Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài

chương 189: bắt đầu trận cướp đoạt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ban đêm 11 giờ, trận chiến giành xe tài nguyên lại bùng lên một đợt xung đột. Đêm khuya cũng không ảnh hưởng tới náo nhiệt trong game, ngược lại, thời gian này hầu hết người chơi đã làm xong nhiệm vụ hàng ngày, tới tham gia Trận Doanh Chiến càng đông. Thậm chí còn có server khác nghe tin chạy tới, không có mặt trong danh sách tham gia còn cố ý mượn nick để chơi.

Trận doanh U Minh liên tục có tiếng thảo luận.

"Đạp Vân Trung phản ứng nhanh thật, bọn tôi mới bị hắn đập cho một trận ở điểm A."

"Đương nhiên rồi, cha đó bắt đầu tập trung nghề để tạo đoàn kìa, thích khách mới qua bên kia, tí thì bị đoàn xạ thủ bắn chết sạch."

"Đánh cả ngày mệt quá, đợi tí tôi offline uống tuýp dinh dưỡng rồi lại lên."

Túc Mạc liếc nhìn thời gian, đã 11 giờ rưỡi.

Vừa rồi 11 giờ có hiện nhắc nhở chuẩn bị cắt mạng, bị cậu lùi lại thời gian, nhưng máy đăng nhập vẫn gửi nhắc nhở đến chỗ Nhạc Nhạc, sau đó ba mẹ ân cần nhắn tin hỏi thăm.

Trần Sơn Tuyết sẽ không cản con trai chơi game, nhưng cũng nhắc cậu phải chú ý sức khỏe, game có thể để sáng mai chơi tiếp, còn đang trong thời kì dưỡng bệnh, không được thức đêm.

Quẻ Không Đồng Nhất: "Lát nữa chắc bên kia sẽ cho thêm hai đoàn lớn, tôi nghe nói Huyền Dương vẫn còn đang gọi người, ít nhất cũng phải 3 giờ sáng mới giảm bớt xung đột được."

Dâu Tây: "Đêm nay vừa mới bắt đầu thôi."

Apple: "Tôi thấy có khi phải tới 4 giờ sáng."

Dưa Hấu: "Sợ cái gì? Liều với chúng nó luôn, còn sợ không chơi lại à?"

Trong kênh, chúng đoàn trưởng tràn đầy chiến ý, ai nấy đều đầy bụng chí khí muốn đấu với Huyền Dương tới hừng đông. Lúc họ đang hồ hởi chuẩn bị cho đợt xe đổi mới lúc 12 giờ, giọng nói của tổng chỉ huy tạm thời Momo lại vang lên, như một chậu nước đá dội lên cả đám.

Momo: "Mọi người chơi đi, tôi ngủ đây."

"Không đánh thêm mấy trận à?"

"Sớm vậy!?"

"Đêm khuya kích động lòng người như thế mà anh lại chê?"

"Đại lão, đời sống về đêm nhộn nhịp mới chỉ bắt đầu thôi mà!"

Hành Chỉ Vô Câu: "Không chơi nữa, em ấy phải ngủ sớm."

Úc Trăn chưa nói xong Túc Mạc đã offline. Trước khi offline cậu có loáng thoáng nghe được Úc Trăn nói gì đó, tháo máy đăng nhập ra, kí ức dần trở lại, nghiêng đầu nhìn thấy người nằm bên cạnh.

À đúng rồi, bọn họ không chơi game trong phòng khách mà tới phòng của cậu chơi.

Úc Trăn chưa thoát game, anh yên tĩnh nằm cạnh Túc Mạc, hai mắt nhắm chặt, không khác gì lúc đang ngủ.

Túc Mạc hơi ngẩn người, nhổm tới định gạt tóc mái của Úc Trăn, tay lại bị người đàn ông đột nhiên mở mắt nắm lấy. Cơ thể va chạm khiến lớp chăn mềm phủ lên người Túc Mạc trượt xuống. Úc Trăn hơi đè lên người cậu: "Muốn làm gì?"

Túc Mạc: "Muốn sờ anh."

Úc Trăn cúi đầu hôn cậu một cái: "Còn gì nữa không?"

Túc Mạc tròn mắt: "Muốn hôn nữa."

Túc Mạc khi yêu đương có sự thẳng thắn khác thường, cậu muốn gì sẽ luôn nói thẳng. Không phải kiểu bé ngoan mà người lớn hay nói, cậu biết được tình cảm của mình thì lại càng thêm bạo dạn, mỗi lần đều nhảy nhót trên sợi dây lí trí căng cứng của Úc Trăn.

Cực kì giống vị triệu hoán sư thích làm gì thì làm trong game, chỉ là ý xấu của cậu còn thể hiện rõ rệt hơn, không hề che giấu với anh, muốn gì là vòi đó, to gan lại tùy hứng.

Lần này trêu chọc bị Úc Trăn tóm lại hôn tới mức khó thở mới thôi.

Xong việc Túc Mạc vẫn nằm trên giường, nhìn người đàn ông đứng thẳng đang vuốt lại ống tay áo, lần đầu tiên ý thức được chênh lệch thể lực giữa mình và anh người yêu.

Úc Trăn chỉnh đốn lại trang phục của mình: "Mặt em hơi đỏ."

Túc Mạc nói: "Không sốt đâu mà."

Ngoài cửa bỗng có tiếng gõ, giọng của Trần Sơn Tuyết vang lên ---

"Mạc Mạc, con uống thuốc chưa?"

Ban nãy Trần Sơn Tuyết nhận được tin nhắn từ quang não của Túc Mạc, một lúc sau lại nghe được tiếng động trong phòng, bà đợi một lúc rồi mới gõ cửa. Được con trai cho phép mới mở cửa vào, thấy Úc Trăn đang đứng và con trai tóc tai bù rù ngồi trên giường.

Úc Trăn lễ phép nói: "Cô ạ."

Đúng lúc Túc Tri Hành đi tới: "Ba lấy thuốc rồi này, Nhạc Nhạc đang đi lấy máy kiểm tra."

"Uống thuốc xong, hai đứa cũng đánh răng rửa mặt ngủ sớm một chút..." Ông lại để ý trang phục của Úc Trăn lúc này: "Tiểu Úc, cháu định?"

"Mải chơi game nên không để ý thời gian ạ, bây giờ cháu về." Úc Trăn cầm áo khoác vắt trên ghế mây.

Túc Tri Hành hơi bất ngờ, ông tưởng là hai đứa nhỏ chơi game tới khuya như vậy, Úc Trăn sẽ ngủ lại.

"Muộn vậy rồi còn về à?" Túc Tri Hành đặt thuốc lên tủ đầu giường: "Đêm nay ngủ lại đây đi, đêm lái xe cũng nguy hiểm, hay là mai cháu phải đi làm sớm?"

Úc Trăn hơi khựng lại: "Mai cháu được nghỉ ạ."

Bà Trình vẫn đang ở nhà cũ chưa trở lại, chỗ ở bên này chưa được quét dọn, Úc Trăn định về căn hộ ở trung tâm. Túc Mạc thuận theo nói: "Vậy tối anh ngủ lại đây đi."

Nói xong cậu còn bổ sung: "Trong nhà không có phòng cho khách, tối ngủ chung với em đi."

Phòng cho khách đã bị Túc Mạc cải tạo từ rất lâu về trước, tuy ba mẹ đã trở lại, nhưng căn phòng đó vẫn không được trả về như cũ. Túc Mạc nói câu này không hề chột dạ, vì cậu biết Túc Tri Hành sẽ không để khách ngủ trên ghế sô pha, cũng nhiệt tình mời Úc Trăn ngủ lại.

"Chú nghe Nhạc Nhạc bảo trước kia Mạc Mạc thường xuyên làm phiền cháu, còn để cháu phải ngủ ghế sô pha nhiều lần nữa." Túc Tri Hành nói: "Cũng không phải lần đầu tiên tới nhà, cháu cứ coi như đây là nhà mình, đừng khách sáo."

Úc Trăn: "Vậy cháu xin phép ạ."

Thế là chuyện ngủ lại được quyết định. Trước kia Úc Trăn cũng hay ngủ lại đây nên Nhạc Nhạc nhanh chóng tìm ra đồ dùng vệ sinh cá nhân của anh.

Trần Sơn Tuyết giám sát Túc Mạc uống thuốc xong, tới phòng làm việc thì thấy chồng vẫn đang sửa soạn tài liệu trên bàn. Bà cùng chồng đã quyết định tiếp nhận dự án trong sở nên cũng cần phải chuẩn bị trước một ít tư liệu, đôi lúc ngủ khá muộn. Hai vợ chồng đều là thể chất cấp A, không giống Túc Mạc, có thức suốt đêm cũng không sao.

"Từ tối đã thấy em có tâm sự rồi." Túc Tri Hành chủ động mở miệng: "Vẫn đang lo cho Mạc Mạc à?"

Trần Sơn Tuyết hơi lơ đãng: "Có một chút."

Túc Tri Hành vỗ tay vợ, chân thành nói: "A Tuyết, Mạc Mạc đã không còn là đứa bé luôn cần chúng ta chăm sóc về mọi mặt nữa, con nó là một người trưởng thành độc lập. Con cũng giống vợ chồng mình, cần thời gian để điều chỉnh và làm quen, em đừng quá lo lắng."

Trần Sơn Tuyết cười: "Em biết mà."

Bà hồi tưởng những chi tiết đêm nay, cùng với chuyện mà Túc Mạc nói với bà hồi năm mới. Lúc ấy bà hỏi Túc Mạc là người con thích à? Túc Mạc khẳng định với bà.

Thật ra như vậy cũng đồng nghĩa nói cho bà biết người đó là ai.

Lúc mới về, bà và Nhạc Nhạc thu dọn đồ đạc trong nhà, dấu vết có thêm một người nữa sinh sống không thể che giấu được. Trong phòng tắm có thêm một bộ dụng cụ vệ sinh cá nhân, trong bếp cũng có thêm một bộ bát đũa thường dùng... Lúc bà hỏi Nhạc Nhạc, người máy nhỏ nói rằng đó là đồ của Úc Trăn, cũng tiết lộ việc Úc Trăn thường xuyên ở đây.

Lúc hỏi tới quan hệ, người máy nhỏ nói là bạn rất thân.

Trần Sơn Tuyết cũng không mấy để ý, cho tới một lần, được Túc Mạc cho phép, bà đi sửa soạn lại tủ quần áo cho con, mới nhìn thấy trong góc tủ có mấy bộ quần áo kích cỡ hoàn toàn khác. Liên tưởng tới những chi tiết kia, tất nhiên bà sẽ đoán được người Túc Mạc thích là ai.

Đứa con vụng về che giấu chi tiết, còn nhờ người máy giữ bí mật, lại không biết rằng dấu vết trong nhà rất khó để xóa đi, cũng rất khó để loại bỏ hoàn toàn.

Tương tác giữa hai đứa nhỏ bà cũng thấy, Trần Sơn Tuyết không hề phản đối, chỉ là có chút tổn thương. Buồn vì con trai vẫn xa cách với mình, thừa nhận có người mình thích, lại không định nói với bà.

"Em biết thì còn lo lắng cái gì?" Túc Tri Hành nói.

Trần Sơn Tuyết cười hỏi: "Ông xã, lỡ Mạc Mạc yêu đương thì sao?"

Túc Tri Hành nghe vậy nhìn bà: "Con trai tuổi này yêu đương là bình thường mà, vợ chồng mình cũng đâu có cổ hủ... Từ từ, em hỏi chuyện này làm gì? Chẳng lẽ em phản đối con yêu đương?"

Trần Sơn Tuyết: "Em phản đối cái gì? Đó là chuyện của con."

"Thế thì có gì đâu, em đừng nghĩ nhiều. Con là người trưởng thành, có ý nghĩ riêng... Trước kia anh còn lo ấy, em xem, Mạc Mạc nhà mình quen biết ít, ở trường thì cả ngày chui trong phòng thí nghiệm, về nhà là chơi game, lỡ về sau muốn hẹn hò mà không tìm được đối tượng thì sao?" Túc Tri Hành nghĩ đến đây, bỗng nói: "Nhưng đúng là có chuyện cần lo thật."

Trần Sơn Tuyết bất ngờ: "Chuyện gì?"

Túc Tri Hành: "Mạc Mạc quá đơn thuần, lại thường xuyên chơi game... Không được, không thể yêu qua mạng."

Trần Sơn Tuyết bật cười: "Tại sao lại không được?"

"Thế giới trò chơi phức tạp lắm, lúc anh mới chơi đã nghe người ta nói có người trong game chân đạp nhiều thuyền. Cách một Tinh Võng ai biết chuyện trên mạng phức tạp đến mức nào, lỡ con nó chơi game rồi thích ai, người kia ngoài đời lại có đối tượng, lừa Mạc Mạc thì sao?" Túc Tri Hành nghiêm túc hẳn, hồi tưởng vòng xã giao cằn cỗi của Túc Mạc, càng cảm thấy xác suất con mình tìm đối tượng trong game sẽ rất lớn: "Em lo vậy cũng đúng."

Trần Sơn Tuyết sửng sốt: "Sẽ không khoa trương vậy chứ..."

Túc Tri Hành hết sức cẩn thận: "Để mai anh hỏi con ID trong game."

Túc Mạc không biết ở phòng làm việc cách vách, ba mẹ cậu đã triển khai thảo luận việc cậu hẹn hò. Túc Mạc uống thuốc vào là buồn ngủ, không đợi được Úc Trăn tắm xong đã ngủ say. Ngủ một giấc tới sáng hôm sau, Túc Mạc và Úc Trăn cùng ra ngoài tập thể dục, trở về ăn sáng rồi mới lại vào game chơi.

Kết quả online mới biết, cái đám kia chơi cả đêm.

Lâu lắm rồi Trận Doanh Chiến mới kịch liệt như vậy, trận doanh U Minh vì muốn tìm lại mặt mũi sau hai tuần liên tiếp thất bại, còn trận doanh Huyền Dương thì không muốn bị U Minh đè ra đánh. Hai bên kèn cựa nhau, không ai chịu thua ai, đổi lấy kết quả là càng đánh càng hăng, cho tới sáng vẫn còn đang giành xe tài nguyên.

Trận doanh U Minh cũng coi như nhẹ nhàng, đám trong kênh chỉ huy thức cả đêm cũng chẳng sao, giọng ai nấy vẫn trong veo, còn tràn đầy sinh lực, xông là xông, cướp là cướp, năng lực chấp hành siêu mạnh. Mà có lẽ là được hưởng niềm hạnh phúc từ buff trị liệu và buff phòng thủ, thế mà còn định tuần này tiếp tục giữ hai buff, hoàn toàn quên mấy tiếng khổ sở ở cứ điểm mùa Hạ trong trận tuần trước.

Mà trận doanh Huyền Dương lại khác, họ không muốn để trận doanh U Minh lấy buff trị liệu nữa.

"Tuần này nếu trận cướp đoạt chỉ lấy 2 buff, tôi thà cho họ buff khống chế."

"Đừng có cho khống chế! Mày còn chưa được trải nghiệm đoàn khống chế của tụi nó hả..."

"... Tự dưng giờ mới thấy Quẻ Không Đồng Nhất chỉ huy quá bác ái, ai ép Momo ra vậy? Để Đại Ma Vương về với phó bản chiến trường đấu trường không tốt hơn à? Tại sao còn ra tạo nghiệp ở dã ngoại vậy."

"Đâu phải lần đầu tiên bố ấy tạo nghiệp ở dã ngoại đâu, quên đạo cụ phản ẩn xuất phát từ tay ai rồi à?"

"Má, vậy thà tuần trước cho họ buff công kích bọn mình thủ buff trị liệu còn hơn!"

Dù bị đoàn khống chế và đoàn phòng thủ làm trầm cảm, họ cũng phải cố một phen. Có điều chỉ huy của bên kia thật sự quá khó chơi, đúng là giữa chừng họ lấy lại được chút ưu thế, đủ để tiếp tục kéo dài, nhưng vì liên tiếp thất bại trước đó và số lượng người tham gia ít hơn, tài nguyên vẫn bị trận doanh U Minh dẫn trước.

Thế nên chỉ huy trận doanh Huyền Dương chỉ có thể đưa ra điều chỉnh mới, không cố tranh 3 điểm nữa, cố gắng giảm bớt chênh lệch tài nguyên. Dù sao thì Trận Doanh Chiến chia ra làm hai, thua trận tài nguyên không có nghĩa là sẽ thua cả Trận Doanh Chiến, quan trọng nhất vẫn phải xem trận cướp đoạt đêm nay, nên tài nguyên không thể thua kém quá nhiều.

Đấu qua đấu lại như vậy tới hơn 4 giờ chiều Chủ Nhật, trận doanh U Minh vẫn dẫn trước về tài nguyên.

"Theo tình huống hiện giờ thì ưu thế của chúng ta đã ổn định." Quẻ Không Đồng Nhất nói: "Tài nguyên có thể giúp chúng ta có được nhiều lợi thế hơn ở trận cướp đoạt tối nay."

Trận tài nguyên là tất cả người chơi đăng kí đều có thể tham gia, nhưng trận cướp đoạt chỉ cho phép 1000 người. Nếu nói trận tài nguyên U Minh có thể có thể dựa vào ưu thế nghề nghiệp chế tạo đoàn phòng ngự và đoàn khống chế thì tới trận cướp đoạt, họ không thể làm vậy nữa. Cách đánh của trận cướp đoạt hoàn toàn khác, họ không thể tạo các đoàn có khuynh hướng nghề nghiệp rõ ràng như vậy.

Lại nói, buff không có tác dụng trong trận cướp đoạt, trận doanh muốn có buff thì phải dùng tài nguyên tích lũy được từ trận tài nguyên để đổi. Hai ngày nay họ liều mạng như vậy chính là để kiếm thêm chút vốn, sau đó lấy được cứ điểm mình muốn trong trận cướp đoạt.

Chiến lược của Momo ở trận tài nguyên đúng là dùng rất tốt, nhưng tìm được cách đối phó cũng rất dễ toang, vì chiến lược của cậu luôn là kiểu sáng tạo bất ngờ, đánh đối thủ trở tay không kịp. Cộng thêm tổng thể trận doanh U Minh có ý chí chiến đấu khá cao, nửa đoạn sau trận doanh Huyền Dương đã có phần suy sụp nên mới tích lũy được ưu thế rõ rệt như vậy.

Nhưng chiến lược không thể dùng mãi, họ phải lấy được cứ điểm mình cần.

Túc Mạc đang trong kênh đoàn đội nghe đám Quẻ Không Đồng Nhất thảo luận, chỗ nào không hiểu thì khiêm tốn thỉnh giáo. Tuần trước cậu mới đánh trận cướp đoạt lần đầu tiên, có vài kĩ xảo nghe họ thảo luận mới biết.

Trong lúc Túc Mạc mất tập trung nghĩ xem có cách gì dùng tốt không, một nhắc nhở đột nhiên hiện lên trước mặt ---

[ Quẻ Không Đồng Nhất giao quyền chỉ huy trận cướp đoạt cho bạn, có đồng ý không?]

Túc Mạc không nhận ngay mà nghi hoặc hỏi lại: "Bấm nhầm à?"

"Không." Quẻ Không Đồng Nhất nói: "Trước đó tôi có nói rồi, tôi muốn mời cậu tới làm chỉ huy trận cướp đoạt."

Túc Mạc: "Cái đó tôi biết, nhưng chỉ huy thì cũng đâu cần quyền chỉ huy?"

Trận tài nguyên là cách chơi lấy trận doanh làm đơn vị, nên kênh chỉ huy không phân chia tổng chỉ huy hay phó chỉ huy, ai có ý kiến có vấn đề gì thảo luận trong kênh, chỗ nào cần điều chỉnh cũng nói luôn, quyền chỉ huy có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Nhưng trận cướp đoạt lại khác, ngoài phân phối đội hình thì còn cần phải sắp xếp danh sách và đổi tài nguyên, những thứ này đều là quyền của tổng chỉ huy.

Bên trận doanh U Minh, bang sở hữu nhiều cứ điểm nhất ở dã ngoại là Nhậm Tiêu Dao, nên quyền chỉ huy vẫn luôn nằm trong tay bang chủ Nhậm Tiêu Dao - Quẻ Không Đồng Nhất. Giờ nó đang được chuyển giao cho Momo, ý tứ hết sức rõ ràng, Quẻ Không Đồng Nhất muốn Momo làm tổng chỉ huy.

"Ừ, nhưng trải qua trận tài nguyên buổi chiều, tôi nghĩ nếu chúng ta muốn đạt được mục đích, cậu sẽ phù hợp làm tổng chỉ huy hơn tôi."

Quẻ Không Đồng Nhất nói: "Momo, tôi muốn mời cậu đảm nhiệm vai trò tổng chỉ huy."

Momo không đáp, dường như đang cân nhắc.

Trận tài nguyên xuôi chèo mát mái như vậy, trận doanh U Minh cũng muốn tìm kiếm đột phá.

Nên khi Quẻ Không Đồng Nhất mời Momo làm tổng chỉ huy, mấy người trong kênh cũng chẳng nghĩ nhiều, liên tục giúp hắn khuyên người ta, sợ Momo từ chối.

"Đại lão, anh lấy quyền chỉ huy đi, dễ ấy mà."

"Đúng đúng đúng, anh Mo đừng thấy gánh nặng quá, chỉ là quyền chỉ huy thôi."

"Thảm lắm thì mình lại còn 1 cứ điểm, dù sao tuần này em đánh sướng rồi, anh cứ thoải mái đi."

"Đúng rồi, có quyền chỉ huy cũng dễ hơn cho cậu, có đôi khi không tiện nói chuyện thì điều phối luôn."

Quẻ Không Đồng Nhất nói: "Trận cướp đoạt 7 giờ mới bắt đầu, cậu nhận quyền chỉ huy đi, cũng tiện tuyển người."

Gần như ai cũng khuyên.

Túc Mạc ngẫm nghĩ, do dự không lâu lắm đã chấp nhận.

Cậu vừa nhấn xác nhận, giao diện có thêm một hệ thống chỉ huy Trận Doanh Chiến, trong đó có rất nhiều thứ, đều là các chức năng của chỉ huy.

Thấy cậu nhận quyền chỉ huy, Quẻ Không Đồng Nhất lập tức vào đề: "Trước hết cậu xem danh sách bên tay trái đi, chúng ta cần xác nhận 1000 người tham gia."

Túc Mạc theo chỉ dẫn của hắn mở danh sách, yêu cầu rất thấp, chỉ cần thỏa mãn số liệu cống hiến trong trận tài nguyên và đứng top 30% là đều có cơ hội được chọn vào danh sách trận cướp đoạt, tham gia trận chiến mở màn đúng 7 giờ tối nay.

Không chỉ có vậy, để tiện cho chỉ huy lựa chọn, trong này còn có số liệu lực chiến của từng người.

Quẻ Không Đồng Nhất nói: "Trong hệ thống có sẵn phương án rồi, bên trong là những người tôi đã chọn, cậu có thể dùng để tham khảo, muốn điều chỉnh nghề cũng có thể chọn phương án 2 rồi bắt đầu lựa."

Túc Mạc cười: "Giao hết cho tôi à? Không sợ tôi hại mọi người sao?"

Quẻ Không Đồng Nhất thản nhiên nói: "Dùng người thì không nghi người, nghi người thì không dùng người."

-

6 rưỡi tối, trận tài nguyên tiến vào hồi cuối.

Phòng phát sóng chính thức của Thiên Hoàn, lần đầu livestream trận cướp đoạt của Trận Doanh Chiến, trong đó phòng phát sóng của server Sao Thủ Đô có số người xem đông nhất. Mới 6 giờ hơn đã thu hút người xem vượt xa các server khác.

[Đến rồi đến rồi.]

[Hai tuần trước server Sao Thủ Đô đánh quá cùi bắp, tôi chạy đi báo server Sao Lam, ai biết tuần này lại chơi lớn thế!!]

[Tôi cũng thế, tôi không đăng kí luôn, thế là chỉ có thể đứng ở dã ngoại xem họ đánh nhau, tức ghê!]

[Để xem tuần này U Minh có phát triển được chiêu gì mới không.]

Phòng phát sóng đang hiển thị số liệu tài nguyên và thông tin từng cứ điểm của mỗi trận doanh, chia ra hai bên chiếu cảnh hai trận doanh đang tập trung. Bình luận viên vẫn là gương mặt cũ Thiên Hạ Vấn Đỉnh và Diệu Thủ Không Không, ngoài ra còn có thêm một vị chỉ huy thường góp mặt bên trận doanh Huyền Dương là [Đêm Khuya Uốn Tóc] làm khách mời đặc biệt.

"Nửa tiếng trước khi trận cướp đoạt bắt đầu là thời gian cho hai phe tập hợp. Căn cứ vào danh sách mà hai bên nộp lên, người chơi đã lục tục vào bản đồ."

Diệu Thủ Không Không thuần thục hâm nóng bầu không khí: "Hôm nay chúng ta có một chỉ huy của bang Thiên Giới thuộc trận doanh Huyền Dương, anh [Đêm Khuya Uốn Tóc] tới làm khách mời. Đại lão Uốn Tóc cũng từng tham gia trận tài nguyên và trận cướp đoạt nên nắm rất rõ về tình hình của hai trận doanh, hôm nay có thể giúp chúng ta hiểu rõ hơn về các chiến lược."

Đêm Khuya Uốn Tóc: "Chào mọi người."

Diệu Thủ Không Không lại bắt đầu giới thiệu các chức năng trên màn hình phát sóng. Dù sao đây cũng là lần đầu stream trận cướp đoạt, để đảm bảo tính công khai, tình hình đấu đá của hai bên sẽ được chiếu trên giao diện. Mà để cho công bằng, trong lúc diễn ra trận cướp đoạt, người chơi trong trận bị chặn mọi hình thức giao lưu với bên ngoài, phòng ngừa có người lợi dụng chức năng phát sóng để gian lận.

Nhưng họ cũng không làm quá đáng, cắt đứt giao lưu với bên ngoài chứ không phải bên trong.

Nên sẽ không ảnh hưởng tới chiến lược của hai trận doanh, ví dụ như phái gián điệp, thám tử các loại đều có thể dùng kênh nội bộ để giao lưu, giữ lại tính đa dạng của Trận Doanh Chiến.

[Hóng quá.]

[Tuần này U Minh hơi bị cháy! Không biết chỉ huy sẽ là ai nhỉ?]

[Huyền Dương chắc vẫn là Đạp Vân Trung, bên U Minh thì không biết để Quẻ Không Đồng Nhất hay là Momo.]

[Tổng chỉ huy chắc vẫn là Quẻ Không Đồng Nhất thôi, nhưng mà Momo ảo thật đấy, tuần này Huyền Dương bị ông đó chọc cho điên tiết.]

[Momo chưa từng đánh trận cướp đoạt thì phải?]

[Hình như thế.]

[Người chơi Huyền Dương đây, đã yên tâm.]

[Momo chưa đánh trận cướp đoạt bao giờ, U Minh còn có nhiều chỉ huy khác nữa, cơ mà chắc anh ấy sẽ giúp nghĩ kế, vẫn nên cẩn thận thì hơn.]

"Sau 7 giờ mới có thể thấy danh sách người tham gia của hai bên, hiện vẫn đang là bí mật, nhưng chúng ta đã có thể thấy phần nào tình huống của hai trận doanh. Bọn họ bắt đầu tạo đoàn..."

Bầu không khí trong phòng phát sóng bắt đầu sôi sục.

Bên trận doanh Huyền Dương, Đạp Vân Trung đang xếp người: "Ngô Liêu, ông đi cùng đoàn lớn tấn công cứ điểm của họ nhé?"

Ngô Liêu đánh thịt hai ngày, vất vả chịu được tới trận cướp đoạt, nghe Đạp Vân Trung hỏi vậy, gã còn hỏi lại: "Tới trận cướp đoạt rồi, bọn họ sẽ không mất trí dùng thịt giữ nhà chứ??"

Dạ Bán Chung Thanh: "Chính cậu cũng nói là mất trí, thấy có khả thi không?"

Một Hớp 2 Vạn 5: "...? Cũng chưa chắc?"

Đạp Vân Trung: "Không. Giữ nhà phải là đoàn mạnh, nếu toàn thịt thì không giữ được boss."

Ngô Liêu nhẹ nhàng thở ra: "Vậy được rồi, tôi đi với đoàn lớn."

Một bên khác, kênh chỉ huy của trận doanh U Minh cũng đang tiến hành chọn người và điều phối các đoàn.

Nhắc tới đội hình đoàn trông coi cứ điểm mùa Đông, Quẻ Không Đồng Nhất xem danh sách người ở cứ điểm, nghi hoặc nhìn Momo: "Cậu chắc là muốn sắp xếp như vậy chứ?"

Đoàn trông coi chỉ có một nửa.

Một đoàn chiến sĩ và một đoàn trị liệu sư, cộng thêm nửa đoàn thích khách, chênh lệch nhân số quá lớn so với tuần trước.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio