Kẻ yếu rất hay bị chà đạp.
Nếu có thể, xin hãy phấn đấu để trở nên thật mạnh mẽ.
-------------
Trung tâm thương mại giờ sáng đông đúc người qua lại, nam thanh nữ tú ăn mặc thời thượng tranh nhau chụp ảnh, những gia đình có con nhỏ hạnh phúc vui vẻ cười đùa.
Du cùng bạn sau khi xem phim đi dạo thì cơn đói cũng cồn cào kéo tới, họ quyết định chọn một quán lẩu thái hải sản trong trung tâm rẽ vào gọi món.
Ăn gần xong, Xuyến nói muốn đi vệ sinh.
Ba đứa còn lại ngồi chống cằm nhìn nhau gần hai mươi phút, mặt ai cũng u ám vì chờ đợi.
Du cảm thấy sốt ruột nên đứng dậy nói: "Để tui vô xem thử."
Nói xong, cô rời bàn hướng nhà vệ sinh đi vào.
Nhà vệ sinh trung tâm thương mại chỉ cách chỗ cả bọn ngồi chừng vài phút, vì là cuối tuần cho nên có hơi đông nhưng lúc đi gần tới cửa Du lại không nghĩ nó đông khủng khiếp đến vậy, nhiều người còn đứng tràn ra cả bên ngoài.
Đi tới gần một chút Du phát hiện dường như đám đông không phải đứng chờ để tới lượt đi vệ sinh mà như là đang nhốn nháo xem cái gì đó đang diễn ra bên trong, nhiều người còn cầm điện thoại đưa lên để quay phim.
Du hòa vào đám đông muốn xem coi có chuyện gì nhưng hình ảnh thì chưa thấy mà đã nghe có giọng nữ từ bên trong phát ra:
"Bây giờ có chịu đền hay không?"
Giọng nữ khác cãi lại: "Là cô vô ý đụng vào người tôi.
Tại sao tôi lại phải đền chứ?"
Du nhận ra ngay đó là giọng nói của Xuyến liền nhanh chân lách qua đám đông đang chắn ở cửa để đi vào.
Lúc thành công vào được bên trong cô đã nhìn thấy Xuyến đứng bên cạnh bồn rửa tay quay mặt vào bên trong, đối diện chính là một nữ sinh nhìn cách ăn mặc có hơi già dặn hơn so với gương mặt, dưới chân chính là chiếc điện thoại nằm lăn lóc, trên màng hình có vài vết nứt.
Du bước nhanh tới vỗ vai Xuyến: "Có chuyện gì vậy?"
Xuyến uất ức vì bị đổ oan đôi mắt gấn lệ như sắp khóc thấy bạn mình tới cô cố trấn tĩnh lại nhìn Du giải thích: "Tui đi vệ sinh ra đang đứng rửa tay thì cô ta loạng choạng đi vào đụng phải tui.
Điện thoại trên tay cô ta rơi xuống nền nhà thì quay sang đổ lỗi cho tui, bắt tui phải đền."
May mắn thay thời điểm đó cô lao công cũng có mặt nên cũng lên tiếng nói đỡ vài câu.
Nữ sinh gây sự trên mặt có chút đỏ nhưng không phải do xấu hổ mà giống như đang say xỉn, chất giọng chua ngoa nói: "Bà chỉ là lao công thôi.
Có tư cách gì mở miệng ở đây chứ?"
Thấy thái độ của nữ sinh quá xất xược nhiều cô lớn tuổi trong đám đông không chịu nổi nữa cũng lên tiếng chỉ trỏ giáo huấn
Đám đông vẫn chưa dứt lời phê phán thì đã có vài ba nữ sinh gấp gáp chen lấn chạy vào kéo nữ sinh gây sự nọ đi ra khỏi nhà vệ sinh, nữ sinh gây sự không tình nguyện bị kéo đi nên tay chân cứ quơ tứ tung nhưng cuối cùng vẫn là thành công kéo đi được.
Tuy là xui xẻo đã qua đi nhưng Xuyến cũng không có tâm trạng để chơi đùa nữa nên ngỏ ý muốn đi về trước, ba người còn lại thấy cuộc vui không còn náo nhiệt nữa cũng gật đầu giải tán.
Ngày nghỉ cuối tuần cứ thế mà bị ngắt ngang.
Sáng thứ hai khí trời se se lạnh.
Không khí lớp D bất chợt náo nhiệt hơn mọi khi, nhiều người cầm điện thoại tùm đầu lại xem thứ gì đó miệng thì luyên luyên bàn tán.
Du nhìn sang Xuyến cũng thấy Xuyến đang ôm cái điện thoại vừa xem vừa cười khoái chí còn buông lời bình luận này nọ.
Thấy Du đi tới, Xuyến liền cầm điện thoại đưa trước mặt cho Du xem.
Chiếc điện thoại được đưa đến trước mặt, hình ảnh bên trong hiện ra là một đoạn video clip.
Khung cảnh trong nhà vệ sinh hôm trước sống động tái hiện trước mắt, tuy nhiên mặt của những người xung quanh đã bị làm mờ lại duy chỉ có mặt của nữ sinh gây sự là không bị che thậm chí hình ảnh còn sắc nét đến nỗi có thể thấy được từng đoạn biểu cảm trên nét mặt của nữ sinh.
Du chăm chú nhìn đoạn video sau đó lại liếc mắt xuống đọc cái tiêu đề bên dưới, dòng chữ to đùng ghi: NỮ SINH BAN NGÀY SAY XỈN GÂY SỰ, COI THƯỜNG CÔ LAO CÔNG.
Xã hội ngày nay ngày càng hiện đại, khi thành phố X đang trong giai đoạn hưng thịnh thì mạng xã hội đã phát triển vượt bật đến mức độ thượng thừa.
Đoạn video chỉ vừa tung ra được vài phút thì đã lan truyền với tốc độ chống mặt, hàng nghìn lượt thích và chia sẻ xuất hiện trên hầu hết các trang mạng tất cả đều những bình luận tiêu cực dành cho nữ sinh gây sự.
Giờ giải lao mười lăm phút, khi lớp D vẫn còn đang nhốn nháo vì tin tức nóng hổi sáng nay thì có một nhóm nam nữ sinh đi vào.
Nữ xinh đi đầu khiến nhiều người ngạc nhiên nhận ra đây chính là nữ sinh gây sự xuất hiện trong đoạn video.
Cô ta mang gương mặt giận dữ thẳng tay chỉ vào Xuyến đang ngồi bên dưới quát: "Là con nhỏ đó.
Tụi bây vô xử nó cho tao."
Xuyến thấy đám nam nữ sinh lao tới liền lùi ra sau nhưng sự việc diễn ra quá nhanh, đám người đã nắm được cổ áo của Xuyến thô bạo kéo ngược lại.
Xuyến bị mất thăng bằng ngã nhào về phía trước rồi bị một nữ sinh thẳng tay tát vào mặt.
Lớp D thấy bạn mình bị đánh thì bay vào bảo vệ, một trận hỗn chiến xảy ra.
Du cố giữ bình tĩnh quay sang nói với Lộc: "Ông ở đây xem tình hình.
Tui đi gọi Thầy Giám Thị."
Phòng giám thị nằm nghiêng về phía khu A nhiều hơn nên Du chọn dãy hành lang khu A mà chạy.
Bình thường nếu như thông thả mà đi thì cũng phải mất hơn năm phút mới tới, nhưng hôm nay tình thế nguy cấp Du chỉ có thể cắm đầu mà chạy.
Cô cảm giác giống như mình đang trong một cuộc thi marathon, không thể ngừng nếu như chưa đến đích.
Nhiều đoạn chạy nhanh quá làm cho người đi bên hành lang cũng hết hồn, có nhiều nữ sinh còn giật mình đến rơi cả tập sách trên tay.
"Trời ơi, chạy đi ăn cướp à?"
Hạ ngồi trong lớp nghe có tiếng nữ sinh la ó bên ngoài nên ngẩng đầu nhìn ra, thấy một bóng dáng quen thuộc chạy qua như tên bắn, sau đó lúc trở lại còn mang theo cả Thầy Giám Thị theo cùng.
Nghi ngờ có chuyện chẳng lành cô cũng đứng dậy đi ra, vừa đi đến cửa lớp đã nghe một số người xì xầm: "Ê, có nghe gì chưa? Khu D có đánh nhau đó."
"Thật á, đi xem thử đi".
Nữ sinh khác hồ hởi đáp lại.
Hạ nghe nữ sinh nói, lại thấy vẻ mặt hớt hãi chạy đi của Du khi nãy, trong lòng tự dưng có chút không yên, không nghĩ ngợi gì nhiều cô cũng quyết định nhấc chân đi đến khu D xem thử.
Thời điểm Thầy Giám Thị đến nơi trận hỗn chiến vẫn còn đang diễn ra.
Mà Lộc không biết từ lúc nào cũng đã tham gia vào trận hỗn chiến luôn rồi.
Du thở hắc một hơi, thấy Xuyến đang bị một nữ xinh nào đó dẫm lên tay nhịn không được nên chạy tới đẩy ra, đang lúc tìm cách đẩy ra thì không biết bị một cánh tay ai đó quơ trúng miệng làm cho khóe miệng cô rỉ máu.
Thầy Giám Thị thấy có học sinh chảy máu thì vội vã rút chiếc còi trong túi ra thổi lên, tiếng còi vang vọng tứ phía lúc này đám hỗn chiến mới dừng lại bực dọc tách ra.
Lộc thấy Du chảy máu liền vội tìm khăn giấy đưa cho cô.
Du cầm tờ khăn giấy từ từ lau khóe môi lúc này mới cảm thấy đau đớn truyền tới, gương mặt hơi nhăn, khẽ rùng mình.
Thầy Giám Thị mặt tức đến nổi gân xanh, chỉ tay vào đám đông: "Mấy đứa...lên phòng giám thị hết cho tôi."
Đám nam nữ sinh gây sự nghe Thầy Giám Thị quát dường như không có mấy lo sợ, thậm chí có vài người còn cười nửa miệng điển hình là nữ sinh cầm đầu.
Cô ta bình tĩnh bước đi giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra thế nhưng đến lúc đụng mặt Hạ nét mặt cô ta có hơi khựng lại.
Có lẽ, chính cô ta cũng không ngờ rằng Hạ lại xuất hiện ở đây.
Từ bao giờ Hạ lại thích hóng chuyện đến thế?
Du vô tình bắt gặp được biểu cảm kì quặc trước mắt nên phỏng đoán rất có thể Hạ quen biết nữ sinh đó.
Đợi cho nữ sinh đó đi qua, Du bước đến chỗ Hạ hỏi: "Cậu...quen cậu ta sao?"
Đám đông lúc này đã di tản gần hết, chỉ còn lại tiếng bàn tán hỗn tạp xung quanh.
Thấy Du đi tới, đôi mắt Hạ khẽ nhíu chặt, liếc nhìn khóe môi đang rớm máu của Du, thở dài nói: "Là một thành viên của lớp tôi."
Du vẫn cầm tờ khăn giấy chặm chặm vết thương của mình, cô hỏi tiếp: "Cậu ta tên gì?"
Hạ thất thần, tầm mắt vẫn dán lên khóe môi đang sưng đỏ của người trước mặt, hững hờ đáp: "Tên Nhung."
Hóa ra là thế, Nhung đã từng vì Hạ mà điều tra thông tin về Du.
Thời điểm Du xuất hiện trong nhà vệ sinh trung tâm thương mại, Nhung thật không khó để tìm ra lai lịch của nữ sinh còn lại.
Vấn đề này Du đương nhiên sẽ không biết, nhưng cô cũng không có thời gian để bận tâm sâu hơn.
Hỏi được những nghi vấn trong đầu, Du nhìn Hạ gật đầu như đã hiểu, nâng bước chân hướng phòng giám thị mà đi..