Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

chương 213

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Anh tiến về phía hẳn.

Trần Triệu Dương gương mặt bình thản đáp lại: "Lát nữa. mày sẽ phải nói cho tao thôi".

“Mẹ nó, tới đây rồi mà còn dám huênh hoang như vậy". “Đập nó đi".

“Dám tới đây gây chuyện. Đập chết nó đi".

Đám người xung quanh cùng lúc chuẩn bị tấn công.

Tên đầu trọc đanh giọng và nói: "Chúng mày không cần ra tay. Tao muốn chơi đùa với nó, xem bản lĩnh của nó tới đâu".

Nói rồi tên đầu trọc liền làm động tác nâng tay lên.

"Thấy tên đầu trọc chuẩn bị tấn công, đám người kia tự khắc dừng tay.

Bọn họ đều ngồi đó chờ xem kịch hay.

Trần Triệu Dương từ từ bước về phía trước.

Tên đầu trọc khi thấy khoảng cách giữa hai người đã tương đối gần, hai tay hắn lập tức xuất chiêu Hắc Hổ Đào.

"Tâm và tấn công trực diện về phía Trần Triệu Dương.

Đây là chiêu thức nổi tiếng của hắn, chỉ với một chiêu Hắc Hổ Đào Tâm này mà hẳn đã đánh bại không ít cao thủ.

Tên đầu trọc thấy Trần Triệu Dương không hề né tránh chiêu thức của mình, trong lòng cười thầm, có chút bản lĩnh này thôi mà cũng dám tới đây gây sự.

Răng rắc!

Khi tên đầu trọc nhìn thấy nắm đấm của mình chuẩn bị tấn công vào cơ thể của Trần Triệu Dương, hẳn đột ngột cảm thấy một cơn đau nhức truyền từ đầu gối tới. Hản nhìn xuống phía dưới và không khỏi bàng hoàng, bắp chân của hắn đã bị đánh gãy rồi.

Mà lúc này, hắn vẫn còn muốn lao về phía trước nhưng chẳng thể đi nổi nữa, cả cơ thể đổ rầm và quỳ xuống trước mặt Trần Triệu Dương.

Aaaal

Đám đông lập tức náo động.

Trước mắt bọn họ, người lợi hại như Hạt Tử lại bị Trần Triệu Dương đá một phát khiến bắp chân hắn gãy lìa.

Lúc này, Trần Triệu Dương dùng một tay ấn đầu hẳn xuống.

“Nói, Diệp Thiên Phàm đang ở đâu?" Trần Triệu Dương trầm giọng hỏi.

Bị Trần Triệu Dương khống chế, tên đầu trọc cảm thấy xương sọ của hẳn như thể sắp bị bóp nát vậy.

Nhưng hắn vẫn rất cứng đầu, trầm giọng gầm lên: "Chém chết nó!"

Cùng với tiếng gầm của hắn, đám người xung quanh vốn đang chôn chân một chỗ lập tức có phản ứng, bọn họ lôi vũ khí ra, đồng loạt đâm về phía Trần Triệu Dương.

Trần Triệu Dương thấy đám người đang xông tới, trong mắt anh lộ ra vài phần sát khí: "Xem ra chúng mày chưa thấy quan tài chưa đổ lệ rồi".

Nói rồi Trần Triệu Dương vùng tay đánh xuống đầu của tên đầu trọc một nhát, khiến hắn ta nằm bẹp dưới đất.

Sau đó, anh vẫn đứng yên một chỗ nhìn đám người bốn phía đang đồng loạt lao tới.

Răng rắc!

Trần Triệu Dương vung năm đấm nhằm vào tên đầu tiên xông tới.

Đầu của tên đó bị đấm lệch về một bên, lập tức ngất đi.

Trần Triệu Dương cũng không hề ngừng lại, anh đá một phát về phía sau khiến tên sau lưng bị đá văng ra ngoài.

Sau khi đánh văng tên phía trước và tên sau lưng mình, anh liền chủ động tấn công.

Anh tiến lên phía trước một bước, vươn tay nắm lấy cằm của đối phương, sau đó anh dồn lực, bóp vỡ căm của người đó tại chỗ.

Tiếp đó Trần Triệu Dương vung khuỷ tay về phía tên bên cạnh.

Rầm!

Những chiếc răng còn dính đầy máu tươi của tên đó lập tức văng ra ngoài.

Sau khi giải quyết xong hai tên này, Trần Triệu Dương nhảy lên và đá một phát.

Rầm! Rầm!

Lúc này lại có người ngã xuống và không ngừng hét lên vì đau đớn.

Lúc đầu bọn họ còn nghĩ, bọn họ nhiều người cùng đối phó với Trần Triệu Dương một lúc, chắc chắn anh sẽ bị bọn họ xé xác.

Nhưng giờ đây lại chẳng khác nào thả một con sói đang đói bụng giữa một bầy dê.

Mỗi khi Trần Triệu Dương xuất chiêu chắc chắn sẽ có người bị đánh gục.

Hơn nữa người bị đánh gục đó sẽ mất hoàn toàn khả năng chiến đấu.

Rất nhanh sau đó, trong sảnh chính tràn ngập những tiếng kêu gào thảm thiết.

Răng rắc!

Trần Triệu Dương vung nắm đấm, tên cuối cùng còn đang đứng cũng lập tức ngã nhào xuống đất.

Lúc này, đám người xung quanh thấy Trần Triệu Dương đang đứng chính giữa, bọn họ đột nhiên nghĩ tới một câu nói.

Thất phu nổi giận, đãm máu ba thước!

Diệp Thiên Phàm rốt cuộc đã đắc tội với người như thế nào mà lại có thể biến thái tới mức này chứ.

Những thứ này vẫn chưa đủ để đánh giá!

Nhưng bọn họ cũng đã cảm thấy Trần Triệu Dương rất lợi hại, dám chạy tới đây gây sự với Diệp Thiên Phàm.

Trần Triệu Dương liếc một lượt xung quanh rồi đi tới chỗ tên đầu trọc, anh lúc này nảm lấy phần đầu của hản và nhấc bổng hắn lên.

“Giờ mày có thể nói cho tao Diệp Thiên Phàm đang ở đâu rồi chứ?"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio