Cô và anh đâu ngờ dì Hoa lén nói với bà nội, khi nghe xong bà nội liền nổi trận lôi đình, bắt cô và anh trở về nhà ngay lập tức. Cô liền dở trò nịnh nọt nhưng thất bại, bà nội đã già cả nhưng còn rất nhiều sức để quát nha.
- Hai đứa bây rời khỏi được bà già này liền vung tay trở mặt phải không? Cưới nhau chưa bao lâu, khi chuyển qua ở riêng thì liền này nọ. Rốt cuộc hai đứa bây xem bà già này là cái gì hả?
Cô và anh ngồi ngay ghế, Tịnh Vy mặt cơ hồ đã sớm tái mét khi nghe chửi. Còn anh, ánh mắt vẫn vậy, vẫn lạnh lùng bình tĩnh ngồi nghe nha.
- Rốt cuộc hai đứa bây giờ có chuyện gì với nhau hả?
- Nội à, còn và anh ấy thực sự không có gì mà.
Giọng cô nhỏ nhẹ nghe mà phát ngấy.
- Hai đứa bây tính gạt người khác đến bao giờ hả? Cãi nhau đến mức hai đứa hai phòng vậy mà nói không có gì hả?
Trời ạ, cô muốn đi tự sát chết quách cho rồi. Dì Hoa méc lại cho nội thì kể vắn tắt thôi, tại sao lại kể đến chi tiết như vậy cơ chứ.
- Dạ, con và anh ấy có chút hiểu lầm nho nhỏ.
- À nhắc mới nhớ, tại sao con lại đi đóng phim hả?
- Dạ?
Cô tròn mắt nhìn bà, đến cả việc đó bà cũng biết sao?
- Tịnh Vy, bà nói con nghe bao nhiêu lần rồi, làm dâu nhà họ Tống này con không cần phải đi bán cảm xúc của mình đi như thế.
Bà nội chửi cô và anh đến tận gần tiếng đồng hồ, khi lên phòng cô bủn rủn hết cả chân tay. Nội nói cô và anh không được ở riêng nữa, phải chuyển về đây sống. Nếu không nghe lời thì khi nhìn bà già này đi gặp trời thì lúc đó đừng có mà khóc.
Thiên Ân từ đầu buổi đến giờ vẫn không nói gì, chỉ im lặng ngồi nghe và bây giờ im lặng đi lên phòng. Sắc mặt anh ta rất khó coi, nhưng thật may khi đi lên không hề nổi nóng với cô.
Tịnh Vy ngồi ngay giường nhẹ nhàng thở dài ra, cuộc đời cô vốn dĩ là một đường không có lối ra rồi, đi qua đi lại rốt cuộc vẫn như thế. Bà kêu cô và anh lên phòng nói chuyện với nhau, nói đến khi nào mà không còn hiểu lầm nữa thì thôi.
Bỗng dưng anh ta quay sang, tay xốc ngược người cô lên, rất nhanh sau đó cô liền nghe hơi thở ấm áp ở bờ môi xinh đẹp của mình. Anh ta đang hôn cô sao?
Thiên Ân cũng chẳng hứng thú gì, chỉ là anh nghe tiếng người lên, thì ra bà nội kêu bé Hai lên đây khóa cửa và thăm dò tình hình. Khi bé Hai đi, anh nhanh chóng buông người cô ra và trở vào phòng tắm.
Cả con người bé nhỏ của cô liền run rẩy, nụ hôn kia mãnh liệt hút hết hơi thở của cô, như nói rằng anh ta đang hết sức tức giận. Môi cô cũng vì thế mà sưng tấy lên, cô đang lấy lại hơi thở dần đều của mình.
Tối hôm đó, nội kêu hai người xuống ăn cơm. Đang ăn thì có điện thoại của công ty điện, nói Linh Đan mới bị đụng xe bị thương không nặng, nhưng đang cấp cứu.
Anh ta liền phóng như bay, mặc kệ nội nói anh như thế nào.
- Nội, bạn của anh bị đụng xe, nên Thiên Ân phải tới đó ngay, nội đừng tức giận.
Bà nghe cô nói ngọt, liền nhìn cô.
- Tịnh Vy, con làm vợ của Thiên Ân khổ rồi.
Cô chỉ mỉm cười, muốn nói với nội rằng không phải khổ ít đâu ạ, mà rất rất rất là khổ. Tối hôm đó anh về rất muộn.
- Linh Đan thế nào rồi?
- Không sao, chỉ bị thương sơ sơ.
Cô đang suy nghĩ, Linh Đan bị thương sơ sơ mà anh ta đã lo lắng đến mức cuống cuồng như thế. Còn cô thì sao? Anh ta ghét cô như thế, khi nghe tin cô bị đụng xe đừng nói bỏ mặc cô và nói cô ta sống chết tùy chứ.
Tối hôm đó, nội giở trò, dụ anh uống thuốc, là thuộc ấy ấy bỏ vào canh hạt sen, nhưng vì cô tham ăn nên đã ăn lần hai chén. Cả thân thể liền trở nên nóng rực, khó chịu đến mức muốn bốc cháy. Cô nắm tay Thiên Ân, đôi mắt đã sớm hóa mù mịt.
- Nội, nội cho Tịnh Vy uống thuốc gì?
- Có gì đâu.
- Nội...
- Vợ con, con tự giải quyết.
Sau khi nói xong câu đấy, anh đùng đừng tức giận. Nghe câu vợ con, con tự giải quyết là hiểu ý nội là như thế nào rồi.
Tịnh Vy bị thuốc làm cho hoa mắt, chỉ biết trong thân thể hết sức khó chịu. Tối hôm đó, Thiên Ân ôm cô đi tắm, rất dịu dàng. Ánh mắt có thể hiện sự xót xa.
Trong bồn tắm lớn, anh ôm lấy cô, rất ôn nhu, ánh mắt lạnh lùng nhìn khuôn mặt đang thở dốc vì khó chịu kia. Tóc ướt, bết dính vào khuôn mặt nhỏ nhắn.
Hôm nay tại bệnh viện, anh đã lo lắng cho Linh Đan đến mức tay chân cuống cuồng. Không còn làm được gì nữa, lúc truyền nước, anh đã rất dịu dàng cắt trái cây cho Linh Đan ăn.
Cô ấy ném miếng táo xuống, hét lên rằng anh đừng bao giờ quan tâm cô ấy kiểu đó nữa. Bởi vì Linh Đan thích anh, nhưng anh đã có vợ, không nên làm như thế. Linh Đan gào lên trong đau khổ, nói rằng cô không muốn thích anh một chút nào nữa hết, bởi vì thế nên anh cũng đừng làm tổn thương Tịnh Vy.
Trong tình cảm của hai người, hóa ra Tịnh Vy là người chịu mọi đau khổ nhất. Cô gái này bụng dạ không xấu, chỉ là có chút kiêu căng, hay làm phiền người khác và tình tình thì tỏ vẻ ta đây lớn rồi nhưng tâm hồn thì là một đứa trẻ nghịch ngợm.
Thì ra bản hợp đồng kia, là một cái sai, ép buộc hai con người tự do đến với nhau trong hề không có một chút tình cảm.
Anh kêu bé Hai thay đồ cho cô, rồi chính tay anh sấy tóc cho cô. Ôm cô ngủ cho đến sáng.
Sáng hôm sau, khi cô thức dậy liền thấy khuôn mặt đẹp trai kia đầu tiên. Cô tự hỏi là tại sao sáng hôm nay anh ta lại đẹp trai lạ lùng đến mức như thế?
Nhìn cánh mũi cao, khóe môi mỏng, làn da sáng, khi anh ta nhắm mắt cũng rất là đẹp trai nha. Tự nhiên, anh ta mở to mắt ra, làm cô hoảng hồn liền quay mặt sang bên kia giả vờ ngủ.
Tại sao hôm nay cô lại mê trai đến mức như thế chứ nhỉ? Tại sao chứ?
Anh không nói gì, chỉ im lặng xuống giường làm vệ sinh cá nhân.
Hôm nay cô cảm giác anh rất lạ nha, cùng cô trồng cây, cùng cô cho cá ăn, cùng cô chăm sóc vườn hoa trên sân thượng,... rất nhiều cái cùng cô nhưng tại sao? Hôm qua còn lo lắng cho Linh Đan, mà hôm nay lại rãnh rỗi ở nhà phụ cô.
Tịnh Vy đâu biết rằng, Thiên Ân và Linh Đan đã không còn muốn gặp lại nhau, nói một cách dễ hiểu là yêu nhau nhưng không thể đến được với nhau.
Cho đến khi cô lên mạng, thấy tất cả bài báo viết về Linh Đan, là cô ấy hẹn hò với một tay đạo diễn khá trẻ, còn chụp ảnh thân mật. Thì ra Linh Đan đã có người yêu nên làm anh ta tổn thương sâu sắc sao?
Ngồi trong phòng làm việc, anh cầm bản hợp đồng thở dài, thời gian chỉ còn năm hai tháng là hai người sẽ được tự do. Anh rất muốn xin lỗi cô là cái trò bày vẻ bản hợp đồng này là phút nông nỗi của mình, đáng lẽ ra không nên như thế, Tịnh Vy sẽ được do, còn anh sẽ được đường đường chính chính yêu cô gái kia. Nhưng giờ hết rồi, mọi thứ hết rồi.
____
Tui mới đi học về đó mấy người, sợ bị ăn chửi cho nên viết liền đó mấy người:
Hơn ngắn tí nhưng cũng thông cảm nha, tui lại đi học thêm đây
~