Theo sát Băng hàn tuyết sư xông tới, đám chiến sĩ nhìn thấy khung cảnh trong đình viện đều cảm thấy kinh hoàng.
"Đây là quái vật gì vậy?"
Trong đình viện, quái vật nọ khắp thân mình bao phủ bởi lớp vảy mầu đen, sau lưng là lớp gai nhọn phát ra ánh kim lạnh lẽo, còn có một cái đuôi như một chiếc roi thép không ngừng lay động. Đặc biệt, khi quái vật này quay đầu lại nhìn bọn họ, bọn họ đều chú ý đến đôi đồng tử màu vàng lợt trông rất quỷ dị.
Trong đó chỉ có sự vô tình, lạnh lùng và giết chóc!
"Hống!" Băng hàn tuyết sư không hề sợ hãi, xông lên đầu tiên, hướng về phía quái vật.
Băng hàn tuyết trong miệng phun ra một đám trùy nhọn màu lam, mà quái vật nọ không ngờ lại chẳng thèm né tránh, để mặc cho đám trùy nhọn này đánh vào lớp vảy trên người, phát ra hàng loạt tiếng vỡ vụn. Đòn công kích này ai dè lại chẳng hề gây cho hắn một chút thương tích nào!
"Cút ngay!" Một tiếng rống trầm thấp giận dữ từ trong miệng quái vật nọ phát ra.
Đùi phải tạo ra một huyễn ảnh cong cong hung hăng đập vào người Băng hàn tuyết sư. Băng hàn tuyết sư lập tức bị đá bay. Đây là bát cấp ma thú a, không ngờ bị một đá là bay mất.
Bọn họ làm sao biết được, sau khi Long hóa hoàn toàn, Lâm Lôi đã bước chân lên cánh cửa cửu cấp.
"Giết hắn, giết hắn cho ta!" Khắc Lai Đức phẫn nộ lớn tiếng hét.
Các cao thủ bị một màn gây sốc trước mắt lúc này mới tỉnh lại, lập tức cả đám hét lên giận dữ, rút vũ khí ra hướng Lâm Lôi lao tới. Đồng thời, những ma thú của đám cao thủ này cũng bắt đầu xông lên.
Ma thú Tuyết lang, ma thú Xích huyết chiến mã, ma thú Mãnh ma tượng, ma thú Thanh phong điêu ... Nguồn truyện: Truyện FULL
Cả đám ma thú, từ mặt đất, từ không trung không ngừng hướng Lâm Lôi xông tới. Lâm Lôi giống như một dòng suối, hấp dẫn toàn bộ chiến sĩ, ma thú ở xung quanh lao vào. Loại hình số lượng áp bức này quả là khủng khiếp.
Lâm Lôi chằm chằm nhìn Khắc Lai Đức một cách gắt gao. Bối Bối đang không ngừng công kích y nhầm tiêu hao năng lượng của lớp Vận mệnh thủ hộ.
"Khắc Lai Đức, hôm nay ta nhất định phải giết ngươi." Lâm Lôi căn bản không thèm quan tâm đến đám chiến sĩ ở xung quanh. Trong đám chiến sĩ xuất hiện ở đây, cao nhất mới là bát cấp. Lâm Lôi mặc dù Long hóa chỉ là mới tiến nhập cửu cấp, nhưng hắn kế thừa ưu điểm lớn nhất của Cức bối thiết giáp long - phòng ngự mạnh đến đáng sợ!
Bát cấp công kích, dưới sự bảo vệ của lớp vảy toàn thân, căn bản chẳng làm thương tổn Lâm Lôi chút nào.
"Hây." Một vị chiến sĩ cường tráng lưng hùm vai gấu cao chừng hai thước giơ một thanh búa lớn hung hăng bổ tới Lâm Lôi. Lưỡi búa ánh lên đỏ rực khiến cho nhiệt độ xung quanh tăng lên.
"Cút ngay."
Lâm Lôi căn bản không hề né tránh. Ngón tay trực tiếp nắm lại, nắm đấm phá không khí, với một tốc độ kinh người trực tiếp nện vào lưỡi búa.
"Ầm!"
Lưỡi búa chắc nặng nọ không ngờ bị nắm đấm của Lâm Lôi biến thành phấn vụn. Nắm tay của Lâm Lôi căn bản không bị ảnh hưởng gì, trực tiếp xuyên vào trong ngực của cường tráng chiến sĩ nọ. Đồng thời bàn tay còn lại cũng nhanh chóng sát nhập
"Soạt"
Lâm Lôi dùng sức, hai tay banh ra, đem chiến sĩ này xé thành hai nửa. Máu tươi bắn đầy lên lớp vảy trên cơ thể của Lâm Lôi, khiến cho hắn giống như một ác ma đến từ địa ngục.
"Nhị ca!"
Ba chiến sĩ khác lập tưc hét lên. Kẻ bị Lâm Lôi giết chính là một trong bốn gã bát cấp chiến sĩ. Ba trung niên nhân này hai mắt đỏ ngầu lên, lập tức đem theo ma thú của mình đồng thời lao tới Lâm Lôi.
"Vút!" chiếc đuôi của Lâm Lôi đột nhiên quất mạnh ra phía sau vai.
Một gã chuẩn bị đánh lén phía sau Lâm Lôi lập tức bị chiếc đuôi này đập vỡ đầu, máu me bắn tứ tung.
"Hắn là ác ma, là ác ma, mọi người, giết!" Đám người còn lại bị Lâm Lôi dọa cho chết đứng lập tức gào lên.
Lúc này, từ xa xa hướng tới đình viện vọt tới càng ngày càng nhiều người. Thậm chí, ngay cả hộ vệ trong phủ của Lâm Lôi cũng xông tới tấn công hắn. Bởi vì có lớp vảy bao phủ toàn thân, ngay cả mặt cũng đều bị che phủ nên căn bản chẳng ai biết con quái vật này chính là Lâm Lôi!
Trong lòng mọi người, đây là một tên ác ma khủng khiếp!
"Giết!"
"Bệ hạ, người chạy mau." Hai gã bát cấp chiến sĩ nhảy đến bên Khắc Lai Đức. Tuy nhiên, bọn họ vừa nói xong, một bóng đen đã lao tới một trong hai người bọn họ. Hai người này phản ứng cũng rất nhanh, toàn thân lay động, liền biến thành ảo ảnh.
"A!"
Một gã chiến sĩ bị dứt đứt một miếng thịt trên vai. Bóng đen nọ không ngừng tiến công, dùng răng nhọn vuốt sắc, trong một khoảng thời gian cực ngắn đã cắn xé đứt mười mấy khối thịt trên người gã chiến sĩ kia.
Mất máu quá nhiều, cơ nhục tê liệt khiến cho gã bát cấp chiến sĩ nọ cước bộ lảo đảo.
"Rắc!"
Một chưởng lập tức đập trúng đầu hắn, não bắn tung tóe, lập tức chết tươi.
"Bối Bối, tấn công Khắc Lai Đức!" Tiếng của Lâm Lôi vang lên trong đầu Bối Bối.
"Biết rồi, lão đại!"
"Vù!" Khắc Lai Đức liền nhân cơ hội rút khỏi đình viện.
"U" Tiếng kêu buốt óc từ Bối Bối lại vang lên, nó hóa thành một đạo ảo ảnh màu đen cực nhanh, trực tiếp đánh vào bức tường của đình viện, phá vỡ bức tường để lao ra, dồn dập tấn công Khắc Lai Đức.
"Giết tên ác ma này, tất cả giết hắn cho ta!" Khắc Đức lớn tiếng hô.
"Bệ hạ!"
Số người xông đến phủ của Lâm Lôi ngày càng đông. Vài ngàn quân tại Vương cung cũng đã xông đến hộ giá. Còn có không ít quý tộc phát hiện động tĩnh liền ra lệnh cho quân đội của mình tới bảo vệ Quốc vương bệ hạ. Số người trong phủ của Lâm Lôi đã gần đạt đến mức biển người.
Chỗ nào cũng có người!
"Vinh dự!"
"Vinh dự!"
Đám kỵ sĩ của Quang minh giáo đình lập tức xông đến trước mặt Khắc Lai Đức. Mọi người đồng thời tấn công bóng đen nọ. Vì bảo vệ bệ hạ, phần lớn quân nhân đều không tiếc mạng sống của bản thân.
"U."
Tiếng kêu của Bối Bối lại vang lên, tốc độ tiếp tục tăng. Bối Bối có một thân ảnh quỷ dị, răng nhọn, vuốt sắc, lại còn sức phòng ngự kinh người. Tất cả gộp lai khiến cho cái tên Bối Bối trở thành tên của tử thần, lần lượt từng chiến sĩ ngã gục.
Hoặc là bị Bối Bối xuyên qua ngực, hoặc là cổ họng bị cắt đứt, hoặc là não bộ vỡ tan ...
Bối Bối không ngừng tấn công về phía Khắc Lai Đức. Khắc Lai Đức cảm nhận rất rõ ràng năng lượng của bản thân không ngừng tiêu hao.
"Sủng vật này của Lâm Lôi thực quá đáng sợ." Y đến tận lúc này mới hiểu rõ thực lực của Lâm Lôi.
Lúc này, Lâm Lôi đã bị cả biển người vây quanh. Thực lực tuy rất mạnh, nhưng mà bị vây bởi một số lượng lớn người và ma thú, cho dù mỗi chiêu một mạng cũng mất không ít thời gian.
"Không thể trì hoãn. Quang Minh giáo đình Thánh vực cường giả mà tới thì ta chẳng còn chút hy vọng nào cả."
Lâm Lôi nhìn đám người điên cuồng xông lên trước mặt, trong miệng không ngừng hét to Vinh dự vì Bệ hạ chiến đấu với ác ma, trong lòng không khỏi nóng vội. Còn có không ít ma pháp sư từ đằng xa đối với Lâm Lôi tiến hành công kích.
"Vút!"
"Ầm!"
Lâm Lôi toàn thân phảng phất như pháo hoa, các loại ma pháp không ngừng công kích trên người. Chỉ là sức phòng ngự của hắn quá đáng sợ. Cức bối thiết giáp long được xưng tụng là phòng ngự đệ nhất của Long tộc, điều này không có gì phải nghi ngờ
"U." tiếng kêu của Bối Bối vang lên ở phía xa, nhưng Lâm Lôi vẫn bị chiến thuật biển người vây chặt, trong lòng không khỏi càng nóng vội.
"Khắc Lai Đức!"
"Phụ thân, mẫu thân! Hôm nay cho dù con có chết cũng phải giết y. Có gì gia đình chúng ta sẽ được đoàn tụ dưới minh giới! Tiểu Ốc Đốn, Ba Lỗ Khắc gia tộc đành trông chờ cả vào ngươi rồi." Lâm Lôi trong lòng thầm nhủ. Lúc này, hắn đã không còn sợ cái chết nữa.
"Khắc Lai Đức!"
Lâm Lôi giận dữ gầm lên một tiếng, cánh tay phải phủ đầy vảy tại bên hông phất một đường. Một đạo ánh sáng màu tím đẹp đẽ liền nổi lên.
"Chết đi, tất cả chết đi!"
Đại khai sát giới!
Lâm Lôi cả người biến thành một cơn gió lốc. Đạo ánh sáng màu tím đẹp đẽ, quỷ dị nọ không ngừng ánh lên. Phàm chỗ nào Lâm Lôi lướt qua, mỗi gã chiến sĩ hoặc bị chém thành hai nửa hoặc bị biến thành thịt vụn.
Thần kiếm Tử huyết.
Với độ sắc bén của Tử huyết, đặc biệt dưới tình trạng Long hóa hoàn toàn của Lâm Lôi, cho dù là thất cấp chiến sĩ cũng trực tiếp biến thành hai nửa.
Giết chóc!
Cầm Tử huyêt trên tay, tốc độ giết người của Lâm Lôi tăng lên gần mười lần. Lưỡi kiếm Tử huyết lướt qua, lập tức cả một đám người đổ rạp. Lâm Lôi toàn thân cực nhanh hướng về phía Khắc Lai Đức xông tới. Hắn mỗi bước tiến tới, gần như đều phải giết đến cả chục người!
Giết!
Giết!
Giết!
Máu tươi phun như suối, xương thịt rải đầy đất. Toàn thân bao phủ bởi lớp vảy màu đen, tiến vào trạng thái Long hóa hoàn tòan, Lâm Lôi giống hệt như ác ma dưới địa ngục. Trên con đường giết chóc, hàng loạt chiến sĩ bị Lâm Lôi giết chết.
Không ai có thể ngăn cản hắn!
"Ầm!" Lâm Lôi dẫm mạnh xuống đất, mặt đất chấn động, tay vung lên Tử huyết, lập tức một đám thi thể ngã xuống. Xung quanh giả sơn, thực vật sớm hóa thành hoang tàn, hàng loạt mảng tường bị kích trúng đổ xuống.
Lâm Lôi cuối cùng cũng tới được trước mặt Khắc Lai Đức, Khắc Lai Đức bởi vì bị Bối Bối kiềm chế, căn bản không có cách nào trốn thóat.
"Lâm Lôi, ngươi nhất định phải giết ta ư?" Khắc Lai Đức nhìn Lâm Lôi chằm chằm.
Lâm Lôi nhếch mép.
Nhất định chăng?
Từ khi biết phụ thân mình đã chết, Lâm Lôi liền nhờ Hi Nhĩ Mạn thúc thúc đem Ốc Đốn cùng với truyền thừa chi bảo rời khỏi Thần Thánh đồng minh. Lúc bấy giờ, hắn đã quyết - bất kể giá nào, đều phải báo thù cho phụ thân và mẫu thân.
"Cạch!"
Long huyết đấu khí bộc phát, cánh tay của Lâm Lôi bành trướng một cách quỷ dị, lực lượng nhục thể đạt tới đỉnh. Tử huyết thần kiếm trong tay gần như phá vỡ không gian hung hăng chém vào Khắc Lai Đức.
"Ầm!" Khắc Lai Đức bị chém bay ra, nặng nề đập vào giả sơn ở phía xa khiến đất đá bắn tung tóe.
Lâm Lôi thân ảnh khẽ động, lập tức tới phía trên hắn.
Cả người xoay tròn như bánh xe, chân phải đá mạnh vào cổ của Khắc Lai Đức. Mặc dù có Vận mệnh thủ hộ chống đỡ, nhưng Khắc Lai Đức vẫn bị trùng kích lực làm cho bắn xuống phía dưới.
"Vút!" Theo sát chân phải là cái đuôi của Lâm Lôi.
Giống hệt như ngọn roi mạnh mẽ đập vào Khắc Lai Đức, cơ thể của Khắc Lai Đức như thiên thạch đập mạnh xuống mặt đất. Mặt đất nứt ra hàng chục mét, cả người y bị hãm vào dưới lòng đất.
Vòng phòng ngự trong suốt bao phủ bên ngoài của Khắc Lai Đức chấn động, ánh sáng bảy sắc không ngừng lóe lên, tùy lúc có thể bị phá vỡ.
"Sắp vỡ rồi!" Lâm Lôi trong lòng mừng rỡ.
"Bảo vệ Bệ hạ" Một âm thanh cao vút vang lên.
"Khải Tát đại nhân!"
Lúc này, đám chiến sĩ vốn bị Lâm Lôi và Bối Bối tiêu diệt ý chí chiến đấu, đều vô cùng mừng rỡ. Chỉ thấy một nam tử vạm vỡ với mái tóc dài xanh biếc phiêu dật, tay cầm một thanh kiếm lớn lao tới, tốc độ rất nhanh, không kém gì Lâm Lôi.
Lâm Lôi trong lòng run lên: "Vị đệ nhị cửu cấp cường giả của Phân Lai vương quốc, Khải Tát, không hay rồi!"
"Mặc kệ hắn." Lâm Lôi căn bản không thèm ngoảnh đầu lại, cả người cực nhanh hướng tới Khắc Lai Đức lúc này mới ở dưới đất chui lên. Bấy giờ phòng ngự của Khắc Lai Đức đã đến cực hạn, tùy lúc có thể bị phá vỡ, đó cũng là lúc có thể giết chết y!
"Dừng tay!" Khải Tát giận dữ hét.
"Ầm!"
Lâm Lôi đấm mạnh vào bụng dưới của Khắc Lai Đức khiến cả người của hắn bay chéo lên. Liền đó toàn thân Lâm Lôi cực nhanh xoay tròn, chân phải như một chiếc búa lớn cùng với chiếc đuôi như roi sắt liên tục đánh vào người của Khắc Lai Đức.
"Oong." âm thanh quỷ dị từ bên ngòai cơ thể Khắc Lai Đức vang lên.
Thân thể Khắc Lai Đức bị đánh bay giữa không trung, phòng ngự của y không ngừng rung động, phát ra ánh sáng đủ màu. Tại lúc này, một bóng đen thoáng qua, một trảo mạnh mẽ kích lên lớp bảo vệ đó.
"Phanh!"
Một âm thanh trong trẻo vang lên. Vòng bảo vệ của Khắc Lai Đức cuối cùng cũng bị phá vỡ.
"Phá được rồi." Lâm Lôi thấy cảnh này không khỏi mừng phát điên, lập tức hướng Khắc Lai Đức lao tới. Lúc này Khải Tát đã vác cự kiếm chém tới Lâm Lôi. Lâm Lôi chẳng ngờ không thèm quan tâm, vẫn hướng Khắc Lai Đức lao đến.
Nhưng mà ...
Trong phủ của Lâm Lôi, mấy ngàn người mải chém giết không hề để ý tới, tại lưng chừng trời có một người đang đứng. Người này tuy lăng không mà đứng, nhưng nếu từ phía dưới nhìn lên, căn bản là sẽ không nhìn thấy.
Kẻ này cao gầy, đầu hói, mặc áo bào màu trắng, nét mặt vô ưu vô lo tựa như thiên thần, lạnh lẽo quan sát những gì đang diễn ra phía dưới.
Đó chính là Quang Minh giáo đình - Giáo hoàng bệ hạ.