Bản Lĩnh Ngông Thần

chương 656

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG

Nói xong, Thẩm Trung liền đi đến gần Sở Vĩnh Du, trong mắt đầy vẻ khinh thường, chỉ là một kẻ ở bên ngoài mà cũng muốn kiếm chén canh ở đại chiến Thiên Tuyển? Đúng là buồn cười.

Trong lòng của bọn người nhà họ Yến ở bên kia đều đang cười không dứt, mặc dù không biểu lộ ở trên mặt, nhưng mà chẳng mấy chốc, chắc có lẽ là gia chủ Thẩm Tâm phải mở rộng tầm mắt.

Thẩm Trung cũng được xem như là một thiên tài, mặc dù tuổi tác lớn hơn Văn Tại Thiên một chút, nhưng mà đã đạt đến cảnh giới Tam bộ Võ Vương, cũng xem như có thể tự hào.

“Sở Vĩnh Du, Thẩm Trung tôi đây không giống với một vài tên hèn nhát, nếu như cậu tiếp tục kiên trì, tôi sẽ không nương tay mà đánh chết cậu. Đến lúc đó, cậu chắc chắn không có cơ hội cầu xin tha thứ, cho nên trước khi đại trưởng lão vẫn còn chưa tuyên bố trận chiến bắt đầu, chắc là cậu hiểu mình phải làm như thế nào mà nhỉ?”

Dự tính của Thẩm Trung rất đơn giản, không phải là nhà họ Yến chủ động nhận thua với Sở Vĩnh Du đó à, vậy thì nếu như Sở Vĩnh Du đối mặt với mình, chưa đánh đã chạy. Ha ha, chẳng phải ông ta lại càng thêm vinh dự ư? Từ đó về sau, nhà họ Yến thấy người nhà họ Thẩm bọn họ, chắc có lẽ là không thể ngẩng đầu lên được.

Đối với lời này, Sở Vĩnh Du không thèm trả lời, dựa theo cách nói của ông Tần, cần phải cảnh cáo hai gia tộc. Đầu tiên là nhà họ Yến, còn lại chính là nhà họ Thẩm, đây cũng là lý do tại sao mà lúc mới đến đây anh đã mở miệng hỏi Văn Tông Miểu rằng nhà họ Thẩm là bên nào.

Nhà họ Yến đã phải trả giá vì sai lầm của mình, còn lại chính là nhà họ Thẩm, hơn nữa, dựa vào cách nói của ông Tần, nếu như nhà họ Yến được ví von như là xem mạng người như cỏ rác, làm xăng làm bậy, vậy thì nhà họ Thẩm phải đến mức chết.

“Ha ha, xem thường tôi à, vậy thì đừng có trách tôi không khách khí.”

Nhìn thấy Sở Vĩnh Du không trả lời, thậm chí mắt còn không thèm nhìn thẳng vào ông ta, Thẩm Trung nổi giận, sát cơ trong lòng nổi lên bốn phía. Chỉ chờ đại trưởng lão ra lệnh một tiếng, ông ta sẽ giải quyết Sở Vĩnh Du ngay tức thì.

Trong số tám vị trưởng lão còn sót lại, Hồng trưởng lão thở dài, chỉ có thể nói là nhà họ Thẩm tự mình tìm cái chết.

Nhưng mà ông ta là trưởng lão Long Môn, đêm hôm đó Sở Vĩnh Du liên tục giết chết hai đại Võ Vương của nhà họ Yến, hùng hổ dọa người như thế. Lúc đó ông ta không cảm thấy có chuyện gì, nhưng mà sau này rốt cuộc ông ta cũng đã hiểu rõ, tất cả đều có nguyên nhân.

Hoặc là Sở Vĩnh Du làm như vậy không chỉ đơn thuần là vì Vưu Hân Diễm, mà là nhận được mệnh lệnh nào đó hoặc là ám chỉ nào đó, bởi vì làm sao mà nhóm trưởng lão không biết những chuyện mà nhà họ Yến và nhà họ Thẩm đã làm trong mấy năm nay.

Cho nên, lúc này Thẩm Trung tự chui đầu lên, vậy thì cũng đáng đời.

Lúc này, đôi môi của đại trưởng lão khẽ chuyển động.

“Bắt đầu đi.”

Trong nháy mắt ba chữ này vừa mới rơi xuống, Thẩm Trung đang muốn hành động, lại quỷ dị phát hiện chẳng biết từ lúc nào Sở Vĩnh Du đã xuất hiện trước người ông ta.

Tốc… tốc độ gì đây? Là ảo giác à?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio