Chu Mình vừa đi vừa cười đắc ý, hắn không hề chú ý tới cách hắn khoảng m, trong ngõ hẻm có bốn năm người, mỗi người đều có dáng vẻ là dân anh chị. Còn tại sao bọn họ lại nhìn chằm chằm Chu Minh, trong đám người đó có một người đàn ông có bộ mặt hèn mọn, chuyện tới đây thì chắc mọi người đều hiểu. Hắn chính là tên móc trộm ví tiền trên xe buýt mà Chu Minh đã ra tay ngăn cản khi đến khu phố Trần Nhân Tông.
Nguyên lai từ khi Chu Minh ngăn cản việc tốt của người đàn ông này thì hắn vô cùng căm ghét Chu Minh. Kỳ thực gã đàn ông hèn mọn này cũng không phải là hành động trộm cắp có một mình, mà hắn thuộc một nhóm chuyên đi trộm cắp, móc túi trên khu phố này, còn chẳng biết xấu hổ tự xưng là 'Hắc Long Hội' nữa chứ. Nhóm trộm cắp này chỉ có bảy người.
Bọn họ mỗi khi trộm một ví tiền thì sẽ được chia %, còn lại % sẽ nộp vào quỹ hội để chi tiêu chung, vì lẽ đó liên quan tới lợi ích thiết thân của người đàn ông này nên hắn càng căm ghét Chu Minh. Gã bỉ ổi này trở về liền kể lại chuyện Chu Minh vạch trần hắn nói cho đại ca của hắn nghe, tên đại ca này nghe thấy vậy lập tức mang theo người kêu hắn dẫn đường đi tới khu phố thương mại Trần Nhân Tông. Còn vì sao bọn chúng biết Chu Minh tới khu phố Trần Nhân Tông, thì do tuyến xe buýt đó có trạm cuối là phố Trần Nhân Tông rồi. Khi gã bỉ ổi xuống xe thì chỉ còn hai điểm dừng nữa là tới phố Trần Nhân Tông, vì thế bọn chúng mới kéo nhau tới đây rồi phân tán đi tìm, nhưng chưa kịp tìm kiếm thì lại phát hiện Chu Minh từ trong công ty Kim Long đi ra, thực sự là vui mừng khôn xiết.
"Đại ca, chính là thằng nhãi kia làm hỏng chuyện tốt của em, lát nữa phải dạy bảo hắn một chút mới được, cho hắn biết lo chuyện bao đồng là không tốt." Gã bỉ ổi nói.
"Được rồi, còn đợi mày nói sao. Dám cản con đường tài lộ của chúng ta mà muốn thoải mái sao, nằm mơ đi." Tên đại ca dữ tợn nói.
Đám người gã bỉ ổi nhìn thấy Chu Minh sắp ra khỏi tầm mắt của chúng, liền vội vàng đuổi theo, chuẩn bị kéo Chu Minh vào trong hẻm dạy dỗ cho một trận.
...
Chu Minh đang rất vui vẻ, muốn về nhà thật nhanh, khi hắn đi tới đầu hẻm thì từ trong hẻm có bốn người bước ra, tên dẫn đầu đi tới lôi Chu Minh vào trong con hẻm.
"Các người muốn làm gì, mau thả tôi ra nếu không tôi báo công an đó." Chu Minh sốt ruột nói, vừa nói vừa giãy dụa.
"Thằng chó, mày còn nhớ tao không. Tao đã nói rồi, mày chờ đó, không sai chứ." Gã bỉ ổi nói xong thì lấy cái tất nhét vào mồm Chu Minh. Bọn chúng không phải là sợ Chu Minh báo công an, mà sợ đánh động tới 'Thập Tự Hội'.
'Thập Tự Hội' là một trong ba bang phái lớn trong giới hắc đạo ở thành phố, khu vực này thuộc địa bàn của 'Thập Tự Hội', toàn bộ phía Nam thành phố cũng chỉ có một bang phái hắc đạo là 'Thập Tự Hội'. Còn hai bang phái lớn khác là 'Độc Long Bang', chiếm cứ khu vực phía Đông thành phố; 'Kim Tiền Bang' thì chiếm cứ khu vực phía Tây thành phố. 'Thập Tự Hội' tuy là hắc bang, nhưng chưa bao giờ có liên quan tới giao dịch vàng và ma túy, đây là một bang phái có danh tiếng khá tốt, tại sao lại nói vậy, bởi vì họ chưa từng làm những hành vi khiến cho người người oán trách. So với hai bang hội khác, 'Độc Long Bang' thì có liên quan tới buôn bán vàng, sòng bạc và mọi thứ liên quan tới ma túy, thuốc lắc. Nghe nói sau lưng 'Độc Long Bang' có sự hậu thuẫn của nhóm người Trung Quốc. Còn 'Kim Tiền Bang' là bang phái địa phương, nhưng cũng là bang phái có thế lực chính trị hậu thuẫn, người bình thường căn bản không dám trêu vào.
...
"Ô ô ..." Chu Minh nghẹn ngào kêu gào, nhưng lại không thể nói thành lời được.
"Các anh em, đánh!" Gã bỉ ổi ra hiệu đánh, mấy tên còn lại cũng xông lên bắt đầu hành hung Chu Minh.
Chu Minh cố gắng giãy dụa nhưng vô dụng, không thể làm gì khác hơn là ngồi xổm xuống ôm đầu không cho bọn chúng đánh phải. Chu Minh không phải cao thủ võ lâm gì, tất nhiên không thể đánh lại bọn chúng. Sau khi đám người của gã bỉ ổi đánh hơn phút thì cũng thấm mệt, liền kéo Chu Minh dậy, nhưng không hiểu vì sao, tiền bán vàng từ trong ngực áo lại rớt xuống bị đám người gã bỉ ổi nhìn thấy.