Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn

chương 79: thắng lợi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mỗ nữ nói xong thì lập tức xuất chiêu. Như Ý côn vẫn giữ trạng thái Thiên Long vô ảnh, thỉnh thoảng lại chớp lên trong tay Hiểu My, tấn công vào các vị trí khác nhau trên cơ thể con vượn ma đang điên tiết. Tiếng xương cốt nứt gãy vang lên. Nó kinh ngạc nhìn Hiểu My đối diện.

- Ngươi đến cuối cùng là ai? Nhân loại bình thường không thể nào lợi hại như vậy?

- Ha ha ha. Ta là bà nội của ngươi a. Cháu ngoan mau đến đây nào.

Hiểu My nhếch miệng cười mỉa mai. Hừ, một con Ma Viên mà cũng muốn làm mưa làm gió trên lãnh địa của cô. Phải đánh cho ngươi hồn phi phách tán. Lấy Tinh hạch trong đầu ngươi làm chiến lợi phẩm tế những người đã hi sinh trong cuộc chiến hôm nay.

Cuộc chiến của Hiểu My và tộc trưởng Ma Viên càng lúc càng kịch liệt. Ma Viên ỷ vào lợi thế lôi điện và sức mạnh bản thân cùng tốt độ kinh người. Hiểu My có Như Ý côn hoả thuộc tính cùng khinh công siêu việt và bộ Tuý Quyền lợi hại có thể khắc chế địch nhân. Đó là chưa kể đến thần lực của cô cũng không thua kém con vượn trắng mắt đen. Mấy lần so chiêu càng bất phân thắng bại.

Lữ Tuấn đang chiến đấu với một đại tướng khác của bộ tộc Hắc Viên. Đây là lần đầu tiên hắn kết hợp Vô Cực Kiếm Pháp với Tuý Bát Tiên Quyền lãnh giáo từ Hiểu My. Hiệu quả dĩ nhiên không ngoài dự đoán.

Thanh Phong Kiếm trong lúc lặng lẽ đã để lại trên thân thể đối thủ vô số vết thương. Cuối cùng, con Ma viên hoàn toàn không chống đỡ được. Nó tung ra một đòn lôi điện cuối cùng rồi ngã ào xuống. Nhị sư huynh nhanh nhẹn né tránh, một kiếm chém bay đầu lâu đối phương.

Lạc Vô Trần cũng không hổ danh là cao thủ Nhị thần sơn. Số lượng ma viên chết dưới bảo kiếm của hắn cũng không dưới mười tên. Hiện đang quần nhau với một con cấp cao trong trận doanh đối thủ.

Ma Viên dù lợi hại thế nào thì cũng chỉ là yêu thú, không thể nào thông minh, nhạy bén như con người. Lạc Vô Trần lại giỏi cơ mưu, nên chẳng mấy chốc, kẻ thù đã chết tươi. Hắn tiếp tục chọn một con khác nhìn có vẻ mạnh hơn, chủ động đánh tới.

Hùng A Đại đánh đến mỏi cả tay. Vừa né tránh lôi điện và vũ lực đối phương, vừa âm thầm xuất kích, công khai đánh lén kẻ thù. Toàn bộ tinh thần của hắn tập trung vào bộ Tuý Quyền và thân ảnh con vượn trắng trước mặt. Giết tộc nhân của hắn, chiếm lãnh địa của hắn. Hắn phải để bọn chúng dùng xương máu và tinh hạch trong đầu đền lại những tổn thất đã gây ra.

Binh đoàn Thần Võ giao chiến với mấy con ma viên binh sĩ. Tuy cũng có vài người bị lôi điện đánh đến đen thui, nhưng dưới sự bảo hộ của chiến giáp và linh đan, họ càng đánh càng hăng, càng đánh càng có thêm kinh nghiệm.

Bộ tộc Hắc Viên hoá thành nhân dạng, lợi dụng tốc độ để giao chiến với bọn Ma Viên. Lôi điện bốn phía đan xen dày đặc tựa mê cung. Tiếng la hét ầm vang cả khu vực phía nam bờ Bắc Huyền Hải.

Hiểu My và tên tộc trưởng Ma Viên kịch chiến từ xa. Cấp độ của họ vượt xa những trận chiến còn lại. Cô liên tục vận dụng Thiên long thập nhất thức và Tuý Quyền côn pháp, dùng hoả cầu đối phó với con vượn trắng giận dữ thét gào.

Ma viên quan sát tình thế, tự thấy không thể kéo dài. Thế là nó tập trung toàn bộ sức mạnh trong người. Không trung xuất hiện vô số lôi điện. Tia nào tia nấy to như mãng xà, hung hăn, dữ tợn, bao vây lấy Hiểu My.

Mỗ nữ nhân xoay vòng Như Ý côn trên đầu đón đỡ. Cả hai ầm ầm lao vào nhau. Sấm sét, lửa cháy ngập trời.

Ma Viên bất chấp lửa đốt thân mình, nắm tay chớp nhoè lôi điện, thẳng tiến tới Hiểu My. Hắn liều mạng cũng muốn nện một quyền này vào ngực cô, khiến cô hôi phi yên diệt.

Nhìn ra mưu đồ của đối phương, Hiểu My cũng quyết định liều mình. Lôi điện dày đặc trên không nào có sá gì. Chỉ cần đến gần con vượn chết tiệt kia thì chúng sẽ tản ra. Cô mặc kệ cũng phải giáng một gậy toàn lực vào thân thể suy yếu phòng ngự của đối thủ.

Một người, một vượn cứ thế oanh liệt tiến lên. Khi hai bóng dáng hoà vào nhau. Toàn bộ mặt đất lặng im ngơ ngác.

Rầm

Rầm

Hiểu My bị trúng quyền, văng ngược ra sau. Thân thể mảnh mai nện mạnh trên mặt đất, bụi cát bốc lên, mờ mờ ảo ảo.

Tộc trưởng Ma viên tộc trúng phải một gậy Như Ý từ trên chém nghiêng xuống, thân thể dập nát, chia tách làm hai. Nửa thân trên của nó cũng rơi xuống, nhìn về hướng địch nhân. Thấy cô nằm im, chẳng hề động đậy thì ha hả ngữa mặt cười. Máu từ miệng trào ra, ướt đẫm bộ lông trắng tinh như tuyết.

- Nhân loại chết tiệt. Cuối cùng ngươi cũng thành oan hồn dưới tay ta. Ha ha ha.

Nghe được giọng cười nhạo báng của nó, đám người Lữ Tuấn đồng loạt kinh hãi hét lên: Không…..

Bộ tộc Hắc Viên thì rũ rượi trong khi đám vượn trắng còn lại thì mừng rỡ nhảy cẩng lên, hai tay đấm thùm thụp vào mình như bị động kinh.

Tuy nhiên, chỉ chớp mắt một cái, thân ảnh nữ nhân vừa mới nãy đã chẳng thấy đâu. Tất cả ánh mắt đều lướt tới lướt lui tìm kiếm xung quanh. Bất chợt, mấy con vượn trắng kinh hãi la lên: - Tộc trưởng, đằng sau.

Trần Hiểu My quả nhiên đã âm thầm xuất hiện sau lưng kẻ địch. Trên người cô là Ngư Long chiến giáp, ánh bạc sáng ngời. Sau lưng mọc ra đôi cánh hùng dũng, uy vũ tựa nữ thần thiên giới giáng lâm. Đây là một phần của Ngư Long chiến giáp được cải tạo sau này mà tỷ đệ cô đều trang bị. Hiểu My giơ gậy như Ý lên cao rồi chém xuống.

Thiên long bạt sơn. Đi!

Ma Viên chưa kịp định thần thì trước mắt mọi thứ đã tối tăm. Đầu lâu vượn trắng bay lên, bị Hiểu My một tay tóm chặt. Cái miệng của nó mấp máy những lời rất khẽ mà chỉ cô mới có thể nghe.

- Cô là Hoan Hỉ thần. Cô là Hoan Hỉ thần…..

Hiểu My liếc nhìn thủ cấp trên tay bằng ánh mắt sắc lạnh. Sau đó, một chiêu thức đơn giản, tinh hạch to bằng quả cam đã xuất hiện, bị cô thu vào giới chỉ không gian. Một đoàn lửa nhỏ từ mi tâm cô bay ra, bao lấy đầu lâu ma viên khiến nó lập tức hoá thành tro bụi. Đốt cháy cả linh hồn của đối phương, không cho phép xuất hiện sai lầm.

Đây là thần hoả phượng hoàng mà Kim phượng để lại cho cô sử dụng trong lúc lâm nguy.

Tiếng vỗ tay ào ạt vang lên. Đám người thân quen với Hiểu My nhẹ nhõm thở phào.

Bọn ma viên nhìn tộc trưởng vô cùng lợi hại bị thảm sát đơn giản như thế thì tinh thần suy sụp.

Một canh giờ sau. Chiến trận hoàn toàn kết thúc. Tộc Ma Viên kéo đến bao nhiêu đều bỏ mạng bấy nhiêu.

Lão tộc trưởng cho người thu lấy tinh hạch, dùng thi thể của chúng tế bái những dũng sĩ đã hi sinh. Cũng may Ngũ lão, Nhị lão chỉ trọng thương, còn một hơi thở, được Lạc Vô Trần cho phục dụng bảo đan, cứu trở về.

…………………………………………………………………………..

Lúc đoàn người Hiểu My đến quảng trường, toàn bộ tộc nhân Hắc Viên tộc đều kích động, quỳ xuống, hai tay giơ lên trời, hô to hai từ Thần Nữ.

Mỗ nữ nghe thấy, bối rối nhìn sang lão tộc trưởng, chỉ thấy lão mỉm cười, gật đầu.

Họ tiến lên đài cao, quan sát một vòng bên dưới. Hắc Viên tộc nhân còn lại mấy nghìn người. Lão tộc trưởng ra hiệu cho họ đứng dậy, giọng già nua âm vang lên tiếng.

- Hỡi tộc nhân, chúng ta vừa trải qua một trận chiến lớn nhất trong hai vạn năm trở lại đây. Mặc dù mất đi vô số anh hùng, dũng sĩ. Nhưng sự hi sinh của họ đã bảo vệ thành công mảnh đất này, bầu trời này. Lãnh địa của chúng ta sẽ ngày càng mở rộng, ngày càng phát triển. Bộ tộc ta sẽ ngày càng hưng thịnh, phồn vinh.

Giờ thần nữ đã xuất hiện, người muốn dẫn dắt chúng ta quét sạch hang ổ bọn Ma Viên. Trong những tộc nhân dưới đây, ai muốn theo người xông pha chinh chiến, báo thù rửa hận?

Đây là những lời nói lão tộc trưởng đã thoả thuận với nhóm Hiểu My. Khi lão vừa nói xong, biển người bên dưới vô số cánh tay giơ lên.

Tộc trưởng Hắc Viên tộc chọn ra tinh anh trong số họ. Sau đó, cả đoàn người bắt đầu xuất phát, nhân lúc này mà quét sạch hang ổ của tộc Ma Viên.

Hiểu My tung cánh bạc trên chiến giáp, cùng Hai vị sư huynh Vô Cực Kiếm phái và Hùng A Đại đi phía trước với người dẫn đường. Binh đoàn Thần Võ cũng vận khinh công nối theo. Tộc nhân Ma Viên tộc không giỏi khinh công nhưng lại được cái thân thể nhanh nhẹn, tốc độ cũng hơn người, chạy ở phía sau. Họ nhìn Hiểu My, ánh mắt thành kính ngập tràn hi vọng.

Hang ổ của Ma Viên cách lãnh địa của Hắc Viên tộc hơn hai vạn dặm về phía tây. Trên đường đi, vô số bộ tộc thú nhân khác nhìn thấy binh đoàn Hắc Viên tộc hừng hực khí thế thì lo sợ, cuối đầu thần thục, quy hàng. Chuyện này đã có Lục lão cùng Thất lão đi theo giải quyết sự vụ. Vai trò của Hiểu My là giữ vững hình tượng, làm định hồn châu cho các tộc nhân.

Ba ngày sau. Đoàn người đã đến được lãnh địa của Ma Viên. Nơi này, rừng rậm âm u, ánh sáng mặt trời bị tầng cây cao bao trùm che mất.

Không khí ẩm ướt, thoang thoảng mùi huyết tinh. Ấn tượng nhất phải nói tới hai tháp xương hai bên cổng vào. Đây là minh chứng cho sự độc ác, tàn nhẫn của Ma Viên Tộc.

Trần Hiểu My gọi thần hoả Phượng Hoàng từ mi tâm, đốt trụi cả hai toà tháp kinh khủng này.

Tộc nhân Ma Viên tộc thấy vậy thì tức giận xông lên. Thêm một trận chiến kịch liệt xảy ra. Tuy nhiên, lần này nhóm đệ tử Vô Cực Kiếm Phái không ra tay. Họ lơ lửng trên cao, quan sát toàn bộ tràng diện.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio