Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

chương 288

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mà ở trên khu vực khán đài, lúc này Giang Viễn Chinh mới thực sự thở phào nhẹ nhõm.

Phải biết rằng hắn ta sắp sợ vỡ mật luôn rồi.

Có đánh chết hắn ta thì hắn ta cũng không ngờ rằng một công nhân viên chức bình thường lại có thực lực mạnh đến thế.

Nếu thăng nhãi ấy mà đánh hẳn ta thì hẳn ta tiêu đời.

May mà thẳng đó đi đời nhà ma rồi, nếu không thì hắn ta sẽ phải chạy trốn mất thôi.

“Đợi đã nào, tuyên bố luôn bây giờ có phải hơi sớm rồi không?”

Ngay lúc giám khảo sắp tuyên bố kết quả cuối cùng, một giọng nói hờ hững vọng tới.

Mọi người đồng loạt nhìn sang. Sau khi làn khói hoàn toàn biến mất, một bóng người cao lớn xuất hiện trước mặt mọi người.

“Cậu... Cậu ta chẳng sao hết!”

Đúng thế, người vừa xuất hiện chính là Trần Triệu Dương. Lúc này quần áo của anh vẫn sạch sẽ chỉnh tề, không hề có vẻ gì là nhếch nhác sau một cuộc chiến khốc liệt cả.

“Tiêu đời, mình sắp gặp hạn rồi”, nhìn thấy bóng người đột nhiên xuất hiện ấy, Giang Viễn Chinh run lên, chỉ cúi găm mặt xuống.

Lúc trước hắn ta muốn Lý Tam Đa giúp mình dạy cho Trần Triệu Dương một bài học, may mà không gây ra hậu quả gì, nếu không thì hắn ta đi tong thật ấy chứ.

“Sao... Sao mày lại không bị thương?”, trong mắt Thái Vinh chỉ toàn sự kinh hoàng và không dám tin.

Hắn ta nhất quyết không tin Trần Triệu Dương vẫn bình yên vô sự sau tuyệt chiêu cuối cùng của mình, điều này không hợp lý chút nào.

“Chưởng ấy cũng khá đó, tiếc là uy lực hơi kém”, Trần Triệu Dương nhìn hẳn ta rồi thong thả nói.

Đúng thực là bí kỹ của Thái Vinh khá đáng gờm, vốn dĩ hẳn ta chỉ là thiên tiên nửa vời, nhưng sau khi thi triển bí kỹ, hắn ta đã đạt tới thực lực của võ giả thiên tiên.

Nhưng như thế vẫn chẳng là gì với Trần Triệu Dương.

Sau khi đụng độ một chiêu với Thái Vinh, Trần Triệu Dương lập tức rời khỏi phạm vi sóng năng lượng tỏa ra, vậy nên mới không bị thương.

Nhưng Thái Vinh thì không may mản được như thế, hẳn ta đứng giữa khu vực bộc phát năng lượng, tất nhiên là sẽ bị ảnh hưởng nhiều nhất.

Nghe thấy câu nói của Trần Triệu Dương, Thái Vinh tức đến mức suýt thì hộc máu.

Hản ta đã dùng đến chiêu thức có thể coi là liều mạng rồi, vậy mà thẳng ranh này còn nói là uy lực hơi kém, thế thì làm sao không tức cho được.

“Mày dám cản trở kế hoạch của Giang Môn bọn tao thì sẽ chết thảm lảm đấy. Không chỉ mày, mà ngay cả những người bên cạnh mày cũng khó mà thoát được, vậy nên tốt nhất là mày hãy nhận thua luôn bây giờ đi, nếu không thì những gì tao vừa nói đều sẽ trở thành hiện thực”.

Lúc này Thái Vinh đang vô cùng căm hận Trần Triệu Dương, nếu hẳn ta thất bại trở về thì chẳng thể chứng minh thực lực của mình được.

Đến lúc đó, chắc chắn mấy lão già kia sẽ lấy cái cớ này để tước đoạt quyền lực của hẳn ta, ngay cả ông cụ cũng không thể ngăn cản được.

Hắn ta tuyệt đối không cho phép chuyện như thế xảy ra.

“Mày nói cái gì?”, Trần Triệu Dương đột nhiên sầm mặt xuống, lạnh lùng nhìn Thái Vinh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio