Ngay tại khu vườn phía sau ngôi trường mang tên King
" Phong Thanh! Đừng bỏ em mà, em làm gì sai cơ chứ, chẳng phải Thanh cũng rất vui khi đi vs em sao? "Cô gái khóc thảm thiết níu lấy tay Phong Thanh.
"Chia tay đơn giản là tôi chán ròi, vs lại lúc đầu khi hẹn vs tôi thì em nên biết sẽ nhanh có ngày này" Nàng lạnh giọng cự tuyệt rồi vô tình hất tay cô gái mà bỏ đi.
Nàng là vậy, thay bồ như thay Áo, cũng chỉ lợi dụng lẫn nhau để kím tìm niềm vui thôi, ko ai yêu nhau thật lòng nhưng bọn họ lại cứ rơi vào bẫy tình của nàng, cho dù cái bẫy này nàng cũng chẳng phải nàng muốn giăng mà là vô tình dựng, nhưng mỗi lần như thế thì họ lại làm phiền nàng riết cũng quen mà ngữ khí cự tuyệt ngày càng lạnh và tuyệt tình hơn.
Nhưng thật ko may cho lắm là chuyện vừa nãy đã lọt vào mắt của Ánh Nguyệt. Hôm nay là ngày cô nhập học vào trường King, trong lúc lanh quanh mà đi lạc vào khu vườn này và vô tình thấy đc chuyện đấy, giờ đây ấn tượng lần đầu đối vs cô nàng Phong Thanh lại vô cùng tệ...
"Reng.. Reng.. Reng"
Lớp S
"Ê, cô sắp vô ròi vô chỗ xem kịch vui đi bây" giọng ns thánh thót của cô nàng "đầu tàu" vang lên (là lp trưởng á, lp này quậy số dách)
"Cạch", tiếng mở cửa vang lên, cô Linh giáo Viên chủ nhiệm của S bước vào.
"Giới thiệu vs các em hôm nay lp ta có thêm thành Viên ms, mời em"
Cả lp khi thấy cô bước vào thì bắt đầu xôn xao lên.
"Ê lần đầu tao thấy có người đẹp ngang vs Phong Thanh đấy"
"Đúng là đẹp thật nhưng hình như hơi lạnh"
...
"Rầm", "im lặng, các em cho bạn giới thiệu nữa chứ, em giới thiệu mik đi"
"Vương Ánh Nguyệt là tên tôi", khi cô ns xong thì... Cả lp S bỗng chốt lạnh thêm vài phần.
"Thôi! Em xuống chỗ Phòng Thanh ngồi đi"
Ở cuối góc, cái con người đang ngủ say như chết kia bất chợt tỉnh dậy do tiếng ồn xung quanh và nhiệt độ thất thường, Phong Thanh khi ngẩn đầu lên thì đập vài mắt cô là cô gái xinh đẹp mang nét lãnh đạm.
Giờ trong đầu nàng rất nhìu suy nghĩ, "ai mà đẹp vậy, lần đầu tiên gặp đc người đẹp như mik (tự phụ quá đó ), mà xuống đây làm chi, nhưng mà mĩ nữ thì phải thu phục thôi", vừa suy nghĩ nét mặt gian tà của Phong Thanh hiện rõ ra làm cho cả lp rùng mik biết chắc Ánh Nguyệt là mục tiêu tiếp theo của Phong Thanh, còn Cô nàng bị coi thành con mồi kia cũng chỉ thấy lạnh sóng lưng cũng chẳng để ý đến nét giang tà trên mặt nàng.
"Đc ròi bắt đầu tiết hc thôi", cô Linh cất tiếng ns và ngồi xuống ghế.
"Rầm", "hahaha" cả lp đc một tràn cười hả hê.
"Ai chủ mưu bày trò hả? Để tôi biết thì đừng trách. Hừ! Lp tự quản đi",vừa ns xong cô Linh hậm hực vs khuôn mặt tức giận đi ra ngoài.
"Lớp trưởng chơi lớn nha, cô bỏ đi là mik trống tiết, trống tiết thì quẩy thôi... " thế là lp S đóng chặt cửa mà quẩy thoả thích (trường này giàu nên mỗi phòng hc đều cách âm, mỗi giáo Viên đều có một phòng riêng) nhưng Phong Thanh thật để ý Ánh Nguyệt cứ nhìn cô mãi "đẹp thật, sao cô ấy lại ko ns chuyện vs ai hết vậy mà chỉ ngồi đọc sách? Nhìn lạnh quá nhưng vì sự nghiệp tán gái phải hi sinh thôi". Nàng xích lại gần chỗ cô cất tiếng hỏi
"Này bạn ms tên gì thế, sao ko ra chơi vs mọi người, cô lạnh thật đấy như vậy sẽ ko có ai chơi cùng đâu, sẽ buông lắm... "
"Tôi là Vương Ánh Nguyệt, những chuyện đó ko liên quan đến cô và đừng làm phiền tôi"
Nàng bĩu môi, ns nhỏ
"Ai thèm quan tâm cô, nếu ko phải cô đẹp thì ko có cửa đâu, người gì mà chảnh thấy ớn"
Thật chẳng mai cho nàng là cô có lỗ tai nhạy vô cùng
"Cô ns gì"
"A.. Tôi có ns gì đâu",ns xong cô nàng bỏ chạy thật nhanh "sao lỗ tay thính dữ vậy, may mốt ns xấu cô ta phải cẩn thận hơn ms đc"
Còn cô ngồi đó vs suy nghĩ chẳng mấy tốt về nàng
"Con người gì mà kì lạ thế, nên ít tiếp xúc một chút ms đc"