Ông chồng mới hiện tại của Lâm Kì liếc nhìn cậu, ánh mắt khá sắc bén, giống như thú hoang vậy. Nhưng mà từ nhỏ Lâm Kì lớn lên dưới cặp mắt tinh rảnh nên chẳng thể làm cậu sợ, ngược lại, cậu vừa lòng đi tới đầu giường anh chồng, thừa dịp người nọ không thể hoạt động, nâng tay sờ mặt hắn. Trong lòng thì cậu nghĩ, lần làm ăn này không tệ, cứu được người thay thế người yêu.
Lâm Kì và chồng đều đều nói với nhau vài câu rồi xoay người ra cửa. Đi tới cửa thì nhắc bảo vệ cảnh giác, chú ý quan sát người nọ. Cậu chỉ muốn đùa giỡn một chút nhưng vừa gần gũi với người này lại thấy cực hợp khẩu vị cậu. Nếu không thể quay lại với bạn trai cũ, lại đang thất tình thì nuôi một thế thân bên người cũng được. Ừm, cái này gọi là lấy thân báo đáp ân cứu mạng. Lâm Kì tự tìm cho mình một lí do hoàn mỹ. Tiếp theo, cậu quen thuộc mà làm cho người bệnh một cái CMND và một loạt giấy chứng nhận. Người bệnh có tên, là Lâm Suất, học ở một trường đại học bình thường khoa chính quy. Thân phận trẻ mồ côi thì vẫn không đổi, sau tuổi thì được nhà họ Lâm nuôi dưỡng. Để từ giả thanh thật, Lâm Kì gọi điện thoại cho cha, người nhận là cha lớn. Bên đầu kia điện thoại có vài tiếng nho nhỏ phát ra. Lâm Kì nhắm mắt cũng biết hai cha của cậu đang làm mấy trò không biết xấu hổ như XXOO chẳng hạn. Lâm Kì kể tình huống một cách đơn giản, cha lớn của cậu thì bảo tùy cậu, nhưng không cho mang về nhà chung. Đúng lúc cậu có một ngôi nhà ở trong thanh phố, vừa đủ người ở.