Sáng sớm tại khách sạn. Ánh Nguyệt vừa mở mắt ra thì thấy ngay một tên ko biết tốt xấu dám ôm cô ngủ như chết, mặt thì úp vào... Ngực.. Của cô. Đúng là tên thiếu đánh mà.
Định đạp một phát cho Phong Thanh dậy nhưng nghĩ đến hôm qua cũng nhờ Phong Thanh mà cô thoát thân nên nhẹ nhàng lay.
"Phong Thanh, dậy đi, giờ cũng gần giờ rồi đấy, này giời chiều phải về rồi". Kêu hoài ko dậy Ánh Nguyệt đành bỏ cuộc lách người khỏi móng heo của cô nàng Phong Thanh.
Thấy người muk đang ôm nhút nhích muốn thoát. Phong Thanh càng ôm chặt hơn còn tặng khuyến mãi một câu...
"Tiểu Nguyệt Nguyệt à.. Ngoan một chút đi. Ngực em êm lắm... ".
"..." Ánh Nguyệt nghe xong lời này cũng sahara lời... Cảm kích hồi tối cũng hoàn toàn bị phá vỡ thẳng chân đạp Phong Thanh xuống giường.
"Ây da.. Đứa nào... Ơ.. Ahihi"
Phong Thành định chửi người đạp mik xuống rốt cuộc mở mắ nhìn thấy người đạp ko dám lên tiếng nữa mà đàm ahihi cho qua đi nha...
"Hừ Phòng này đâu phải có duy nhất cái giường. Ngủ ở đây còn giở trò. Cô liệu vs tôi đấy" ns rồi tức giận đùng vào WC
Đâu phải tại Phong Thanh nàng đâu vì tại tối qua thấy Ánh Nguyệt ngủ sớm nên lén ôm một chút. Ai ngờ ấm quá ôm ngủ luôn.
Bộ lúc nãy mik.. Ns mớ.. Chết rồi.. Huhuhu. Đang khóc thầm trong lòng thì thấy Ánh Nguyệt đi ra vs bộ đồ ms, nhìn rất năng động bất quá, biểu cảm trên mặt thiệt là tương phản.
Phong Thanh vội vàng hỏi.
"Ánh Nguyệt. Cô đi đâu chơi vậy cho theo vs" Ánh Nguyệt liếc nhìn Phong Thanh một chút. Lửa giận trong cô còn chưa hết đâu nhưng bất quá cũng chẳng ai để rủ đi. Đi một mik rất chán.
"Vậy thì vệ sinh cá nhân thay đồ lẹ đi. Đi ăn rồi đi chơi"
"Đc thôi. Đợi tôi một chút". Hố hố đây có coi là hẹn hò ko.. Hahaha. Phải tranh thủ bồi dưỡng tình cảm ms đc.
Ý nghĩ xấu xa trong đầu bạn nhỏ Phong Thanh đã hình thành từ đây.