Bàn Long Chi Minh Vương

chương 9: thú triều cuộc chiến.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi ra khỏi Lạc Nhật sơn mạch Minh lập tức bay thẳng về phía Phổ Nghi Thành gần nhất hắn vốn định bí mật lẻn vào đây để thăm dò tin tức của Ngọc Lan đại lục mấy năm gần đây để tiện hoạch định kế hoạch hành động sắp tới nhưng không ngờ khi vừa tới đây hắn lại phát hiện ra Phổ Nghi Thành đang phải đối mặt với thú triều công thành nên chỉ có thể tạm ẩn nấp tại một ngọn núi ngoài thành quan sát tình hình.

- Ầm! Ầm! Ầm!

- Grao! Grao! Grao!

- Giết! Giết! Giết!!

Trong mắt Minh lúc này chỉ thấy phía dưới Phổ Nghi Thành là hàng chục vạn con ma thú đang điên cuồng rống giận bọn chúng đều chạy thẳng về phía cửa thành vừa đi chạy bọn chúng vừa tung ra nào là Phong Nhận, Phong Thương, Hỏa Cầu, Địa Đột Thứ các loại ma pháp điên cuồng oanh về phía tường thành làm cho nó lung lay liên tục.

- Mau chóng bắn ma tinh pháo cản bọn ma thú đó lại!! Bộ binh xông lên cho ta!!

Phía bên Phổ Nghi Thành một tướng quân quát lên.

- Đùng! Đùng! Đùng!

- Ầm! Ầm! Ầm!!

Những cái Ma tinh pháo với văn ngân trên thân cơ hồ đồng thời sáng rực lên, năng lượng nguyên tố đáng sợ lập tức vần vũ, tức thì, những cỗ Ma tinh pháo phát ra tiếng gầm đáng sợ, những đoàn quang mang tựa như tiếp nối nhau xạ thẳng vào giữa bầy ma thú đang xung phong.

Khi một hỏa hồng sắc quang đoàn trong số đó xạ xuống, vài trăm con Phong Lang gần đó chỉ trong nháy mắt đã hóa thành tro bụi. Mặt đất nơi hỏa hồng sắc quang đoàn rơi xuống lập tức hóa thành hỏa diễm " hình cầu ". Ngọn lửa viên hoàn này bắt đầu bùng lên, tựa như một đợt sóng gợn tỏa ra bốn phương tám hướng, phàm là nơi nào ngọn lửa này cuộn đến, nơi đó tiếng ma thú gào thét thảm thiết vang lên, toàn thân tức thì bị thiêu cháy.

Hỏa hệ ma pháp Sí Viêm Hỏa Cầu.

Còn thanh bạch sắc quang đoàn kia vừa ập xuống thì binh sĩ lập tức bị đóng băng rồi sau đó vỡ vụn —— Mà thanh bạch sắc quang đoàn này vừa rơi xuống xong thì bỗng nhiên bạo liệt ra, dĩ nhiên cũng hóa thành trăm ngàn mũi phong tiễn sắc bén đáng sợ phóng ra chung quanh.

Vụt một tiếng không ít những ma thú thân thể đã bị cắm xuyên qua, một pháo này oanh kích, chung quanh tiếng kêu gào thảm thiết vang trời.

Thủy hệ ma pháp —— Nộ Hải Tiễn Vũ!

Các loại hình Ma tinh pháo không giống nhau, các loại ma tinh thạch bất đồng về thuộc tính thì uy lực bắn ra của các Ma tinh pháo cũng khác nhau. Song có một điều không cần phải nghi vấn, đó là những cỗ Ma tinh pháo này chỉ mới bắn ra một kích mà đã giết chết tới hơn con ma thú, số lượng bị thương thì còn lớn hơn.

- Ầm! Ầm! Ầm!!

Lại một đợt ma tinh pháo nữa bắn ra lại có hơn vạn con ma thú đang xông lên hoặc bị đốt cháy hoặc bị đóng băng, hoặc bị sét đánh tới chết..... tóm lại chỉ hai đợt ma tinh pháo này đã làm cho đợt thú triều công thành ít đi hơn năm vạn ma thú. Những ma thú còn lại thấy vậy không những không tỏ ra chút sợ hãi chút nào mà còn tỏ ra hung ác hơn không ngừng điên cuồng công kích tường thành như quyết tâm phải phá cho được Phổ Nghi Thành vậy!!

- Lợi hại a!! Không ngờ chỉ mới là một ít ma tinh pháo cấp trung mà đã có uy lực như vậy!! Xem ra sau này ngoại trừ phải đề phòng nhân loại thánh vực cường giả vây công còn phải cẩn thận các đại đế quốc dùng ma tinh pháo cấp cao đột kích mới được!!

Minh đang ẩn thân trên đồi thấy uy lực của những khẩu ma tinh pháo này thì âm thầm nhắc nhở mình.

Hắn tuy đã có đọc qua trong nguyên tác là ma tinh pháo cấp cao có thể bắn ra những ma pháp cấp cao thậm chí là cấm kỵ ma pháp uy lực đủ để giết sạch trăm vạn người trong nháy mắt nhưng khi đến thế giới này thì hắn thấy chuyện đó có phần hoang đường không đáng tin vì theo hắn nghĩ thì một công cụ ma pháp được tạo ra sao có thể dễ dàng phát ra loại ma pháp mà ngay cả thánh vực cường giả cũng phải phí rất nhiều sức mới làm được chứ?

Nhưng hôm nay khi tận mắt chứng kiến rồi thì hắn đã hoàn toàn tin chuyện ma tinh pháo cấp cao có thể phát ra cầm kỵ ma pháp là có thật vì hắn biết những ma tinh pháo đang nã đạn trên Phổ Nghi Thành chỉ là ma tinh pháo trung cấp thôi vậy mà chúng chỉ cần lai loạt bắn đã giết được hơn năm vạn con ma thú. Trung cấp đã đáng sợ như vậy thì có thể tưởng tượng ra ma tinh pháo cao cấp có bao nhiêu đáng sợ rồi!

- Đùng! Đùng! Ầm!!

- Grao!

- Grao! Grao! Grao!

Đang lúc Minh thầm nghĩ thì trên chiến trường đột nhiên phát sinh ra một sự chuyển biến mới dưới sự công kích không cần mạng của hơn chục vạn con ma thú thì cuối cùng một đoạn tường thành của Phổ Nghi Thành đã không chịu nổi nữa ầm ầm đổ sập xuống tạo ra một lỗ hổng. Đại quân ma thú thấy vậy hưng phấn gào to mấy tiếng rồi chạy vào thành theo lỗ hổng đó.

- Chạy mau! Ma thú đến rồi!!

- Giết a! Chúng ta liều mạng với chúng!

- Mẹ ơi con muốn về nhà!

- Ta không muốn chết a!!

Các binh sĩ đang trấn giữ trong thành thấy vô số ma thú tràn về phía mình thì lập tức sợ hãi la to mạnh ai nấy chạy trốn.

- Có ta ở đây các ngươi không cần hoảng loạn!! Bộ binh theo ta ứng chiến,Địa hệ ma pháp sư mau tu bổ chỗ tường hổng! Mau lên!!

Viên tướng lãnh đang đứng trên thành chỉ huy thấy vậy thì lập tức tỏa ra khí tức của một cường giả hét to một tiếng ổn định lòng quân sau đó nhanh chóng ra lệnh cho thủ hạ làm việc.

- Vâng thành chủ đại nhân!! Giết!

Các binh lính đang hoảng loạn nghe thấy tiếng nói của viên tướng lãnh đó thì lập tức đồng thanh quát to nhanh chóng tiến hành theo lệnh tiến lên nghênh chiến.

- Giết! Giết! Giết!

- Keng! Keng! Keng!

- Đùng! Đùng! Đùng!

- Ầm! Ầm! Ầm!

- Giết!

- Grao! Grao! Grao!

Trong Phổ Nghi Thành lập tức diễn ra một cuộc chiến xáp lá cà tình hình thảm liệt vô cùng. Lúc đầu thì ma thú đại quân chiếm được ưu thế do số lượng đông hơn phía nhân loại tới gấp mấy lần không ngừng chém giết binh sĩ nhân loại nhưng theo thời gian trôi qua thì chiến cuộc lại bắt đầu nghịch chuyển binh sĩ Phổ Nghi Thành dưới sự lãnh đạo của thành chủ đoàn kết một lòng ngoan cường chiến đấu cộng với thực lực cấp chín tuyệt cường của thành chủ đã từ từ triển khai phản kích làm cho đại quân ma thú tổn thất nặng nề phải chạy ra khỏi thành.

- Giết! Mau theo ta giết sạch đám ma thú này!!

Thành chủ Phổ Nghi Thành lúc này toàn thân bao bọc trong một hỏa giáp cầm trong tay một thanh cự kiếm chém thẳng về phía đại quân ma thú đang yếu thế quát lên.

- Giết!

Các binh sĩ thấy vậy thì hưng phấn quát to rồi cùng xung phong giết về phía đại quân ma thú.

- Grao! Grao! Grao! Grao! Grao!

- Grao!!

Bên phía ma thú lúc này một con Tử Văn Hắc Báo cấp tám cũng đột nhiên xuất hiện nó hướng về phía các ma thú khác liên tục gầm to như là đang nói gì đó những ma thú sau khi nghe nó nói xong gầm lên một tiếng đáp lại rồi lại liều mạng quay đầu lại xông về đám nhân loại đang đuổi theo.

- Không biết sống chết! Giết sạch cho ta!!

Phổ Nghi thành chủ thấy vậy quát to tuy hắn không hiểu là Tử Văn Hắc Báo đã nói những gì mà lại làm cho đám ma thú này điên cuồng như vậy nhưng trong lòng hắn cũng không quá quan tâm vì hắn thân là một cường giả cấp chín ở đây lại là sân nhà của hắn có hơn bốn vạn đại quân trợ chiến dù cho đám ma thú này có điên cuồng tới đâu thì kết quả cũng chỉ có thể có kết quả là bị tiêu diệt toàn bộ mà thôi.

Một lúc sau quả nhiên như Phổ Nghi thành chủ đoán tình hình chiến cuộc hoàn toàn nghiêng hẳn về phía hắn đại quân ma thú hiện tại dù cho có điên cuồng phản kích thế nào cũng không có tác dụng chỉ có thể bị nhân loại vô tình tru diệt ngay cả con Tử Văn Hắc Báo cấp tám lúc nãy lên tiếng kêu gọi chúng ma thú phản công bây giờ cũng bị đích thân hắn đánh trọng thương chỉ còn lại chút hơi tàn đang cố gắng dãy chết trong vô vọng.

- Ha ha ha ha..... Lần này đúng là gặp phải vận may không chỉ ngăn cản được thú triều lập được công lớn có thể thăng quan mà còn kiếm được một viên ma tinh hạch cấp tám đáng giá trăm vạn kim tệ đúng là danh lợi song thu mà!!

Nhìn thấy tình cảnh thuận lợi trước mặt Phổ Nghi thành chủ không nhịn được cười to lên bắt đầu ảo tưởng về cuộc sống mỹ mãn danh lợi đều có đủ trong tương lai của mình nhưng đúng lúc này một giọng tiếng quát lại đột nhiên vang lên cắt đứt ảo tưởng của hắn:

- Tất cả dừng tay cho ta!! Nếu không chết!!

- Ai? Có gan thì Cút ra đây cho ta!

Phổ Nghi thành chủ nghe thấy tiếng quát thì tức giận quát.

- Ta đang trên đầu mi! Tự ngẩng đầu lên nhìn đi!

Tiếng nói lại vang lên.

Phổ Nghi thành chủ nghe thấy vậy lập tức ngẩng đầu lên nhìn xem rốt cuộc là ai dám chọc giận mình chỉ là khi vừa ngước đầu lên thì hắn lại sợ hãi kêu lên:

- Thánh..... Thánh vực ma thú!!

Chỉ thấy lúc này Minh không biết từ lúc nào đã thản nhiên đứng trên không trung nhìn xuống Phổ Nghi thành chủ lộ ra nụ cười tàn bạo nói:

- Đáp đúng rồi! Đáng tiếc là không có thưởng!

PS: Lần đầu mô tả cảnh thú triều ma thú công thành nên còn có nhiều sơ sót mong các bạn thông cảm!

PSS: Do dạo này bận đi học thêm Anh Văn tới hai tiếng rưỡi nên ra chương có hơi chậm một tí mong các bạn thông cảm! Mình sẽ cố gắng ra chương đều đặng hơn xin các bạn ủng hộ!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio