Bạn Qua Thư Thần Kỳ (Thần Kỳ Bút Hữu)

chương 23: xin huấn luyện con

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chờ Độc dược điều chế xong, để nguội sau đó dóng chai, Snape lại một lần đưa tay cho Harry, cậu nhóc có điểm hoang mang nhìn anh, không rõ đối phương cần gì. “Đưa tay cho ta.”

Harry nghe lời đem tay mình đưa ta, tinh thần lúc đầu của cậu rất tốt lại đột nhiên cảm giác dưới chân mềm nhũn, tại trực tiếp ngã vào trong lòng giáo sư Slytherin, Harry mới hậu tri hậu giác hỏi. “Con bị sao vậy?”

“Tinh thần của trò bị kéo căng, vạt Độc dược này đối trấn an và ổn định linh hồn tác dụng rất mạnh, nên trò bị ảnh hưởng.” Snape nói xong có chút nhíu mày, cái này nói lên Harry gần đây pháp lực khẳng định cạn kiệt quá, cho nên tình trạng thân thể không tốt, anh nữa ôm Harry đem đặt lên sô pha phòng khách, sau đó vung đuã phép đem lò sưởi âm tường thấp một ít ấm áp.

“Con bận rộn giúp đỡ giáo sư.” Ánh mắt Harry sáng ngời trong suốt, chờ mong nhìn Snape.

“Hừm, ta sẽ nói với Poppy, về sau trò bị thương, có thể không uống Độc dược có hương vị phụ bên trong.” Snape ngữ điệu cũng có chút thoải mái.

“Merlin, mùi vị Độc dược ở bệnh thất thật sự là…… Rất làm người ta khó quên.” Harry hoàn toàn không cảm giác đối phương nguyền rủa cậu vào bệnh thất.

“Đó là vì cho các trò có thể nhớ kỹ hương vị Độc dược.” Snape không mang theo vài phần thành ý biện giải.

“Con biết, là vì để chúng con nhớ kĩ ít để bị thương. Bà Pomfrey vẫn đều là người phụ nữ ôn nhu.” Harry tự bản thân phiên dịch.

Snape thoáng giật mình nhìn Harry, học kỳ này anh có thể cảm giác được rõ ràng Harry thành thụ, không còn vô ưu vô lự, ánh mắt cậu như trước trong suốt, nhưng bên trong thấu triệt hơn rất nhiều không phù hợp tuổi này của cậu.

“Giáo sư, hôm nay trong cái bao kia là cái gì?” Harry thấy Snape biểu tình không tệ, vội vàng không mất thời cơ hỏi.

“Cái gì cũng ngăn cản không được tính tò mò của Gryffindor?” Snape có chút bất đắc dĩ. “Ta thấy trò vẫn không có hỏi, còn nghĩ rằng trò có thể kiếm chế lòng hiếu kỳ.”

Harry gần như bị nuông chiều trong lời nói đối của phương trấn trụ ba giây, sau đó có chút phong cách Potter gãi đầu, ngây ngô cười.

“Cái đó ta đã giao cho Dumbledore, là một vòng cổ bị nguyền, ai đụng tới liền sẽ cướp đi sinh mệnh người kia. Bên trong Pháp thuật Hắc Ám rất mạnh, ngoại trừ ma pháp hấp thụ sinh mệnh còn thêm vào thần chú nghiêm trọng, có thể khiến người chết trong đau đớn. Làm thành hình dáng vòng cổ là vì cái này do một người đàn ông tặng cho vợ hắn, có lẽ là vì một tình nhân xinh đẹp?” Snape khinh thường hừ nhẹ. “Ta nghĩ trò hẳn là học được ‘bất cứ lúc nào cũng duy trì cảnh giác’, nếu trò hôm nay cũng chạm vào món đồ kia, cuộc sống sau này chắc chắn sẽ thực nhẹ nhàng, nói không chừng trò sẽ trong lúc ngủ chết đi.”

Harry rụt cổ, người đàn ông ác ý thực rõ ràng theo cặp kia hắc ánh mắt truyền lại lại đây, nếu trước đây nói không chừng sẽ trúng kế sau đó hoàn toàn đem anh xem như người xấu. Nhưng hiện tại cậu nhóc giống như đã muốn từ trò chơi ‘Tìm ra Snape chân tâm chân ý’ này tìm được lạc thú. “Con sẽ cố gắng giữ mạng nhỏ của mình, hơn nữa lúc ấy – thầy không phải cũng ở đấy……”

Cậu nhóc nói chưa hết lời biểu lộ trong lòng hai bên đều rõ ràng tin tưởng, đây là cảm giác rất thần kỳ, có một người tại bên cạnh bạn, bạn sẽ không lo lắng vô nghĩa. Thật giống như phía sau có chỗ dựa vững chắc, kiện định không chút nào sợ hãi.

Harry cảm giác ánh mắt Snape đánh vào trên người cậu quá mức sâu thẳm, có chút không được tự nhiên xoay thân thể, cảm giác không khí có chút không tệ, vì thế càng thêm nở nụ cười lấy long. “Giáo sư, nghe nói thầy và mẹ con là bạn thân.”

Snape tâm đột nhiên đau đớn một chút, anh cứng ngắc gật đầu, chẳng lẽ Harry phát hiện anh từng yêu Lily?

“Như vậy con nghĩ, trong long thầy nhất định là không hy vọng con chết đi.” Harry biết chính mình đang đánh cược, bị đá ra ngoài, hoặc là được một bảo sơn.

“Là cái gì cho trò loại ảo giác này?” Ngữ điệu của Snape nghe không ra hỉ nộ.

“Cái làm con nghĩ……” Harry thực nghiêm túc lấy tay kéo cằm, ánh mắt nhìn thấy mặt than của người đàn ông. “Có lẽ là thầy?”

“Gryffindor da mặt dày.” Snape bình luận nói.

“Hì hì, cám ơn.” Harry da mặt rất dầy tiếp nhận khích lệ.

“Không cần lôi kéo, có cái gì muốn ta hỗ trợ nói xem.” Snape nói xong câu đó liền phát hiện biểu tình Harry nháy mắt cải biến.

“Con muốn xin thầy rèn luyện con.” Harry đứng lên, giống như chiến sĩ ưỡn ngực. “Vận mệnh của con giống như đã sớm quyết định, có lẽ là Gryffindor chưa từ bỏ ý định, muốn liều mạng.”

“Vận mệnh sao?” Snape nhìn ánh mắt Harry, nhớ tới bản thân dâng lên lời tiên tri kia. “Huấn luyện vủa ta rất nghiêm khắc.”

“Đây đúng là con cần!” Harry khóe miệng vui vẻ nhếch lên. “Nghiêm sư ra cao đồ.”

[ ta đối với ngươi nghiêm khắc là không hy vọng ngươi bởi vì lỗ mãng mà chết ở trên vạc, ngu ngốc!] khi đó bị Harry cố ý giả bộ si ngốc mà tức giận nói ra lời nói trong lòng, Severus nhỏ còn không có nghĩ đến có một ngày lại tự thân nghe được cậu nhóc nói những lời này.

“Như vậy…… Như trò muốn.” Nhóc con của ta. Nuốt xuống lời nói chưa hết, Snape đi vào giá sách chọn lựa, năng lực ứng biến của Harry không tệ, nhưng căn bản vẫn rất kém cỏi.

[Phòng chống pháp thuật hắc ám sơ cấp]? Harry lấy sách trong tay cảm thấy nghi hoặc mở ra, sau đó phát hiện phù thủy bên trong từ mỗi tiếng nói cử động đều bắt đầu giải thích, từ trong cuộc sống từng chút giới thiệu sâu vào.

“Trở về trước đem này quyển sách đọc một lượt, sau đó viết luận văn cho ta.” Snape không khách khí bố trí bài tập.

Harry phát hiện đối phương cũng không có quy định thời gian, nghĩ đến điều này cũng là một phần khảo nghiệm cho cậu. “Con sẽ cố gắng.”

“Hừm.” Snape bị Harry nhìn có chút không được tự nhiên, anh xác định cậu nhóc trong ánh mắt nhìn anh tràn ngập kính mến với người trên, suy xét đến xuẩn cẩu vừa mới sự thật chết đi, anh suy nghĩ có phải mình thay thế tên ngu xuẩn kia trở thành cha chú trụ cột của Harry hay không? Bạn của cha mẹ là bạn thân, nhưng Merlin biết anh không muốn loại quý trọngnày. “Nếu trò muốn vậy, ta không ngại tiến hành cấm túc thật sự. Trò đừng quên trò còn thiếu ta một năm cấm túc.”

Harry quả nhiên có chút hầm hừ mở miệng, lới nói bên trong còn mang theo một chút đắc ý. “Giáo sư McGonagall nói, cấm túc vượt quá ba ngày đều bị hủy bỏ, đây là vì cam đoan học sinh có đầy đủ thời gian ôn tập.”

“Trò sẽ không cho là có thể chính đáng để ta cho trò học bù đi, Potter.” Snape tiến lên một bước, lấy quyển sách kia ra khỏi tay Harry, sau đó kề sát trên ngực Harry, cùng chỗ Prince ở trong ngực. “Ta mặc kệ trò có năng lực, chiêu thức nhỏ bé gì trong bài tập, đừng nghĩ tại nơi ta dễ dàng qua được.”

Harry kinh hoảng lui về phía sau, từ lúc ý thức được Prince đối cậu quan trọng thế nào, cậu rõ ràng gởi thư cú mua một cái túi không gian, đem sách hoàng tử Độc dược đặt ở gần vị trí sát trái tim mang theo bên người.

Chú ý tới phòng bị hành vi của Harry, ánh mắt Snape tối lại. “Lấy ra.”

Harry vô thố lắc đầu, linh quang vừa hiện nghĩ đến Prince từng nói qua, vội vàng dùng ánh mắt xanh lục di truyền từ mẹ thỉnh cầu nhìn Snape.

“Đừng để ta lặp lại.” Snape trầm thấp mở miệng. “Lập tức!”

Harry khẽ cắn môi, có chút lùi bước ngồi ở trên sô pha, nhìn bàn tay to đưa đến trước mắt cậu, chú ý tới phía trên có vết thương nhỏ. Trong lòng cậu hiểu được Snape và Hermione giống nhau, đều là muốn tốt cho cậu, tựa như năm ấy giống như Firebolt, có lẽ vô hại, cũng biết cậu sẽ tức giận, nhưng Hermione lại vẫn nói cho giáo sư McGonagall.

“Xin lỗi giáo sư……” Harry cởi bỏ hệ đến cổ cúc áo, lộ ra bên trong áo sơmi, theo áo trong túi xuất ra không gian túi.

Snape vừa lòng gật đầu, nhóc con lại biết dùng công năng có ngăn của túi không gian, xem ra vẫn là có lòng phòng bị. Dùng Wingardium Leviosa tiếp nhận túi không gian, kiểm tra đo lường qua đi từ bên trong lấy ra thứ thuộc về ký ức thời niên thiếu.

Trước mặt Harry, Snape hướng trên sách quăng không thiếu ma pháp, liền làm cậu nhóc xem kinh hồn táng đảm.

“Sách không có vấn đề.” Cao thủ pháp thuật Hắc ám nói chắc chắn, anh lại mở sách ra nhìn bút tích của mình mới thêm ở mép bị ố màu. “Xem ra thói quen đọc sách của trò không tốt lắm.”

Harry nghe xong mặt liền đỏ. “Con dùng bảo hộ chú, nhưng là hiệu quả không tốt lắm.”

“Đó là bởi vì chủ nhân quyển sách từng dùng ma pháp bảo hộ, vết mực này nhìn như là ở trên thư, kỳ thật chính là dấu vết che dấu thần chú, chỉ cần dùng phương pháp ngược lại, là có thể hoàn toàn trừ đi.” Snape vì chính mình năm đó xuất sắc kiêu ngạo.

“Thầy biết Hoàng tử lai sao?!” Harry đột nhiên lớn tiếng mở miệng. “Anh ấy hẳn là học sinh nhiều năm trước, thầy không chừng đã dạy anh ấy?”

“Ta……” Snape tựa đầu chuyển qua bên tai Harry. “Không rõ.”

Harry che lỗ tai. “Anh ầy rất có thiên phú, con thực sùng bái anh ấy, nếu anh ấy có thể trở thành người của Hội Phượng Hoàng nhất định giúp chúng ta đả bại Voldemort.”

“Đừng ngây thơ.” Snape tự giễu. “Hắn chỉ là một kẻ ngay cả tên tuổi đều không có người biết – lai lạp mà thôi.”

Harry không muốn thần tượng mới bị phê bình. “Con lai làm sao. Con cũng là con lai, Voldemort cũng vậy!”

Snape bị tin tức này oanh tạc máu huyết đều ngừng lại, ánh mắt anh nheo lại, đầu óc cấp tốc vận chuyển. “Lúc trước trò cũng không biết, như vậy là học kỳ này từ chỗ Dumbledore biết được.”

Harry gật đầu, cậu đồng ý hiệu trưởng phải giữ bí mật, bất quá Snape là người bên bọn họ, hẳn là không thành vấn đề.

Snape vì Harry đối với anh tín tưởng mà vui vẻ đồng thời cũng lặng lẽ âm thầm nhắc tới một tiếng lão hồ ly. Tin tức Dark Lord là con lai hiện tại không thể để lộ ra, nếu không nguy hiểm trên người Harry sẽ càng lớn, Anh phải gia tăng huấn luyện cậu. “Về sau ta sẽ tìm cơ hội cấm túc trò.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio