy:" Haha! không nói vấn đề của cậu ấy nữa!"
Triệu Minh:" Đúng rồi đấy! lát chúng ta đi một dòng để ngắm pháo hoa thôi!"
Hứa Viễn:" Được!"
Khi phát hiện bản thân đã lỡ lời, mọi người ở đó nhanh chóng cứu giúp nhau chuyển chủ đề khác, Vũ Nghi từ đầu đến cuối vẫn không thể chấp nhận được, nhìn thấy hai người tay nắm chặt tay trong lòng liền căm phẫn tột cùng.
Trước đó Vũ Nghi cũng có nhắn tin cho mọi người cùng khoá để bàn về kế hoạch đi đón giao thừa, Lục Hàn lấy lí bận nên không đi được, bây giờ cô ta cũng biết lí do của anh rồi.
Cô ta hình như sắp không khống chế được rồi nên cứ ngồi không lên tiếng chút nào, tay thì bấu vào nhau đến nỗi in lên vết móng tay của cô ta.
Tuyết Vy thấy cô ta như vậy liền phát tính hiệu cho mọi người ngồi chung bàn, từ một không khí sôi nổi giờ đây không ai dám nói ra câu nào cả.
Trong khoá ai cũng biết Vũ Nghi xưa nay vẫn luôn theo đuổi Lục Hàn, nhiều khi thấy anh phũ cô ta thì có chút thương cảm.
Mọi người đồng ý đi chơi với cô ta vì nể mặt thôi chứ bọn họ cũng không thân nhau cho lắm.
Sau khi Giản Nhu và Lục Hàn đi chỗ khác ngồi, cô lựa chỗ gần cửa sổ, hai người vẫn cứ nói chuyện với nhau bình thường mặc kệ bên kia có sóng gió ra sao.
Lục Hàn cũng chưa từng nhìn mặt cô một lần nào kể từ khi bước vào quán.
Ăn chè xong anh dẫn cô ra ngoài đi dạo, cô thấy những kẹo bông gòn được tạo hình đủ loại liền hào hứng kéo tay anh đi lại mua.
Giản Nhu tự chọn cho hai người là hình trái tim có nhiều màu, cô lấy điện thoại ra chụp hình cùng anh vài tấm rồi mới đưa cho anh ăn.
Lục Hàn nhìn cô giống như một đứa con ních vậy, cứ kéo tay anh đến chỗ này rồi đến chỗ khác tham quan, mỗi lần ghé như vậy cô liền mua một ít nhưng lại ăn không hết đơn nhiên phần còn lại đó anh là người chịu xử lý hết rồi.
Lục Hàn cảm giác được bụng của mình lúc này sắp chứa không nổi nữa rồi liền nắm tay cô đi ra khỏi mấy quầy đồ ăn vặt đó nữa.
Anh cũng canh rất đúng thời gian để coi bắn pháo hoa, anh nắm tay cô đưa cô đến chỗ cây cầu, ở đây là nơi ngắm pháo hoa đẹp nhất nên một chút nữa sẽ không có chỗ đứng nếu không dành trước.
Hai người đứng đó tầm khoảng phút thì đã đông người rồi, cây cầu này rất lớn nên cũng chịu được sức khi nhiều người đứng trên này.
Lục Hàn:" Nhu Nhu!"
Giản Nhu:" Hả!"
Lục Hàn:" Anh yêu em!"
Anh vừa dứt câu trên bầu trời liền nổ ra những trận pháo hoa nở ra trên không trung, Giản Nhu mỉm cười chủ động hôn nhẹ lên môi anh một cái.
Giản Nhu Chụt:" Em cũng yêu anh!"
Hai người nhìn nhau rồi cười, cùng nhau ngắm pháo hoa mà không biết Vũ Nghi đang tức tối đứng một góc để quan sát hai người.
Người lựa chỗ này là Hứa Viễn, khi họ đi ra lúc đầu không hề thấy hai người nhưng đi lại một chút nữa liền bắt gặp hai người đang đứng ở đó.
Vì ở đây rất đông cũng khó đi xuống nên đành đứng đó ngắm pháo hoa thôi.
Thấy hành động thân mật của hai người mọi người đồng thời nhìn nhau rồi không tự chủ quay lén nhìn sắt mặt của Vũ Nghi..