Bạn Qua Thư Thần Kỳ (Thần Kỳ Bút Hữu)

chương 76: tin tưởng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Không.” Harry gian nan phun ra chữ này, cậu nhìn thấy giáo sư McGonagall bởi vì giật mình mà trừng lớn hai mắt, trong lòng sáng tỏ thông suốt, còn lại trong lời nói cũng không phải như vậy khó nói nói ra. “Người kia đeo mặt nạ, con không biết là ai.”

Dựa theo phản ứng vừa rồi của nữ giáo sư, bà hẳn là là biết một phần nội tình. Lúc này Harry cũng nâng lên cánh tay cháy đen của Dumbledore kia, và cụ vài lần nói chính mình thời gian không còn nhiều, còn có câu nói ‘thực xin lỗi’ cuối cùng trên thảm bay kia.

Điều này chính là thật sự sao? Không phải cậu hy vọng xa vời?!

“Nếu không phải Snape, như vậy khẳng định thầy ấy vẫn là làm gián điệp lẻn vào trong, chúng ta không thể để lộ thân phận thầy ấy.” Giáo sư McGonagall nhanh chóng quyết đoán, “Nếu thầy ấy cùng với Death Eath tấn công Hogwarts, như vậy lúc này thân phận rõ rang của thầy ấy chính là Death Eath, chúng ta sẽ xem thầy ấy là kẻ địch, nhưng không cần giết chết.”

“Ha hả, tôi cảm thấy được với tài năng của Severus, chúng ta muốn đánh bại cũng vô dụng.” Remus đẩy bầu không khí, “Phải biết rằng năm đó một mình anh ta đấu với bốn chúng tôi đều không có yếu thế.”

Đáng tiếc Harry lúc này thật là không có tâm tình nghe chuyện xưa đó, Dumbledore đã chết, cậu lại trợ giúp sát thủ giấu diếm, đơn giản là cảm thấy được có ẩn tình khác. theo trạng thái mê man trước đây sau khi hoàn toàn tỉnh táo, một vài cảm xúc tiêu cực biến mất khỏi đầu óc cậu, cậu mới khôi phục vài phần lý trí. Nếu tất cả thật là Dumbledore an bài, như vậy Harry thầm cảm ơn chính mình nghe theo bản năng phản ứng, không làm ra chuyện gì không thể xoay chuyển.

Chính là...... Cậu phải làm cho Severus tự mình cho cậu một lời giải thích.

Bộ pháp thuật muốn đóng cửa Hogwarts, bọn họ cùng giáo sư McGonagall tranh cãi một trận, quyết định vẫn là hoàn thành Dumbledore lễ tang trước rồi thương thảo chuyện này.

Thời gian quyết định ở sáng sớm ngày hôm sau, giáo sư Hogwarts cũng không hiểu được vì cái gì không kéo dài sau hai ngày, để mời này bạn bè ở xa của Dumbledore. Chính là Bộ trưởng Bộ pháp thuật làm việc quyết đoán quyết định chuyện này, mà tất cả mọi người không thể phản kháng. Bởi vì bọn họ cũng hy vọng lão hiệu trưởng có thể sớm được chôn cất.

“Chúng ta phải nhanh thong báo cho những người bạn của Dumbledore.” Giáo sư McGonagall sốt ruột nói, một đêm không ngủ bà uống cả một lọ thuốc tinh lực. Vì có thể làm cho Dumbledore an nghỉ ở Hogwarts, bọn họ không thể không chấp nhận an bài vội vàng này.

“Harry, cậu không ở nghỉ ngơi chốc lát sao?” Hermione cùng phải rời khỏi để trông coi Gryffindor, nhưng cô lo lắng tình trạng thiếu niên.

“Không được, nơi này thực an toàn.” Harry lắc đầu.

Hermione nhìn nhìn bảo vệ thành viên Hội Phượng hoàng bên người, cuối cùng không có nói chuyện có lien quan hồn khí gì liền lôi Ron đi trước.

“Chúng ta phải đi giúp sửa chữa lâu đài.” Remus vỗ vỗ bả vai Harry, đi theo thành viên Hội phượng hoàng cũng đã rời khỏi.

Cả phòng bệnh chỉ còn lại một mình Harry, bà Pomfrey ở văn phòng của mình sửa chữa Độc dược, Slughorn cũng đã sớm về tới đóng giữ Slytherin. Thiếu niên ngồi ở trên giường bệnh không biết nên làm cái gì, tầm mắt cậu đảo qua túi không gian trên tủ đầu giường, đột nhiên phát hiện nó lại bị thiêu hủy một góc.

“Không không.” Sản phẩm luyện kim bị hỏng trung thực đem vật bên trong rớt ra, Harry nhìn thấy sách Độc thư trước mắt bị đốt một nửa, chỉ cảm thấy trong lòng phát lạnh. Hai tay cãu run rẩy mở sách ra, tấm da dê bên trong chỉ còn lại một mảnh nhỏ, bên cạnh chỗ cháy đen, mặt trên là bức tranh cái đuôi của một con tiểu sư tử, còn có hai chữ ‘nhà Prince ’ này.

Đem ly nước bên cạnh biến thành bút lông chim, tìm không thấy mực nước Harry trực tiếp dùng Diffindo cắt ngón tay chính mình, chữ viết màu đỏ ở trên tấm da dê để lại dấu vết, sau đó không thể biến mất.

Harry nhanh chóng mặc quần áo, khoác áo tàng hình trở về Gryffindor, trong thanh âm kinh ngạc của Ron trở lại ký túc xá, sau đó bên trong vali tìm kiếm quyển nhật kí Hermione đưa cho cậu kia. Bộ dáng đáng sợ của cậu làm Ginny lo lắng mà đi theo vào.

“Harry anh ổn chứ? Anh làm sao vậy?” Cô gái lo lắng hỏi, không nhận được trả lời sau đó tới gần thiếu niên, dùng thân thể sửa ấm cậu.

Rơi vào thế giới bản thân thiếu niên che chắn tất cả, cậu đem tấm da dê để vào trong Sách Độc dược chỉ còn một nửa. Không ngừng ở trên mặt viết một cái tên. Đáng tiếc chính là, rốt cuộc không có trả lời......

“Meilin, nơi này có mực nước, đừng tổn thương chính mình!” Ginny đến gần Harry mới phát hiện cậu lại dùng máu chính mình làm mực để viết, cái tên xa lạ kia cô chưa từng nghe Ron nói qua. Cô sợ hãi tình trạng này của Harry, vội vàng đi ra ngoài tìm kiếm vạn sự thông Hermione.

“Làm sao vậy? Harry không phải được bà Pomfrey cho phép trở về nghỉ ngơi sao?” Hermione vừa rồi vội vàng trấn an mấy nữ sinh lớp dưới vì sợ hãi mà khóc, không chú ý tới tình trạng của bạn tốt.

“Không phải...... Em cảm thấy được Harry bị cái gì đó khống chế.” Ginny nhỏ giọng nói bên tai Hermione, cô không thể để cho người khác chú ý tới Kẻ được chọn khác thường.

Hermione thoáng sửng sốt, để cho Ginny thay thế mình tìm mấy đứa nhóc, sau đó lặng lẽ đi vào phòng ngủ nam sinh. Cô nhẹ nhàng nhưng cố chấp từ trong tay Harry cướp đi bút lông chim, sau đó dùng Episkey khép miệng vết thương của Harry. Một cái tên lấp đầy trang giấy làm cho cô giật mình, “Prince là sao?”

“Không thấy.” Harry thì thào nói, giống như là mất đi một nửa linh hồn, “Mình mất anh ấy rồi.”

Hermione lúc này chú ý tới sách Độc dược bên cạnh bị đốt chỉ còn một nửa, cô lật qua lật lại, cảm thấy được trang sách mỏng manh bị đốt khô quắt có lẽ tiếp theo sẽ biến thành tro.

“Cậu muốn đi đâu?” Nhìn thấy Harry lạiđứng lên, cầm lại Sách Độc dược rời đi, vội vàng giữ chặt cậu.

“Nếu đốt, mình nghĩ làm cho anh hoàn toàn rời đi.” Harry cảm thấy được hôm nay nhất định có thể cùng mười sáu năm trước trở thành thời khắc bi thảm nhất của cuộc đời mình. Năm đó cậu mất đi cha mẹ của chính mình, mà hôm nay hắn mất đi người luôn luôn bảo vệ chính mình cùng bạn qua thư luôn làm bạn cả một năm của cậu—— người cậu thầm mến.

“Vậy ngươi muốn đi đâu để đốt? Hogwarts hiện tại không an toàn.” Hermione biết chính mình ngăn không được Harry, cho nên quyết định đi cậu cùng, nhưng địa điểm này phải an toàn.

“Death Eath đã muốn đạt được mục đích, cho nên hiện tại là an toàn.” Harry thẳng lưng, nhìn ra ngoài cửa sổ hướng Rừng cấm, “Hơn nữa bọn họ sẽ không giết mình, bởi vì —— mình là thuộc về Dark Lord.”

“Cho dù như vậy, ngươi cũng không có thể rời Hogwarts, ngày mai chính là lễ tang của Dumbledore.” Hermione cảm thấy được Harry giống như trong một đêm lại trưởng thành rất nhiều, hiện tại rất có chút hương vị của đàn ông trưởng thành.

“Mìnhsẽ không rời trường học, mình chỉ là muốn đi đến hồ Đen. Prince nhất định sẽ thích cái cây to kia, mình sẽ chôn cất anh ấy ở nơi đó.” Harry xoay người, nhìn cô gái bỗng nở nụ cười mềm mại, “Không cần lo lắng cho mình, mình sẽ trở về trước khi lễ tang bắt đầu.”

Hermione nghe ra Harry căn bản không muốn cho cô đi theo, cô cau mày muốn cự tuyệt, kết quả Harry dùng Wingardium Leviosa từ tháp Gryffindor đột nhiên nhảy xuống, “Oh, Meilin. Pháp lực của cậu......”

Harry thẳng bả vai, cậu cũng là vừa mới phát hiện. Ở nửa đêm uống hết thuốc ổn định linh hồn, cậu đau đầu một trận, sau đó pháp lực đột nhiên thăng thêm. Hơn nữa trong cơ thể giống như cũng bị loại Độc dược này thanh tẩy, lúc này cậu căn bản là không có cảm giác mệt nhọc một cả đêm.

Có thể chế tạo ra loại Độc dược thần kỳ này, ngoại trừ Severus, không thể là người khác.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio