Vì có gặp đối tác nên Lục Hàn đi đến chỗ khác để nói chuyện bàn việc làm ăn, còn Giản Nhu thì vẫn được mẹ chồng chăm sóc rất nhiệt tình, cái gì cũng bắt cô ăn thật nhiều.
Niên Cẩm lựa thời cơ anh không đi cùng Giản Nhu mới đi đến chỗ anh đứng trên tay còn cầm hay ly rượu nữa.
Anh bàn việc xong tính đi chỗ cô thì bị một người chặn lại.
Niên Cẩm:" Lục Hàn! Anh có thể uống với em một ly không?"
Lục Hàn:" Không thích!"
Niên Cẩm:" Nể mặc hôm nay là vui của em uống cùng em một ly được không?"
Lục Hàn:" Phiền phức!" cầm lấy ly rượu uống một hơi một rồi bỏ đi
Cô ta nhìn thấy anh bước đi liền nở nụ cười đắc ý.
Cô ta đã bỏ thuốc vào ly rượu khi nãy của anh rồi, chỉ cần thuốc đó phát tát thì cô ta liền có cơ hội đến với anh, còn về Giản Nhu cô ta đã có kêu người giữ chân cô lại giúp cô ta rồi.
Ngồi chỗ cô một lát anh liền đi chỗ để nói chuyện làm ăn tiếp, thấy vậy cô cũng không làm phiền anh.
Được một lúc lâu anh cảm thấy cơ thể anh có chút biến đổi, cảm giác nóng dần lên, mắt bắt đầu mơ hồ đi.
Niên Cẩm luôn quan sát hành động của anh, thấy thuốc có tác dụng cô ta nhanh chóng đi đến chỗ anh hỏi han.
Niên Cẩm:" Lục Hàn anh sao vậy? có cần em đỡ anh đi nghỉ một lát không?"
Lục Hàn:" Buông!"
Niên Cẩm:“Không được! người nóng quá rồi! để em dìu anh lên phòng nghỉ rồi em sẽ đi kêu Giản Nhu lại chăm sóc cho anh được không?”
Nghe được tên của cô nên anh cũng bắt đầu nghe theo lời cô ta, mặc cho cô ta dìu lên phòng.
Vừa đến phòng, cả người anh bắt đầu nóng rang hơn khiến cho anh cảm giác rất khó chịu, anh cũng đã biết bản thân đã trúng thuốc rồi nhưng không biết là ai hại thôi vì khi nãy anh uống rất nhiều rượu mời từ đối tác.
Lí trí anh có chút mơ hồ thấy người trước mặt là cô liền đem thân người cô ta đè xuống, nhưng khi ngửi được mùi hương lạ lẫm ấy đầu óc anh có chút tỉnh táo nhận ra đây không phải là cô liền nhanh chóng đứng dậy.
Cô ta tưởng đâu sẽ đúng như kế hoạch của mình nào ngờ anh lại có chút tỉnh táo thế này, anh nhanh chóng đi mở cửa rồi chạy ra ngoài, cô ta cũng không thể để anh chạy như vậy liền đuổi theo.
Niên Cẩm:" Lục Hàn anh đừng chạy!"
Cô ta suýt nữa đã nắm được tay của anh nào ngờ bị một bàn tay khác chặn lại, vừa quay lại nhìn liền giật mình người đó là Lý Niên.
Niên Cẩm:" B…ba!"
Lý Niên:" Con định làm gì Lục Hàn HẢ!"
Niên Cẩm hoảng loạng+ khóc:" C.con không thể từ bỏ anh ấy được!"
Lý Niên:" Nghe theo lời của ba buông bỏ đi trước khi quá muộn! đi theo ba nhanh lên"
Niên Cẩm khóc:" Không!"
Cô ta không cam lòng kế hoạch của cô sắp thành công rồi giờ lại đổ sông đổ biển thế này.
Còn về phần anh, anh cố gắng khống chế dục vọng của mình mà đi đến chỗ cô ngồi với gia đình anh.
Giản Nhu:" Anh về rồi sao?"
Lục Hàn giọng khàn:" Chúng ta đi về!"
Không đợi cô có phản ứng gì liền nắm tay cô kéo một mạch đi, hai bậc phụ huynh ở lại nhìn nhau đầy hoang mang.
Giản Nhu:" Anh sao thế?"
Anh vẫn không nói gì mà tiếp tục kéo cô vào xe rồi phóng xe nhanh về nhà, trên đường về cô cũng không biết anh bị cái gì nữa mà chạy nhanh như vậy khiến cho cô có chút sợ hãi.
Chốc lát chiếc xe cuối cùng cũng đừng lại, cô chưa kịp thở phào liền bị anh bế ra khỏi xe rồi tiến đến phòng ngủ của hai người.
Giản Nhu:" Thả em xuống anh bị gì ưm!"
Anh không cho cô nói gì thêm nữa mà chiếm đóng môi một cách mạnh bạo, cô biết anh tính làm cái gì liền cùng phối hợp với anh không phản khán nữa.
Hai chiếc lưỡi quấn vào nhau, tay của anh cũng bắt đầu không tự chủ mà cởi đó chiếc váy của của cô rồi tiếp đến là nội y của cô.
Anh dời môi hôn xuống chiếc cổ trắng ấy của cô rồi tiếp đến là hai bầu ngực đẩy đà của cô hết xoa nắn đủ kiểu rồi cắn khiến cô không ngừng phát ra tiếng rên “ư…ưm”
Khi chơi chán chê hai quả gò bông của cô thì bắt đầu hôn xuống bụng của cô rồi dừng lại ở cô bé ở dưới, anh không ngần ngại mà hôn xuống khiến cho cô phải ưỡn người lên vì khoái cảm.
Giản Nhu:" Ưm…ư…Hàn"
Lục Hàn cảm thấy bên dưới cô đã đủ trơn trượt rồi bắt đầu cởi bỏ quần áo của mình rồi đưa chân cô vòng qua hông của mình rồi tiến vào một cách nhanh chóng.
Giản Nhu:" Ư…nhẹ…Hàn"
Lục Hàn:" Thoải mái!"
Thuốc đã ngấm vào nên anh cũng bắt đầu ra vào mạng bạo hơn nữa, đôi gò bông của cô không kịp nhịp độ của anh mà nó càng lắc lư dữ dội hơn.
Một tay anh nắm một bên xoa nắn một bên thì anh dùng miệng của mình để hôn lên.
Trải qua sự kích tình nhiều lần đếm không xuể, cô chỉ nhớ bản thân dần mất ý thức có nhìn được đồng hồ là giờ rồi sau đó ngất đi luôn.
Thuốc anh trúng quả thật rất mạnh khiến anh hoạt động không ngừng nghỉ, đến khi không còn tác dụng của thuốc nữa anh mới buông tha cho, giúp cô tắm rửa rồi thay ga giường sau đó thì ôm cô ngủ tới sáng..