Bản Năng Si Mê

chương 87: phiên ngoại 1.1: đại học

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Phiên ngoại 1.1: Đại học

Chuyển ngữ: Méo

Chỉnh sửa: Diên

Mùa tựu trường tháng 9, các đàn anh đàn chị nhiệt tình đứng trong khuôn viên trường.

Lạc Ngu và Trì Mục không cùng khoa, được dẫn đến địa điểm khác nhau.

Lạc Ngu được đàn chị dẫn đi kéo va li tiến về phía trước, dáng người thiếu niên cao lớn, làn da trắng nõn càng thêm chói mắt dưới ánh sáng, dung mạo nổi bật tràn đầy khí khái, trên cổ tay đeo vòng tay màu đỏ càng lộ ra vẻ đẹp có chút gai góc.

Đàn chị Beta bên cạnh lặng lẽ đánh giá đàn em chất như nước cất bên cạnh, cười không khép được miệng.

Ôi trời đất ơi, cuối cùng khoa Vật lý cũng có một chiếc Alpha đẹp trai tươi ngon mọng nước thế này rồi, không thể trách cô thủ đoạn độc ác, phải giành giật với các em khóa dưới đây mà.

Trong khu nghỉ ngơi của khoa Vật lý, đàn anh đang cầm quạt phe phẩy, trông thấy Lạc Ngu đến thì đưa qua một chai nước khoáng cho cậu trước.

"Chào mừng em đến với khoa Vật lý của bọn anh! Trước tiên bọn anh giúp em đăng ký điền các loại giấy tờ rồi dẫn em đến ký túc xá sau nhé."

Lạc Ngu gật đầu, viết tên mình vào tờ danh sách.

Danh sách in ra đều có tên và giới tính, đàn anh và đàn chị nhìn thấy chữ Omega sáng loáng kia thì ngây người.

Đàn chị không tin, hơi run giọng hỏi: "Em ời, em là Omega thật à?"

Lạc Ngu gật đầu, dáng vẻ cool ngầu không thay đổi.

Tâm hồn thiếu nữ của đàn chị vụn vỡ, kể từ nay trong học viện lại có thêm một hoa khôi và bớt đi một hot boy!

Đàn anh Alpha thì cười rất chi là nhiệt tình, muốn giúp Lạc Ngu kéo va li nhưng bị Lạc Ngu từ chối khéo.

"Em tự kéo được không đấy? Không cảm thấy nặng hả?"

Đàn anh vô cùng nhiệt tình, mặc dù em khóa dưới đẹp trai trước mặt này rất cao, nhưng khẳng định sức lực sẽ không lớn, dù sao Omega đều liễu yếu đào tơ mà, đây là lúc thể hiện một chút sức mạnh bạn trai của hắn trước mặt em khóa dưới!

Lạc Ngu khách sáo: "Không nặng, cảm ơn."

Lạc Ngu nghĩ, mẹ nó chứ, anh mà muốn thử thì ông đây còn có thể cho anh một đấm knock out luôn đấy.

Lạc Ngu được các anh chị đưa đến ký túc xá, đặt va li hành lý cạnh giường của mình, gửi tin nhắn cho Trì Mục, báo cho hắn số phòng và số tầng ký túc xá của mình.

"Em ơi, thêm Wechat đi! Sau này có gì không hiểu thì cứ hỏi anh."

Lạc Ngu thoải mái thêm Wechat, đưa mắt nhìn người rời đi rồi bắt đầu tự mình bắt tay vào sắp xếp đồ đạc.

Trong nhóm Khoa Vật lý khóa 19, đàn chị Beta vừa mới đón người mới đến khóc thét.

[Mùa hè xác xơ]: Áaa! Áaa! Khoa tụi tui có một em trai đẹp trai lắm luôn!

Một tin nhắn làm nổ banh vô số người, mọi người nhao nhao gia nhập nhóm trò chuyện.

[Một bạn nam Beta không biết tên]: Là 1 à! Là 1 à!

[Mùa hè xác xơ]: Là 0.

Còn tại sao dùng 0 mà không dùng o thì là vì đàn chị cảm thấy em khóa dưới rất cao, xét về mọi mặt không biết sao lại là Omega!

[Mùa hè xác xơ]: Nhưng thực sự cực kỳ đẹp trai, dáng người còn rất cao, hoàn toàn không thua chiều cao của Alpha!

Đàn chị gửi bức ảnh hơi mờ mà mình chụp lén vào nhóm, nhất thời trong nhóm spam một đống dấu chấm than.

[Một bạn Beta không biết tên]: Tôi có thể! Tôi có thể làm 1 vì cậu ấy, ngày đêm không ngừng vì cậu ấy!

[Một bạn Beta không biết tên]: Ai là người chào đón em khóa dưới đấy, mau đưa phương thức liên lạc ra đây.

[Doanh Doanh]: Trước đây tôi đã từng nghĩ rằng khoa Vật lý không có trai đẹp.

[yj không làm người]: Trong lịch sử của khoa Vật lý chúng ta vẫn có rất nhiều trai đẹp đấy nhé. Mặc dù đều là lúc trẻ nhưng con người ta tới tuổi trung niên không tránh khỏi bị hói đầu, đó mới là dáng vẻ của giáo sư nên có.

[Mùa hè xác xơ]: Phong Phong đưa cậu ấy đi, hẳn là sẽ xin được Wechat, mọi người hỏi hắn đi.

Trong nhóm @Phong Phong, mấy phút sau, Phong Phong mới ngoi lên trong tiếng hô hoán không dứt của mọi người.

[Phong Phong]: Đừng mơ nữa, người ta có chủ rồi.

Phong Phong thêm được Wechat của người ta, mới vui mừng chưa đầy hai phút, theo bản năng đi xem vòng bạn bè đầu tiên.

Tin đầu tiên trong vòng bạn bè là hai bàn tay đan vào nhau, vòng dây bện đeo trên cổ tay rõ ràng là kiểu tình nhân.

Trời ơi, khó khăn lắm mới đợi được đàn em đẹp trai, kết quả người ta có người yêu rồi.

Mọi người thất vọng tới tấp, lúc này trong nhóm lại có người gửi vào một tấm ảnh.

[Trì Trì]: Tôi kiếm được từ khoa hàng xóm đó! Xem đi! Trai đẹp khoa Máy tính! Vẻ cấm dục đừng động đến tôi này được quá đi mất!

[Một bạn Beta không biết tên]:!!!

[Một bạn Beta không biết tên]: Đây là Alpha nhể?

[Trì Trì]: Đúng ó, khóa này quá chất lượng phải hơm, ghen tị với các em quá

[Mùa hè xác xơ]: Khoan, hình như tui phát hiện ra gì đó, mọi người phóng to tấm ảnh kia lên nhìn tay cậu ấy xem, có phải có một đoạn dây màu đen không?

[Một bạn Beta không biết tên]: Chị chính là super soi thời nay?

[Phong Phong]: Tự đưa người yêu đi học, tôi ghen tị quá, mấy người thì sao?

Lạc Ngu đang trải chăn mền trong ký túc xá không biết bản thân mình còn chưa nói lời nào với bạn học đại học, mà chuyện tình yêu tình báo đã bị các đàn anh đàn chị khóa trên biết hết cả.

Lạc Ngu cố gắng ba phút vẫn không trải được cho phẳng phiu, nỗ lực không có kết quả, Lạc Ngu bỏ việc lăn qua lăn lại nó, đi lồng vỏ chăn.

Lạc Ngu chưa bao giờ làm những việc vặt vãnh này ở nhà sắp mất hết kiên nhẫn, bạn cùng phòng Omega bên cạnh vẫn luôn không dám lên tiếng cuối cùng cũng mở lời, định giúp đỡ.

Lạc Ngu cảm ơn, vừa nhận lòng tốt của người khác thì Trì Mục đã xuất hiện ở cửa.

Lạc Ngu: "Sao anh lại đến đây? Anh sắp xếp xong đồ ở ký túc xá chưa?"

Trì Mục lắc đầu: "Chưa, anh đến nom em trước, xếp cho em trước rồi xử lý bên anh sau."

Hắn thấy ga giường lộn xộn đầu thừa đuôi thẹo thì trèo lên trải lại cho cậu, bảo Lạc Ngu ở dưới giữ góc giúp hắn.

Sau khi Trì Mục chính đốn xong giường thì bắt đầu giúp Lạc Ngu sắp xếp hành lý.

Lạc Ngu lăng xăng bên cạnh định giúp đỡ, sau đó nhận ra hình như mình chẳng giúp được gì, bèn dứt khoát giao toàn bộ cho bạn trai tính tình cẩn thận gọn gàng siêu yêu sạch sẽ làm, bản thân thì tự lấy bánh quy Kiều nữ sĩ làm từ trong ba lô ra, chìa về phía bạn cùng phòng.

Lạc Ngu: "Muốn nếm thử không? Đây là bánh quy do mẹ tôi làm đấy."

Bạn Omega cùng phòng là một cậu chàng thanh tú nhỏ gầy, khá hướng nội, thấy Lạc Ngu trông có vẻ không dữ như bề ngoài mà khá hòa nhã thì cười nói cảm ơn, lấy một cái bánh quy, liếc mắt nhìn Trì Mục.

"Đó là bạn trai cậu à?"

Lạc Ngu: "Đúng vậy."

Bạn cùng phòng vẻ mặt chân thành: "Trông các cậu xứng đôi lắm."

Lạc Ngu nghe vậy khóe miệng khẽ cong lên, lại dúi hai cái bánh quy vào tay bạn cùng phòng.

Ký túc xá một phòng bốn người, Trì Mục sắp xếp xong đồ đạc của Lạc Ngu rồi mà hai bạn cùng phòng còn lại vẫn chưa đến. Lạc Ngu để bánh quy trên bàn, nói với bạn cùng phòng rằng bánh này tặng mọi người rồi theo Trì Mục đi ra ngoài.

Khu kí túc của khoa Máy tính đối diện với khoa Vật lý. Lạc Ngu theo Trì Mục đến phòng ký túc xá của hắn, nhìn Trì Mục thu dọn xong đồ đạc.

Trì Mục đã tìm hiểu về thủ tục của nhà trường, hắn và Lạc Ngu đã bàn bạc kỹ, định trong khoảng thời gian này trải nghiệm cuộc sống vườn trường trước, nhân tiện tìm phòng luôn, qua một khoảng thời gian nữa sẽ làm thủ tục chuyển ra ngoài sau.

Cuộc sống đại học và cuộc sống cấp 3 có rất nhiều khác biệt, trước khi học kỳ bắt đầu thì phải đi học quân sự.

Mặc dù có quy định mỗi ngày Omega chỉ cần học vài tiếng thôi nhưng Lạc Ngu đương nhiên sẽ không đi nghỉ ngơi, chút cường độ huấn luyện này chẳng là gì với cậu, huống chi ngay từ nhỏ cậu đã được sư phụ là quân nhân về hưu yêu cầu luyện dáng dấp quân đội, hiểu cực kỳ rõ những điều này.

Mặt trời chói chang, dần dần có Omega bước ra khỏi đội ngũ. Thầy giáo nhìn Alpha và Beta trong lớp, đi lên sửa tư thế sai cho họ, thỉnh thoảng còn gào lên đôi câu.

Lạc Ngu đặc biệt bắt mắt trong đám người, tư thế quân đội của cậu đúng chuẩn, như cây thẳng đứng hướng mặt trời mà sinh tồn, trang phục màu xanh lá càng khiến cho làn da cậu trông trắng hơn, mặt không cảm xúc trông anh tuấn lạnh lùng đến bức người.

Lúc nghỉ ngơi, Lạc Ngu tìm chỗ râm mát nghỉ ngơi. Trì Mục đi qua chỗ cậu, Lạc Ngu ngẩng đầu, đưa cho hắn chai nước.

Quân phục của Trì Mục cài chặt, khi ngửa đầu uống nước mới lộ ra mấy dấu hôn trên cổ.

Dấu hôn đỏ sẫm, có vài dấu răng đã nhạt không rõ nữa nhưng vẫn có thể nhìn ra có người từng vừa liếm vừa hôn sâu lên đó, kết hợp với vẻ mặt lạnh lùng của Trì Mục, sự gợi cảm tương phản ấy khiến Lạc Ngu không khỏi híp mắt.

Ngón tay Lạc Ngu chọt chọt lên cổ Trì Mục, nói: "Hai ngày rồi vẫn chưa tan, có phải em cắn mạnh quá không?"

Lạc Ngu: "Cắn mạnh cũng là đáng đời anh."

Lạc Ngu cảm thấy cái này cũng không thể trách mình, ai bảo Trì Mục hôm đó nghĩ học quân sự nửa tháng, trong thời gian ấy không nên giày vò cậu, thế là làm một lần cuối cùng cho đã đời, lăn qua lăn lại nhiều lần khiến Lạc Ngu không chịu nổi cắn cổ hắn.

Hơn nữa quá đáng là, Trì Mục còn dùng một ít đồ kíc/h thích, mặc dù cái đó là bản thân Lạc Ngu rất tò mò.

Trước đó Lạc Ngu không biết cái vòng kia là thứ gì, tận khi Dư Hiểu Song gửi cho cậu một bức ảnh.

Dư Hiểu Song muốn biết có phải thứ kia thực sự rất thú vị không, mãnh liệt bày tỏ muốn làm nhà hướng dẫn lý thuyết cho anh trai và anh dâu. Lạc Ngu lại là người có lòng hiếu kỳ rất mạnh, thử thì thử thôi.

Đêm đó Lạc Ngu mất kiểm soát nhất trong vô số lần thân mật trước đây, tất nhiên nó khác với lúc phá/t tình, lúc ph/át tình Lạc Ngu và Trì Mục không dám làm.

Lúc ấy mà bum ba la bum thì dễ khiến cho kỳ phát t/ình của Omega bị kéo dài, có khi phải cày cuốc mấy ngày mấy đêm, vả lại khoang đạo cũng rất dễ mở ra.

Đối với Alpha mà nói, đó là cám dỗ không thể cưỡng lại, nhất là bọn họ còn phù hợp 100%.

Trì Mục không thể cam đoan mình có giữ được lí trí nữa không. Cả hai đều không dám thử thách cái "ngộ nhỡ" kia, thành thật đánh dấu tạm thời.

Tuy rằng thứ đồ kia có vẻ khá tốt, nhưng Lạc Ngu dùng xong liền ném đi ngay.

Tạm thời Lạc Ngu không muốn trải nghiệm lại cái cảm giác không cách nào khống chế kiểm soát kiểm soát bản thân kia thêm lần nữa.

Hôm đó ở trước mặt Trì Mục, Lạc Ngu có bao nhiêu mặt mũi đều mất sạch bấy nhiêu rồi. Lần đầu tiên trong đời cậu không thể kiếm soát bàng quang của mình, sau khi tỉnh táo lại Lạc Ngu lập tức bùng nổ, hỏa tốc ném đồ đi.

Khi Dư Hiểu Song hỏi cảm giác sau khi sử dụng, Lạc Ngu chỉ đơn giản trả lời bằng một icon dựng ngón cái.

Trì Mục nhớ lại chuyện hôm đó, trong mắt mang theo ý cười, giúp Lạc Ngu lau mồ hôi trên trán.

Lạc Ngu lấy chai nước lại, ực ực ực uống mấy ngụm, ném chai nước khoáng rỗng vào trong thùng rác.

Lạc Ngu không biết hành động của cậu và Trì Mục hấp dẫn không ít ánh nhìn, quơ tay làm quạt.

Lạc Ngu: "Lưng em nóng quá."

Trì Mục: "Để anh lau cho em."

Trì Mục dùng khăn ướt vói vào sau lưng Lạc Ngu, giúp cậu lau mồ hôi.

Lòng bàn tay Trì Mục lành lạnh, khiến Lạc Ngu không khỏi cọ cọ.

Em gái bên cạnh kìm nén phấn khích chụp nhanh, đăng lên confession trường.

Hai kiểu Alpha này tui đều rất thích! Kết hai anh rồi đó! Không dám đi lên bắt chuyện, xin hãy cho tui biết người ở khoa nào aaaaaaaa!

Confession được đăng chưa bao lâu thì ảnh hai người đã lan tràn khắp Weibo.

Hot boy đại học X đổi chủ, giá trị nhan sắc của hai người càn quét cả diễn đàn. Mọi người đang tranh luận xem ai đẹp trai hơn, tấm hình chụp chung dựa vào nhau này thoát khỏi phạm vi trong trường, đứng top chủ để tân sinh viên của các trường đại học.

Lạc Ngu không hay biết gì về điều này, lúc này cậu đang dựa lên người Trì Mục sờ làn da mát lạnh hạ nhiệt.

"Trì Mục, anh sờ thử mặt em đi, xem xem có phải không nóng lắm không?"

Trì Mục che khuất tầm mắt của người khác, đưa môi chạm vào mặt Lạc Ngu, trầm giọng cười nói: "Ừm."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio