Bạn Qua Thư Thần Kỳ (Thần Kỳ Bút Hữu)

chương 68: bối rối

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Giáo sư?!” Snape nghe xưng hô lạnh nhạt miễn cưỡng này nhịp tim tạm dừng một giây, lại nghe thiếu niên tràn ngập nghi hoặc nói, “Sao thầy lại ở trong ký túc xá của em.”

“À Harry.” Dumbledore thấy Harry tỉnh lại, vội vàng đi tới, kiểm tra Harry linh hồn đã ổn định, độ ấm cũng hạ sau đó mới giúp Snape đã cứng đờ rời khỏi giường bệnh. “Con sốt cao không hạ, được Ms. Granger đưa đến bệnh thất, vừa rồi giáo sư Snape giúp con chữa bệnh.”

“Cám ơn giáo sư.” Harry cúi đầu, đầu hướng về Snape, “Con còn có chút khó chịu, có thể tiếp tục nghỉ ngơi không?”

“Đương nhiên có thể.” Dumbledore ý bảo Snape và cụ rời đi, đồng thời báo cho Poppy nhận bệnh nhân của bà.

“Harry giao cho tôi không thành vấn đề, cam đoan buổi tối hôm nay các người liền nhìn thấy trò ấy vui vẻ!” Bị đuổi ra địa bàn của mình tâm tình của bà Pomfrey rất khó chịu, “Chỉ cần các người đừng nữa đến quấy rầy công việc của tôi!”

Snape trầm mặc đi theo Dumbledore vào phòng hiệu trưởng, anh không thể khẳng định biểu hiện Harry vừa rồi khác thường là vì nghe anh nói rõ hay là vì cái khác. Không thể từ trong cặp mắt kia không học được che dấu có được đáp án khiến tâm tình Snape rất tệ, anh căn bản không muốn rời đi.

“Severus, thầy yêu Harry?” Dumbledore hiếm khi dứt khoát.

Mà Snape căn bản chẳng muốn che dấu, “Đúng vậy.” Người đàn ông châm chọc cong lên một bên khóe miệng, “Thì sao?”

Dumbledore lắc đầu, cụ không có tư cách đối với tình cảm của người khác chỉ bảo, “Hơn nữa thầy biết rõ thằng bé là Hồn Khí.”

“Đúng vậy.” Ánh mắt Snape sắc bén lên, như trước đáp lại một câu, “Thì sao?”

“Thầy muốn thằng bé sống sót, muốn một mình tiêu diệt hồn phiến trong cơ thể thằng bé, cho nên đây là nguyên nhân gần đây Fawkes lúc nào cũng khóc đến hai mắt đỏ bừng.” Dumbledore vuốt ve con Phượng Hoàng vừa thấy Snape liền trốn vào đến trong long cụ kêu chiêm chiếp không ngừng. “Tiến độ như thế nào?”

“…… Không tốt lắm.” Cảm xúc Snape sa sút trả lời, “Tôi cần một Hồn Khí sống làm nghiên cứu, tình trạng của Harry thật sự là rất đặc biệt, tôi không thể dùng an nguy của em ấy làm thí nghiệm.”

“Rất tốt.” Dumbledore đột nhiên mỉm cười, “Tôi thật vui mừng khi thầy yêu Harry.”

Snape nhíu mày, có chút nghi hoặc, “Tôi nghĩ cụ sẽ phản đối.”

“Không, ở trước mặt tình yêu thật sự, bất cứ phản đối nào đều sẽ chỉ là chất xúc tác.” Dumbledore hiền lành nói, “Sau khi tôi chết, Harry nhờ thầy chăm sóc. Tôi tin tưởng thầy sẽ không ép buộc thằng bé.”

“Nếu cụ đã biết tình cảm của tôi với…… Harry, còn khăng khăng bắt tôi giết chết cụ sao?” Snape đấu tranh hỏi, cả một năm nay anh đều vì chuyện này mà đau đớn, thời điểm anh đồng ý chuyện này, hoàn toàn không có ngờ tới Harry lại có thể chính là bạn qua thư mà anh nhớ thương nhiều năm như vậy, càng hoàn toàn không nghĩ tới chính mình sẽ lại yêu thương em ấy một lần nữa, hoàn toàn.

“Phải tin tưởng thằng bé, Severus.” Dumbledore mỉm cười, “Tin rằng đây là thử thách tình yêu của hai người, mà Harry sẽ không làm thầy thất vọng.”

Snape không ý kiến gật đầu, sau khi tin rằng Dumbledore không có việc gì khác, lại một lần nữa về tới bệnh thất, chỉ là lần này anh là ẩn thân mà đi.

“Harry, cảm thấy khỏe hơn chứ?” Hermione và Ron vây quanh thiếu niên, mà cái cô gái tóc đỏ Weasley kia lại nắm bàn tay Harry!

“Ginny……” Harry không có đeo mắt kính, gương mặt mơ hồ, màu tóc nâu đỏ, làm cậu nhớ tới một ôm ấp ấm áp.

“Mione, cậu có thể đem Ginny trở về Gryffindor không?” Ron cau mày nhỏ giọng hỏi bên tai cô gái, “Mình cảm giác Harry ánh mắt không quá đối.”

“Ginny, giúp Harry đi lấy chút đồ ăn đi, chị nghĩ cậu ta nhất định đói bụng.” Hermione dỗ dành cô gái lưu luyến không rời đi, sau đó quay đầu nhìn Harry, “Thấy rõ không Harry, em ấy không phải mẹ cậu.”

“Uhm.” Harry nhắm mắt lại, không muốn nói chuyện, cậu chỉ là muốn chạy trốn trong chốc lát, chờ thân thể khôi phục, tâm tình của cậu cũng sẽ khôi phục.

“Cậu có quyết định rồi?” Ron ngây người trong chốc lát, thật sự là chịu không nổi không khí lặng lẽ này.

“Không có, cho mình im lặng trong một lát đi.” Harry phất tay, muốn hai người rời đi.

Hermione giúp Harry đắp chăn, bất đắc dĩ mang theo Ron rời khỏi, cô còn phải đi báo cho Ginny Harry chỉ có thể ăn đồ ăn bệnh nhân, không cần cô hỗ trợ.

Snape chờ tất cả mọi người sau khi rời khỏi mới hiện thân, anh đi vào bên người Harry nắm tay thiếu niên. “Chỗ nào không thoải mái?” Đã có khả năng Harry đã nghe anh nói rõ, như vậy anh cũng không cần giữ cách biểu đạt kín đáo.

“Em rất tốt.” Harry muốn giả vờ ngủ, nhưng thật sự không thể thay đổ cường độ trong tay người đàn ông, “Thầy thí nghiệm gần đây đang khẩn trương, không cần lo lắng cho em, em sẽ nhanh chóng khỏe lên.”

Snape cảm giác Harry có chút không được tự nhiên, nhưng cũng nhã nhặn không khác bình thường, anh quyết định để con đỡ đầu của mình đến làm bạn với Harry, mà anh phải tiếp tục nghiên cứu Độc dược loại trừ hồn phiến, thời gian rất khẩn trương, nguy cơ đang tới gần từng chút.

Draco tại thời điểm lên lớp dành thời gian thăm Harry, sau đó buổi tối một mình đi vào văn phòng Snape bắt đầu luyện tập, Harry bị Bà Pomfrey giữ lại.

Nhưng ba ngày liên tiếp, Harry đã ra khỏi bệnh thất tỏ vẻ thân thể không khỏe, như cũ nghỉ học rèn luyện ban đêm. Mà ngoại trừ Ron va Hermione biết nội tình, bất luận kẻ nào đều tìm không ra nguyên nhân. Bởi vì Harry đưa ra lý do thực chân thật, cậu cần bổ túc chương trình học, cho nên thời gian rảnh đều đi chỗ giáo sư các môn học bổ túc, đương nhiên thành tích xuất sắc môn DADA của cậu làm cậu không cần đi văn phòng Snape.

Draco mỗi ngày thời điểm nhận huấn luyện đều có thể nhìn thấy cha đỡ đầu nhà mình càng ngày càng đen mặt, hắn liên tục bị đánh ngã xuống tấm đệm không chút khoan dung, sau đó còn khiêm tốn nhận đánh giá đầy nọc độc và nhiệm vụ viết luận văn dài sọc. (đúng trâu bò đánh nhau, ruồi mũôi chết, tội bé Dra)

Hôm nay thiếu niên tóc bạch kim sau khi rời văn phòng Snape, nhịn không được cầm Độc dược liền vọt tới Gryffindor, trong ánh mắt rối rắm của Hermione và Ron bắt cóc Kẻ được chọn đến Phòng cần thiết.

“Này Draco, luyện tập thế nào?” Mặt Harry mang nụ cười chào hỏi.

“Tôi tìm cậu chính là vì cái này.” Draco đem cao thuốc còn ấm ra, sau đó trực tiếp bắt đầu cởi nút cổ áo ra.

“Này, cậu muốn làm cái gì?” Harry cũng không cho rằng Draco cướp cậu khỏi Gryffindor đến Phòng cần thiết là muốn làm cái việc yêu đương gì.

“Bôi thuốc cho tôi.” Draco rất không quý tộc giở giọng xem thường, hắn nghĩ tới nếu cha đỡ đầu biết chính mình cởi hết đồ cho Harry xem sẽ bị trừng phạt như thế nào, nhưng so sánh mà nói, chỉ cần có thể đem Harry đến chỗ cha đỡ đầu, chắc chắn tất cả đều dễ bàn.

“Bôi thuốc?” Harry kỳ quái đến gần, liền phát hiện trên thân thể trắng noãn của Draco có rất nhiều vết bầm, hơn nữa màu sắc cũng không giống nhau, nhìn ra không phải một ngày tạo thành, “Như thế nào nghiêm trọng như vậy, Độc dược không tác dụng sao?”

“Cha đỡ đầu nói những vết thương này có giúp tôi rèn luyện năng lực chịu đau, không cho tôi Độc dược, để chính tôi điều chế, mà hôm nay tôi mới miễn cưỡng làm xong chúng.” Draco thở dài, Cha đỡ đầu tìm không ra nguyên nhân Harry đột nhiên kỳ quặc lên, cuối cùng liền giận chó đánh mèo lên người hắn vì Harry rời đi. Tuy rằng trải qua mấy ngày rèn luyện này so phía trước hắn mạnh lên không ít, nhưng thật sự đau quá……

“Tôi giúp cậu.” Harry trầm mặc tiếp nhận thuốc mỡ trong tay Draco, giúp hắn bôi lên vị trí sau lung không chạm được.

Lúc hai người đều ngồi ở sô pha, Harry phá vỡ sự im lặng này, “Gần đây giáo sư Snape thí nghiệm không thuận lợi sao?”

“Tôi nghĩ cậu rất rõ nguyên nhân.” Draco trực giác cho rằng chắc chắn là tình cảm hai người xuất hiện đột phá, cho nên Harry mới tránh né, “Rốt cuộc là nguyên nhân gì, làm cho cậu trở lại xưng hô người trước đây là giáo sư Snape. Lại là lý do gì, làm cậu lâu như vậy đều không tham gia huấn luyện, cậu không muốn giải quyết người kia sao?”

“Tôi muốn.” Harry cúi đầu, Draco nói đúng, hiện tại tất cả đều phải đặt sang một bên, cậu phải giống như thời điểm luyện tập Occlumency, gạt bỏ tất cả việc sẽ ảnh hưởng đến chính mình, tập trung ý chí làm tốt một việc, rèn luyện chính mình, nâng cao sức mạnh, sau đó giết chết Voldemort. “Tôi nghĩ tôi hiểu được, yên tâm sẽ không nuốt lời, tôi sẽ giết chết hắn, vì mọi người báo thù, còn vì mọi người tự do.”

“Đừng đem chính mình trở thành Kẻ được chọn.” Draco vỗ Harry bả vai, anh hùng đều không sống lâu, hắn cũng không muốn nghĩ đến thời điểm đối mặt sự nổi giận của cha đỡ đầu, “Cậu chỉ là một học sinh năm sáu Hogwarts bình thường, thậm chí ngay cả tôi đều đánh không lại, cho nên cậu cần giúp đỡ.”

“Draco, nếu một người dưới tình huống vô tình làm hại người khác, sau đó bù đắp lại, cậu sẽ tha thứ hắn chứ?” Harry đột nhiên hỏi một vấn đề.

Gia chủ Malfoy trẻ tuổi rất muốn nói không, nhưng trực giác nói cho hắn câu trả lời này cũng không tốt, “Sẽ tha thứ, chỉ cần hắn cố gắng bù đắp.”

Harry như trút được gánh nặng mỉm cười, sau đó tại tuổi trẻ Slytherin đi cùng tới văn phòng Snape.

{ tê tê, đã lâu không thấy anh đẹp trai nha. Gần đây đang bận hẹn hò với bạn gái sao?} Con rắn nhỏ tê tê trêu chọc, mà Harry hoàn toàn không chú ý tới.

Medusa vừa thấy Harry, căn bản dùng không cần cậu gõ cửa, cũng rất quan tâm mở cửa ra. Mà Draco thì cổ vũ vỗ bả vai Harry sau đó đẩy thiếu niên vào, sau đó nói tiếng ‘Merlin phù hộ cậu.’

“Giáo sư?” Harry vô ý đứng ở văn phòng tối đen, ngoại trừ phòng Độc dược lộ ra một ít ánh sáng lác đác, ngay cả lò sưởi âm tường cũng không có đốt. Đây là một căn phòng băng lãnh, không hề nhân khí.

Snape đương nhiên biết Harry đến trước tiên, nhưng anh lại đột nhiên phát hiện chính mình không biết phải đối mặt thiếu niên này thế nào, anh đã biết rõ tình cảm chính mình hay không? Nhưng xưng hô của thiếu niên lại làm anh giống như đóng băng, anh trực giác sự việc trong tưởng tượng của anh khác nhau.

“Harry.” Snape mở cửa, đi ra.

Harry sững sờ nhìn người đàn ông đi đến trước mắt cậu, trước tiên vì cậu thi triển thần chú giữ ấm, sau đó lập tức châm lò sưởi âm tường, vì nghĩ cho đôi mắt cậu đem màu ngọn đèn chuyển thành màu vàng. Những quan tâm và dịu dàng này đều là vì bù đắp lại sao? Harry hoang mang thật sâu. “Giáo sư……”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio