Khải chạy đến ôm Linh lao về phía trước. Chiếc đèn chùm rơi xuống " choang", kính bắn tung tóe. Tất cả mọi người trong phòng đều kinh hãi riêng chỉ có một người rất tức giận vì Linh đã không làm sao còn được Khải cứu.
" Cô có làm sao không?" Khải lo lắng cho Linh và kéo cô dậy.
" Tôi không sao." Linh đứng dậy.
" Em có làm sao không?" Vương Nguyên và Thiên Tỉ chạy đến.
" Xin lỗi đã làm mọi người lo lắng. Mọi người ra biểu diễn tiếp đi, em không sao đâu."
" Ừ. Vậy cô ngồi đây nghỉ ngơi đi, tôi ra biểu diễn tiếp đây."
" Xin lỗi mọi người vì có một sự cố trong cánh gà đã khiến buổi biểu diễn bị gián đoạn. Chúng tôi xin tiếp tục buổi biểu diễn. Mời mọi người ổn định chỗ ngồi." Khải nói rồi nhạc được bật lên.
Trong cánh gà.....................
" Em không sao chứ?" Quản lí Nhâm Kiều Kiều hỏi.
" Dạ, em không sao. Cảm ơn chị đã quan tâm. Chị là........."
" Chị quên chưa giới thiệu. Chị là Nhâm Kiều Kiều, quản lí chính của nhóm." Nhâm Kiều Kiều giơ tay ra để bắt tay với Linh.
" Dạ em chào chị. Em là Ngọc Linh, quản lí riêng của Vương Tuấn Khải." Linh bắt tay với Kiều Kiều.
" Ừ, chị biết em rồi." Nhâm Kiều Kiều mỉm cười thân thiện với Linh.
Về đến nhà, Khải cởi áo khoác ngoài ra để lộ vết thương mà mảnh thủy tinh của đèn chùm đã đâm vào tay anh khi anh cứu Linh. Vết thương dài khoảng cm.
" Anh bị sao vậy? Đưa đây tôi xem nào." Linh phát hiện ra liền giật lấy tay của Khải.
" Không sao đâu chắc là do mảnh thủy tinh của đèn chùm cứa vào." Khải trả lời.
" Đau như vậy mà anh vẫn biểu diễn được sao. Chờ đấy để tôi đi lấy bông băng." Linh nói rồi đi tìm bông băng.
" Lần sao bị vậy anh phải bảo tôi băng lại cho rồi mới biểu diễn chứ. Dù gì tôi cũng là quản lý riêng của anh." Linh cầm hộp bông băng đến chỗ khải. Cô từ từ lau vết thương cho anh.
" Á Á đau. Cô nhẹ tay chút." Khải đau đớn.
" Nhẹ nhất có thể rồi đấy. Xong rồi này. Từ sau cẩn thận hơn đấy." Linh đứng dậy cất hộp bông băng rồi định đi lên tầng thì bỗng nhiên cô quay lại.
" Mà này. Cảm ơn anh vì chuyện hôm nay." Nói xong Linh ngượng ngùng đi lên.
Khải nghe xong sau khi Linh quay đi anh nở một nụ cười để lộ chiếc răng khểnh.
Bỗng chuông điện thoại của anh reo lên. Đó là điện thoại của bên kiểm tra hiện trường. Họ đã xem lại máy quay chống trộm và phát hiện ra Dương Thiên Lam là người cố tình làm vậy. Nhưng cô ta là con gái của Dương Thiên Minh, tổng giám đốc đầu tư một phần vào công ty Tf entertainment nên chuyện này sẽ không tra cứu nữa. Tuấn Khải nghe xong vốn đã không thích Dương Thiên Lam rồi, giờ anh còn ghê tởm cô ta vì giở trò làm hành vi hèn hạ như vậy.
Hôm sau cô đến trường.....
" Chào quản lý riêng của Vương Tuấn Khải." Tử Vy làm điệu bộ cúi chào trông rất buồn cười.
" Trời ơi!! Cậu chào hẳn hoi không được à." Linh phì cười nhìn Tử Vy.
" Hôm qua cậu có sao không? Cũng may nhờ Tuấn Khải không thì giờ này cậu không đứng đây được đâu." Đình Đình hỏi thăm Linh và giơ bài báo với dòng tít " Quản lý riêng của Vương Tuấn Khải ( TFboys) suýt bị đèn chùm rơi trúng." Và một bài báo cách bài báo này trước đó mấy tiếng " Quản lý riêng của Vương Tuấn Khải ( TFboys) lần đầu xuất hiện trước công chúng" với nội dung như sau " Quản lý riêng của anh chàng trưởng nhóm TFBoys Vương Tuấn Khải lần đầu xuất hiện trước công chúng. Cô còn xinh hơn trong ảnh,........"
" Ừ. Mình cũng cảm ơn anh ta rồi. Anh ta đúng là giỏi thật. Bị thương ở tay vì mảnh thủy tinh cứa vào mà vẫn biểu diễn được." Linh nói.
" Vậy làm sao chiếc đèn chùm rơi vậy?" Tử Vy tò mò.
" Mình cũng không biết. Hiện nay họ đang điều tra. Nhưng còn có điều lạ nữa."
" Điều gì cơ?" Đình Đình hỏi.
Linh kể lại cho Đình Đình và Tử Vy nghe về Dương Thiên Lam cũng có mặt ở đó cùng với tin nhắn lạ.
" Có khi nào là cô ta làm không?" Đình Đình nghi ngờ.
" Mình cũng nghĩ là cô ta. Nhưng hiện giờ chưa có chứng cứ. Đợi công ty điều tra đã." Linh trả lời.
" Điều tra gì nữa. Chỉ có thể là cô ta thôi." Tử Vy hậm hực.( Tử Vy nói rất đúng. Sự thật đúng là như vậy.)
" Thôi chúng ta vào lớp đi. Tớ có chuyện này muốn nói với các cậu." Linh nói rồi cùng Đình Đình và Tử Vy đi vào lớp.
" CÁI GÌ?? Bọn tớ.....bọn tớ.....bọn tớ được đi du lịch cùng với TFBoys sao?" Tử Vy nói không nên lời.
" Suỵt!! Nói bé thôi. Mọi người nghe được giờ. May có tớ các cậu mới được đi đấy. Các cậu có cơ hội tự xin chữ kí không cần nhờ tớ rồi đấy nhá. Tự xin sẽ ý nghĩa hơn." Linh nói.
" Thật sao?? Trời ơi!!! Sướng quá!! Cảm ơn cậu nhiều lắm!!!!" Đình Đình sung sướng ôm lấy Linh.
" Thôi thôi bỏ tớ ra nào. Chủ nhật tuần này đi đấy. Sẽ đi ngày nên các cậu viết đơn xin nghỉ học giúp tớ luôn đi. Chủ nhật h tập trung tại nhà Tuấn Khải." Linh nhắc nhở hai cô bạn.
h sáng chủ nhật..... Linh thức dậy, cô lấy chiếc vali ra sắp quần áo và đồ dùng cá nhân vào.
Hôm nay cô mặc một chiếc váy trễ vai có dây màu trắng không quá đầu gối rất tôn dáng,để lộ đôi vai trắng và đôi chân dài trắng không tì vết của cô. Chiếc túi xách đeo chéo màu đen vẫn như mọi khi, chiếc mũ vành nhỏ màu trắng có nơ đen và đôi giày búp bê đế cao màu đen. ( mỗi hai màu đen trắng ^^). Cô trang điểm nhẹ rồi đi xuống nhà ăn sáng. Khải cũng chỉ mặc một chiếc áo thun trắng xọc đen, khoác chiếc áo sơ mi trắng ra bên ngoài,mặc một chiếc quần bò đen và đi đôi giầy thể thao trắng. ( Sao hai người này giống nhau vậy. Mỗi hai màu trắng đen.^^)
" Hai đứa đi chơi vui vẻ nhé!Đi về nhớ mua quà cho mọi người đấy." Ông Kiệt vui vẻ nói.
" Vâng." Linh trả lời ông.
" Bố với mẹ ở nhà cũng vui vẻ. Mấy khi bố mẹ mới có thời gian riêng tư ^^." Khải cười tươi rói.
" Cái thằng này." Bà Hồng cốc đầu Khải.
Đúng h Vương Nguyên, Thiên Tỉ, Đình Đình và Tử Vy đã có mặt ở nhà của Tuấn Khải. Đình Đình và Tử Vy hôm nay rất xinh đẹp khiến Vương Nguyên và Thiên Tỉ cứ ngắm mãi. ( Quên chưa tả ngoại hình của Đình Đình và Tử Vy. Vậy nhân đây mình xin tả luôn.)
Đình Đình có mái tóc dài đen để xõa ngang vai với mái bằng chéo, ba vòng của cô cũng chuẩn (nhưng thua Linh),mặt tròn, môi hồng tự nhiên, làn da trắng, chiều cao chỉ hơn m chút. Cô mặc một chiếc áo croptop trắng in chữ Girl đen, một chiếc quần short và đôi giày thể thao đế cao màu trắng. Tử Vy mái tóc ép cụp ngang vai màu nâu với mái bằng, ba vòng của cô chuẩn (cũng thua Linh), khuôn mặt trái xoan, môi đỏ mọng, làn da trắng không tì vết. Cô cao gần bằng Đình Đình. Cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng, quần bò đen và cũng đi giầy thể thao đế cao trắng.
" Mấy đứa ra sân bay đi cho kịp giờ không muộn đấy." Bà Hồng nhắc nhở.
"Vâng.Chúng cháu chào cô chú ạ." Linh, Vương Nguyên, Thiên Tỉ, Đình Đình và Tử Vy chào rồi đi ra cổng chỗ chiếc xe đang đợi chúng.
" Con chào bố mẹ con đi." Tuấn Khải cũng chào rồi đi theo.
Chiếc xe chở Tuấn Khải cùng mọi người đi vào sân bay.Cả bọn bước xuống khỏi xe bao nhiêu là ánh mắt nhìn theo. Mọi người đều trầm trồ vì sắc đẹp của người.Cả bọn như nàng công chúa và chàng hoàng tử đi với nhau. Dù hóa trang kĩ nhưng fans vẫn nhận ra nên khó khăn lắm cả bọn mới vào được trong máy bay để ổn định chỗ ngồi. Chỗ ngồi của người được sắp xếp như sau: Linh ngồi cạnh Tuấn Khải, Đình Đình ngồi cạnh Vương Nguyên, Tử Vy ngồi cạnh Thiên Tỉ.
Chuyến bay cất cánh được phút. Linh buồn ngủ và cũng ngủ gục vào vai Khải như lần trước. Anh quay ra nhìn cô bất giác mỉm cười nhớ lại lần đầu anh gặp cô cũng trên máy bay và cô cũng mượn vai anh ngủ như vậy. Đình Đình và Tử Vy cũng ngủ gục theo, đều dựa vào vai Vương Nguyên và Thiên Tỉ để ngủ. Thế là "nàng công chúa" mượn vai của "chàng hoàng tử" ngủ rồi.
Chuyến bay cất cánh. nàng được chàng đánh thức dậy lấy hành lý đi xuống sân bay.
" Này đây là lần thứ hai cô mượn vai tôi để ngủ đấy. Cảm ơn đi." Khải nói với Linh.
" Cảm ơn anh. Được chưa." Linh mới ngủ dậy nên còn mơ màng.
Công ty vì để cho cả bọn tự do nên chỉ cho vé máy bay và ít tiền để tự thuê khách sạn. Cả bọn đi quanh Seoul một lúc rồi cũng chọn được khách sạn sang trọng và tốt nhất.
" Hả?? Còn mỗi phòng thôi sao?" Khải ngạc nhiên khi nghe tiếp tân nói.(Nói bằng tiếng anh)
" Vâng thưa quý khách. Tại vì đang lúc đắt khách ạ." Chị tiếp tân lễ phép.(Nói bằng tiếng anh)
" Phải sao giờ. Hay chúng ta đi khách sạn khác. Mỗi phòng chỉ đủ người thôi." Vương Nguyên nói với mọi người.
" Nhưng bây giờ đi tìm khách sạn khác sẽ khó đây. Khách sạn này tốt nhất rồi còn có tầm nhìn đẹp. Mà sẽ trễ chuyến đi chơi chiều nay của chúng ta." Đình Đình lo ngại.
" Không sao. Giờ anh có cách rồi." Khải nói rồi lấy ra mảnh giấy có màu.
" Bây giờ mọi người bốc thăm đi. Ai bốc trúng màu cùng nhau thì sẽ ở cùng phòng." Khải giơ ra trước để mọi người bốc.
Bốc xong cả bọn ngạc nhiên nhìn nhau vì kết quả thật bất ngờ.