Cuộc sống ở chung đẹp đẽ bắt đầu rồi , mấy ngày nay bốn cô gái đều bận rộn kinh khủng , không chỉ là chuyện vội vàng sắp khai trương mà còn bận chuyện " Trang bị " cho Lương Ngân nữa .
Sau hôm nói chuyện với Mộ Nghĩa không thành , Lương Ngân trở về đều giao phó , hơn nữa thề sau này sẽ không mềm lòng , không bao giờ trong lòng có suy nghĩ gì nữa , cô muốn Tiêu Nghệ dạy cô Taewondo , cô cũng phải có mái tóc ngắn giỏi giang , cô muốn độc lập , muốn kiên cường hơn .
Cuối cùng vẫn là Cẩm Niên giải thích với cô : Không phải ở bề ngoài , độc lập là ở trong lòng ,vì vậy Lương Ngân mới xua tan ý nghĩ muốn cắt tóc ngắn phóng khoáng mềm mại.
Bình thường trên trang phục , có hơi nhiều đồ trang sức một chút , không hay mặc loại trang phục tương đối lập dị vậy mà giờ đã ở trên người Tiêu Nghệ để cô cải trang , theo lời của Tang Vũ mà nói , Ngân Ngân mười phần chính là cái móc treo đồ.
Lương Ngân như vậy đã bỏ đi tính trẻ con rồi , ý nghĩa hơn là sự quyến rũ và đẹp đẽ của phụ nữ , càng xinh đẹp hơn người.
Vệ Nam cảm thấy , anh thật sự vô tội , vốn dĩ có lòng tốt cùng người nào đó đang bực tức dâng cao đến Vân Nam giải sầu , sau khi đến Vân Nam ngày thứ hai thật không nghĩ đến bực tức đó ngày càng lớn , anh thật sự muốn gọi đến cho anh ta đỡ tức giận .
Mặt của Trình Mạc Nhiễm mấy ngày nay đều trầm tư , hôm nay muốn đón Tướng Nhu , Dĩ Mạt về nhà lớn , vì thế anh kiềm chế tâm tình thật tốt , anh cũng không biết vì sao từ khi nhận thức việc xảy ra luôn dằn vặt anh trở nên tâm tình bất định.
" Anh ." Dĩ Mạt kéo Tướng Nhu ngọt ngào gọi Trình Mạc Nhiễm , sau đó chạy đến . Dĩ Mạt đặc biệt nhìn ở phía sau Trình Mạc Nhiễm.
" Đừng tìm nữa, hôm nay là gia đình chúng ta tụ họp , Vệ Nam không có lí do tham gia !" Trình Mạc buồn cười khi nhìn thấy bộ dáng em gái đáng yêu trước mặt .
" Ai tìm anh ấy chứ ? " Khuôn mặt nhỏ của Dĩ Mạt đỏ bừng , tướng Nhu ở bên cạnh đảo cặp mắt sau đó rốt cuộc nhịn không được : " Anh , chúng ta nhanh đi thôi , không cần để ý con mèo nhỏ tràn đầy sức sống này ."
Trình Mạc Nhiễm không giả bộ nhẫn nại nữa mà " phốc" bật cười , thật không có biện pháp với hai chị em này rồi.
Ngoài vợ chồng Trình An Bang, Ngô Nhã Mai còn có Trình An Quốc , vợ chồng Trình An Tố sớm đã ở trong nhà lớn chờ bọn nhỏ đến.
Gia đình Trình Mạc Nhiễm họ đều là vọng tộc , ông của anh năm đó là Trình Quan giàu có một vùng , đến đời của ba anh cũng vậy , anh có một người bác và ba người chú , trong đó hai người chú lần lượt sống ở nước ngoài và thành phố J cách thành phố B xa xôi , một chú còn lại là dượng Trình An Quốc , Trình An Quốc lúc đầu là Trình Quan nhận làm con nuôi , cuối cùng kết làm vợ chồng vớiTrình An Tố công chúa Trình gia .
Ba mẹ Trình Mạc Nhiễm Trình An Bang và Ngô Nhã Mai còn lại là gia tộc kết thân , hôn nhân thương mại cũng không có bất hạnh như trong tưởng tượng , hai vợ chồng rất tôn trọng lẫn nhau ,sau đó liền sinh ra một đứa con trai như Trình Mạc Nhiễm.
Ba thế hệ con cái hàng tháng đều phải trở về nhà lớn Trình gia tề họp mặt , cuối năm nay hai người chú kia của Trình Mạc Nhiễm cũng sẽ dẫn vợ con trở về để cả gia đình đoàn tụ.
Ăn cơm xong , Trình Mạc Nhiễm cùng mẹ và cô xem ti vi , bên tai còn có âm thanh tranh luận không ngớt của ba và dượng vì đi sai bước cờ.
" Mạc Nhiễm à ! Khi nào mới có thể cho mẹ con ôm cháu nội đây ? " Người nói là Trình An Tố , bình thường người cô này rất quan tâm chăm sóc Trình Mạc Nhiễm , hai người gần như trở thành chị em vậy , thường hay nói giỡn.
Bình thường Ngô Nhã Mai không hay càu nhàu con trai , vì vậy con trai lâu như vậy mới trở về nhà một lần, nhưng bà biết khi nhìn thấy con trai cứ lấy trầm mặc trả lời , liền không nhịn được lại nói tiếp đôi câu.
" Tiểu Nhiễm , không phải mẹ nói con , nếu bớt chút thời gian công việc mỗi ngày và ra ngoài kiếm những oanh yến kia thì nên tìm một cô bạn gái đứng đắn , phỏng chừng bây giờ mẹ và ba con đã vui vẻ có cháu rồi, ôi ! con nghĩ một chút đi.... mẹ và ba con đã già rồi , không có nguyện vọng gì , chỉ có một đứa con trai là con đây, con sắp rồi , con xem con trai của nhà ông Lý và con tuổi tác cũng xấp xỉ nhau , con trai người ta đều đã tuổi rồi , năm nay con dâu của ông Lý lại mang thai , nói cái thai này hẳn là con gái , mẹ thấy thật hâm mộ , ghen tị à ! con.... " Lại nói đến liền không dứt .
" Biết rồi mẹ , con sẽ cố gắng được không ? " Trình Mạc Nhiễm thật sự là không biết nên nói cái gì , trở về nhà mẹ liền nói không ngừng .
Cửa hàng Khuê Mật Ô Vuông chính thức khai trương.
Thật sớm bốn chị em đã thức dậy , mấy ngày nay tỉ mỉ bố trí , cuối cùng cũng nghênh đón giấc mơ cửa hàng nhỏ một cách thuận lợi .
Vị trí của cửa hàng vốn gần ngoại ô , tách khỏi trung tâm chợ , bình thường vì vậy rất ít người , nhưng do bốn người chị em bọn họ quen biết rộng, nên hôm nay người đến tham quan rất nhiều, bốn người cũng bận rộn kinh khủng .
Hầu như các bạn thân của bốn cô đều đến ủng hộ , bận việc ban ngày xong , buổi tối họ ở trong nhà nhỏ của mình bày ra lễ chúc mừng .
Bốn người uống hết mấy tá bia , hơn nữa còn say mèm , liền gục ở trên sô pha ngủ ngáy to.
Ngay sau đó , đại học B khai giảng , sinh viên năm tư bắt đầu đi thực tập , lúc này , Lương Ngân cùng các cô đã là sinh viên đại học năm ba rồi, thời gian ở trường chỉ còn một năm có thể đếm trên đầu ngón tay . Lương Ngân lần nữa trở về trường , lúc này đây , không có Mộ Nghĩa , không có tình yêu , nhưng cô cảm thấy bên cạnh mình càng thêm ấm áp , cô còn có Tang Vũ , Cẩm Niên và Tiêu Nghệ . Bây giờ đây là tài sản lớn nhất của cô .
Thời gian này mỗi ngày Lương Ngân đều trang điểm , quan tâm đến tạp chí thời trang hơn , kết hợp với kiến thức phong phú có được để cải thiện bản thân, ngoài thời gian lên lớp ra bốn cô gần như hình với bóng , thói quen mỗi tháng đi du lịch một lần , đi chọn quần áo , làm cho Lương Ngân lần đầu cảm nhận được cuộc sống ngoài cùng Mộ Nghĩa ra còn có thể phong phú lãng mạn như vậy.
Một năm này , đại học B truyền câu nói như thế này : nếu muốn thấy được nhóm bốn mỹ nhân Khuê Mật lập tức đến Cửa hàng Khuê Mật Ô Vuông . Bởi vậy , cửa hàng Khuê Mật Ô Vuông càng ngày càng náo nhiệt hơn .
Mộ Nghĩa cuối cùng đạt được cơ hội đi Vệ thị thực tập , đương nhiên điều này có nghĩa là anh sẽ ở lại Vệ thị . Từ một thực tập sinh nhỏ mới bước vào đời , anh từng chút từng chút tích lũy kinh nghiệm ,càng ổn định vị trí của mình . Bởi vì vươn lên đã chiếm được sự khẳng định và khen ngợi của cấp trên.
Hiện thực chính là như vậy , trong nháy mắt lập tức sẽ cảm thấy thời gian như qua nhanh , vội vàng đến , cũng vội vàng đi , không trở về quá khứ được , chỉ có thể nhìn về tương lai phía trước.
Lương Ngân đôi khi cũng sẽ ngẩn người , giống như tất cả mọi chuyện đều như một giấc mơ , ai lại biết tương lai sẽ như thế nào ? trong tai nghe vang lên tiếng hát trong suốt rõ ràng của Quách Tịnh :
Hoa hồng trong nháy mắt héo tàn lưu lại mùi thơm
Để cho anh không hiểu cô đơn truy đuổi mở ra hình ảnh ngày trước trong ký ức
Mùa hoa nở trái lại từng trình diễn
Mãi đến thời khắc này mới cảm thấy em đã đi thật xa
Hương thơm này thuộc về anh em đã không hề nhớ nữa
Đã từng yêu nhau đáng tiếc đã không tìm được manh mối
Cho dù năm nào tháng nào gặp lại để anh và em lướt qua nhau
Em đã không còn là em anh sẽ không chạm vào được trong lòng em
Đó là góc sâu nhất
Đã từng đau em đã muốn để nó cô đơn rơi xuống dòng thời gian chầm chầm chảy qua
Để chúng ta lựa chọn thật tốt cố chấp là gì
Hương thơm của anh tràn ngập trong gió
Mà em có mây nói với gió chuyện bầu trời .