Bản Lĩnh Ngông Thần

chương 1010

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG

Đối diện với vợ đang tức giận, Sở Vĩnh Du một câu cũng không dám nói, ngoan ngoãn đứng đó, chỉ có thể than thở liên tục.

Đứng khoảng mười mấy phút, Đồng Ý Yên mới khoát tay với anh.

“Đi lên xem xem con gái đã ngủ chưa?”

“Được được, anh lập tức làm ngay.”

Chạy lên phòng ngủ ở trên lầu, Hữu Hữu vừa mới nằm xuống, còn làm mặt quỷ với Sở Vĩnh Du.

“Lêu lêu… ba đánh không lại mẹ, hừ hừ, con đi ngủ đây.”

Xoay người lại, Sở Vĩnh Du chỉ có thể gượng cười, sau đó đi ra ngoài.

Đến phòng khách thì phát hiện đã không có ai, sau đó trở về phòng phim, quả nhiên là Đồng Ý Yên đã mang hồn khôi vào truyền nhân của rồng.

Đã lâu lắm rồi Sở Vĩnh Du không vào trò chơi, anh cũng định mang hồn khôi vào, ông Tần lại gọi điện thoại tới.

“Vĩnh Du, yên tâm đi, tôi đã kiểm tra danh sách xuất nhập cảnh rồi, cả nhà Trần Trọng Thiên chưa ra nước ngoài.”

Nghe nói như vậy, xem như Sở Vĩnh Du thở phào một hơi, chỉ cần không ra nước ngoài, ở lại trong nước thì đã không gặp nguy hiểm.

“Làm phiền ông Tần rồi.”

Vào truyền nhân của rồng, Sở Vĩnh Du không do dự chút nào mà trực tiếp đến cách đấu trường bắt đầu dạy cho những người trẻ tuổi.

Hai tiếng đồng hồ sau lại ghép đôi với một người.

“Tôi có thể dạy cho cậu thuật cận chiến tổng hợp toàn dân, thời gian là…”

Còn chưa nói xong thì chàng trai trẻ tuổi ở đối diện đã nhăn mày lại.

“Anh chính là người thần bí chỉ đạo cho người khác ở cách đấu trường đó à, cuối cùng tôi cũng đã gặp được rồi.”

Nghe thấy lời nói có chỗ không đúng, Sở Vĩnh Du có hơi khó chịu, chẳng lẽ còn có người quấy rối hả? Không nên nha.

“Nghe đây thằng nhóc kia, cho dù bản thân mày có lợi hại bao nhiêu đi nữa thì hãy lập tức dừng lại hành vi này đi, nếu không thì mày chắc chắn sẽ nửa bước khó dời ở truyền nhân của rồng. Nếu như còn không nghe theo lời khuyên, để Huyền Hoàng Môn chúng tao điều tra ra được thân phận của mày trong hiện thực, ha ha, mày sẽ phải chết.”

Huyền Hoàng Môn? Ánh mắt của Sở Vĩnh Du bắt đầu trở nên lạnh lẽo.

“Có ý gì chứ? Huyền Hoàng Môn các người không muốn nhìn thấy kỹ năng chiến đấu của người khác tiến bộ nhanh hơn à?”

Người thanh niên cười cười.

“Nói nhảm, đạo bất đồng bất tương vi mưu, người nước R đều phát triển, bọn tao cũng không dễ chịu lắm, đương nhiên phải đả kích rồi. Mặc kệ mày có nghe hiểu câu nói này của tao hay không, nói tóm lại là lập tức dừng hành động này lại đi, Huyền Hoàng Môn bọn tao đang tìm mày ở từng thành phố, một khi phát hiện ra thì lập tức có thể phân rõ thân phận của mày .”

Anh ta hoàn toàn không nói dối, về điểm này, loại gương được bán với giá ba trăm nghìn theo tiền nước R là đạo cụ được sử dụng một lần, sau khi sử dụng thì có thể biết ID và thân phận thật của bạn.

Có thể đoán chắc rằng có người tiết lộ thông tin của anh cho Huyền Hoàng Môn, nếu không thì Huyền Hoàng Môn cũng không đột nhiên làm chuyện xúc động như thế, dù sao thì đã lâu lắm rồi anh không đến truyền nhân của rồng.

Nói đến đây, giọng nói Sở Vĩnh Du liền lạnh lùng.

“Nếu như Huyền Hoàng Môn các người đã muốn ngăn cản nước R phát triển, vậy thì Huyền Hoàng Môn căn bản không cần thiết phải tồn tại.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio