Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn

chương 234: rời khỏi cung điện

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhờ có Điệp Y giúp đỡ, quá trình ký khế ước diễn ra rất thuận lợi. Hiểu My cảm nhận được trong cơ thể, có một luồng khí ấm áp lưu chuyển. Tự quan sát bản thân, cô kinh ngạc nhìn thấy trong thức hải của mình, Một đóa hoa sen xanh bé nhỏ dập dềnh trôi. Đây chính là bản thể của Thanh Liên Thần Hỏa. Ngọn thần hỏa thuộc về riêng bản thân cô.

Liền sau đó, Ngọc Liên mở ra. Hiểu My nhún người bay lên, đáp xuống kề bên Lữ Tuấn. Cũng may là trước khi ra ngoài, cô đã được thần hỏa cải tạo lại toàn bộ những tổn thương trên thân thể, cũng thay đổi sang một bộ váy áo bạch y hoàn toàn mới. Bằng không, với bộ dáng bị nướng nửa chín nửa sống, chắc chắn sẽ hù dọa tất cả mọi người.

- Thế nào rồi?

Lữ Tuấn nhìn cô đầy lo lắng. Những người khác cũng đồng dạng quan tâm.

Hiểu My nhoẻn miệng cười. Tiếp theo, cô giơ bàn tay phải ra phía trước. Hai ngón giữa và ngón cái trượt qua nhau. Một tiếng “tách” to rõ vang lên. Đầu ngón tay xuất hiện một ngọn lửa màu xanh bập bùng nhảy múa.

Ngọn lửa bay ra ngoài, biểu diễn một vòng rồi lại trở về trên đầu ngón tay của Hiểu My. Sau đó biến mất.

Quá trình này không đến vài giây. Tuy ngắn ngủi nhưng cực kỳ ấn tượng, cực kỳ rung động lòng người.

Những tiếng chúc mừng liên tục vang lên.

Tiếp theo, một cánh cửa ánh sáng to lớn xuất hiện. Đưa mọi người rời khỏi cung điện kỳ bí này.

…………………………………………………………………………..

Trên một bãi cỏ rộng, dưới những tàn đại thụ râm mát, mùi cỏ ẩm ướt thoang thoảng, hòa quyện vào mùi của nắng, của gió và cả mùi huyết tinh như có như không - đặc trưng của Thiên Lan Bí Cảnh, một nhóm gần mười người ngồi quây quần bên nhau, chia sẽ lại những chuyện buồn vui trong hành trình của mình.

Nhìn thấy Lữ Tuấn đặc biệt khỏe mạnh, đám người Lãnh Nguyệt, Lạc Vô Trần cùng Trường An đều rất vui vẻ. Không phải chỉ là giao tình sâu, mà Lữ Tuấn là một trong thập nhị chiến tướng của Hiểu My. Sự an toàn của mỗi một thành viên trong số bọn hắn đều vô cùng quan trọng, không gì thay thế được.

Hạ Lan Nhật và Khúc Văn cũng cảm thấy rất thân thiết, rất thoải mái trong vòng tròn của các vị phu thần.

Tiểu Bạch thì khỏi nói rồi. Vừa thấy Hiểu My trở lại, nó đã nhanh chóng phóng vèo lên cổ tay của cô. Nghe nói Kim Phượng, Thiên Vũ còn có cả Tử Quân đều không thể đến đây, mặc dù trong lòng có chút mất hứng, nhưng mà cũng cảm thán vận mệnh nhiều biến đổi.

Đời trước của Hoan Hỉ thần, Hỏa Kỳ Lân còn dồn sức chiến đấu ở phe đối lập. Vậy mà bây giờ cũng trở thành đồng bọn. Ha ha. Nếu cứ tiếp tục thuận lợi như vậy, Thiên Huyền Vũ và Yêu Thần. Đâu còn đáng sợ chi.

- Trường An. Tỷ đã tìm được cha mẹ của chúng ta rồi. Hai người cũng rất mong muốn được gặp đệ. Đợi sau khi tìm được phụ thân của đệ nữa, đại gia đình của chúng ta đã có thể đoàn viên rồi.

Hiểu My hớn hở hướng đệ đệ lên tiếng. Trường An vui vẻ, hé miệng cười.

Đây là lần đầu tiên Vũ Phiêu Phiêu nhìn thấy vị á nhân này tươi cười rực rỡ như vậy. Tâm hồn thiếu nữ không tránh khỏi một lúc xốn xang. Trong lòng của cô càng thêm chú ý tới Hiểu My. Đây là tỷ tỷ của Trường An, là mục tiêu trọng điểm cần phải lấy lòng, chinh phục.

Hiểu My trao đổi hài hòa với tất cả mọi người. Trong mắt lại luôn chú ý tới hai người Liên Vũ và Phiêu Phiêu. Tiểu Bạch lén mách với cô. Cô nương áo đỏ đằng kia sớm đã đánh chủ ý lên đệ đệ cô. Thiếu điều mấy lần muốn dùng thân báo đáp. Còn Liên Vũ thiếu gia lại được Lãnh chưởng môn ưu ái, xem trọng...

Ha ha. Tự dưng nhớ tới ba tên đồ đệ mới thu. Hiểu My liếc nhìn sang Lãnh đại gia, cười tươi roi rói:

- Lãnh đại ca. Lúc ở đại lục Phong Linh, muội có thu nhận ba đồ đệ. Báo với huynh trước một tiếng. Sau khi trở lại Huyền Thiên đại lục, nhớ chuẩn bị quà gặp mặt cho bọn chúng đó nha.

- Tỷ tỷ nhận đồ đệ mới, đây là chuyện rất đáng chúc mừng a.

Trường An cũng cười góp lời.

Lãnh Nguyệt không nói gì, nhưng mà ánh mắt Liên Vũ nhìn hắn đúng là nóng hôi hổi. Mặc dù Liên Vũ rất tôn trọng và hâm mộ Trường An là một luyện đan sư. Nhưng mà đồng hành cùng Lãnh đại ca một đường dài, hắn càng lúc càng bội phục vị cao thủ một mình có thể quét ngang toàn bộ Thiên Lan bí cảnh.

Nếu như có thể bái Lãnh đại ca làm sư phụ thì tốt biết mấy. – Liên Vũ nhủ thầm.

………………………………………………………………………

Mọi người nghỉ ngơi mấy canh giờ. Sau lại tiếp tục lên đường. Dù sao, Bí cảnh Thiên Lan mở ra còn lại hơn sáu mươi ngày. Hi vọng, trong thời gian này, họ sẽ nhanh chóng tìm được Thất Vỹ Thiên Hồ, cũng như thu hoạch được U Linh Quả.

Nhưng mà cả một nhóm chín người cùng đi như vậy thì sẽ có rất nhiều điều vuột mất. Nghĩ tới, nghĩ lui, quyết định sáng suốt nhất cũng là chia phe.

Hiểu My, Trường An, Lữ Tuấn, Vũ Phiêu Phiêu và Hạ Lan Nhật một phe.

Lạc Vô Trần, Khúc Văn, Lãnh Nguyệt, Liên Vũ một phe.

Hai nhóm hẹn gặp nhau tại cửa ra của Thiên Lan bí cảnh sau hai tháng nữa.

- Chủ nhân. Ta có thứ này hay lắm. Tặng cô.

Tiểu Bạch rù rì bên tai của Hiểu My. Sau đó, nó kêu mỗ nữ xòe tay ra rồi nhả vào đó một viên tinh hạch màu xanh lục, to bằng quả trứng ngỗng.

- Đây là tinh hạch của yêu thụ đã hóa hình. Rất có lợi đối với việc độ kiếp của Huyễn Thụ.

Tiểu Bạch biết Hiểu My đã thu phục được một Huyễn Thụ. Đây là công sức của Kim Phượng. Vì vậy, nó cũng muốn cống hiến một ít công sức cho chủ nhân của mình. Mai mốt, đứng trước mặt lãnh nữ họ Kim cũng có thể ngẩng cao đầu mà khoe công trạng.

Huyễn Thụ lúc này đang tu luyện trong không gian giới chỉ của Hiểu My. Nó chẳng qua cũng chỉ là một loại thực vật có linh trí, cao cấp hơn linh thảo một chút thôi. Do đó, có thể ra vào giới chỉ không gian vô cùng đơn giản. Lại được Hiểu My giao cho một đống tinh hạch mộc thuộc tính để hấp thụ. Tu vi vì thế cứ tăng vù vù. Có thể so với ngồi tên lửa mà tiến lên.

Nếu như có thể hấp thụ được tinh hạch của yêu thụ mà Tiểu Bạch giao cho, nó nhất định sẽ có thể hóa hình.

Nhận thấy Huyễn Thụ trong giới chỉ không gian xao động. Hiểu My nhíu mày. Lên tiếng cảnh báo:

- Tiểu Huyễn. Nơi này là bí cảnh Thiên Lan. Nếu muốn độ kiếp ở đây, nguy hiểm khôn lường. Đợi đến lúc trở lại đại lục Huyền Thiên cũng không muộn.

- Chủ nhân. Ta muốn ra ngoài.

Một giọng nói non nớt vang lên. Nếu không phải chứng kiến quá trình Huyễn Thụ mỗi ngày mỗi đổi thay, Hiểu My cũng rất khó tin được đây chính là giọng nói của Huyễn Thụ. Tu vi càng cao thâm thì giọng nói của nó càng trở nên non nớt, thanh thúy, tựa như giọng nói của các tiểu la lị đáng yêu.

Huyễn Thụ từng giải thích qua, bởi vì nó có thể tự chọn giới tính khi hóa hình, cho nên nó muốn trở thành một tiểu cô nương xinh đẹp, đáng yêu như Hiểu My. Đây chính là biểu hiện của một fan não tàn chính hiệu a.

Nghe được khẩn lời khẩn cầu tha thiết của Huyễn Thụ, suy nghĩ một chút, Hiểu My liền đồng ý.

- Ra ngoài cũng được. Nhưng ngươi phải ngoan ngoãn nghe lời. Nếu không, ta cũng không thể nào đảm bảo an toàn cho ngươi được.

- Sẽ ngoan, sẽ ngoan mà.

Giọng nói hoan hỉ vừa dứt, trên búi tóc của Hiểu My đã xuất hiện một đóa hoa màu tím điểm phấn hồng, nhiều cánh mỏng manh xếp chồng lên nhau vô cùng xinh đẹp.

Lữ Tuấn đi cạnh bên nhìn thấy, khẽ cười.

Một đoàn năm người tiến sâu vào Thiên Lan bí cảnh. Chém giết yêu thú, hái linh dược, xem những người tầm bảo khác đánh nhau… Cuộc sống lúc nào cũng tất bật nhưng thú vị. Ha ha.

Thời gian này, Vũ Phiêu Phiêu rất ngoan ngoãn. Mặc dù ánh mắt thỉnh thoảng vẫn dán vào người của Trường An nhưng mà cô cũng rất biết cách nhường nhịn, lấy lòng Hiểu My.

Mỗ nữ nào đó có cảm giác như mẹ chồng bị nàng dâu tương lai ra sức dụ dỗ. Nhưng mà tiếc là, cô không có ý định can thiệp vào chuyện chung thân đại sự của đệ đệ mình. Bản thân cô còn không tự lo được. Thôi thì cứ để mọi thứ tùy duyên đi.

………………………………………………………….

Vài hôm sau. Đoàn người của Hiểu My đến một khu vực rất đặc biệt. Nơi này chung quanh vắng lặng, heo hút. Cảm giác âm u, tử khí dày đặc lượn lờ.

Càng đi sâu vào, càng phát hiện có điều không đúng. Mọi người đều cảnh giác, đề phòng.

- Nơi này có một hang động.

Vũ Phiêu Phiêu la lên, thu hút sự chú ý của những người còn lại.

Lữ Tuấn và Hạ Lan Nhật bước đến xem xét. Hai người rất nhanh hội ý cùng nhau. Sau đó, hướng về mấy người Trường An, Hiểu My khẳng định:

- Hang động này rất sâu. Nhưng chắc chắn sẽ dẫn đến một không gian rộng lớn bên dưới. Có điều, tử khí dày đặc thế này, nếu muốn xuống bên dưới thì nên chuẩn bị kỹ càng.

Hiểu My gật đầu. Bọn họ đi tìm U Linh quả. Nhất định không thể bỏ qua những nơi giống như mộ địa thế này.

Kế hoạch xuống mộ địa được vạch ra rất cẩn thận. Hiểu My triệu hồi Thanh Liên thần hỏa trên tay, biến thành một đóa hoa sen màu xanh, ấm áp, bao bọc toàn thể năm người Hiểu My. Hỏa thần thiêu đốt tất cả tử khí xung quanh, vạch ra một con đường thẳng tắp và tuyệt đối an toàn đưa mọi người xuống tận sâu trong lòng đất.

Sức mạnh lớn nhất của Thanh Liên Thần Hỏa là gì? Sau nhiều lần tự mình kiểm chứng, mỗ nữ cũng có thể đưa ra kết luận: Thanh Liên Thần Hỏa – kẻ thù của tất cả mọi điều tối tăm, dơ bẩn trên nhân thế! Ha ha.

Năm người Hiểu My dưới sự bao bọc của Thanh Liên thần hỏa, sau một khắc rơi tự do có sự hỗ trợ rất lớn từ phản lực cũng đã tiếp đất an toàn.

- Đây đích thật là mộ địa. Không những thế, còn là mộ địa của tập thể rất nhiều người.

Lữ Tuấn sau khi quan sát tình hình, nhíu mày lên tiếng.

……………………………………………………………………..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio