Bàn Về Chiến Lược Tiến Công Của Thiên Tài

chương 48: ai là thợ săn?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- -- "Hình như mở kỳ văn thời hạn!! Online khẩn cấp!! Còn 8 phút!"

Thông tin về Bãi Săn Núi Võ Khúc lập tức lan truyền trên diễn đàn, sáng sớm có vô số người chơi bị bạn bè dựng dậy, luống cuống dùng máy đăng nhập, vừa vào game đã thấy giao diện trước mặt hiện [Đếm ngược mở ra Bãi Săn Núi Võ Khúc].

Không có bất cứ thông tin nào liên quan tới hoạt động "Bãi Săn Núi Võ Khúc", thậm chí trang chủ game cũng không có bất cứ thông báo nào. Trải qua khoảng thời gian vừa rồi, người chơi trở nên cực kì nhạy cảm với các loại hoạt động mở bất ngờ thế này, vì nó chắc chắn là hoạt động kỳ văn có chế độ thưởng phạt đặc biệt.

[Hình thức này tốt thật đấy, trước kia mở phó bản hoạt động toàn vào luôn.]

[Còn đếm ngược cho thời gian chuẩn bị nữa kì, có khi nào đây là hoạt động cỡ lớn cho cả server không?]

[À đúng rồi, mấy hôm trước tôi có nghe địa hình ở núi Võ Khúc có vẻ lạ, chẳng lẽ là điềm báo kỳ văn?]

"Cậu làm gì thế?" Túc Mạc nhìn Hồng Quả Quả đã dốc ngược túi ra, dọn sạch đồ, không mang theo bất cứ đạo cụ nào, một xu tiền cũng không mang.

"Em không thể bị tổn thất được." Hồng Quả Quả còn không quên nhắn tin vào trong nhóm: "Sao anh Hành với Thanh Phong không để ý tin nhắn vậy, chẳng lẽ vẫn còn đang ngủ?"

Túc Mạc đóng nhóm chat: "Chắc vậy."

"Em chuẩn bị xong rồi, ôm đùi thôi. Anh không dọn lại túi à?" Hồng Quả Quả nhìn về phía cậu: "Anh có thời gian tham gia hoạt động không vậy? Mấy hôm trước còn nói là đang bận bảo vệ luận văn gì đó mà đúng không??"

"Xong rồi." Trong túi của Túc Mạc chỉ có lẻ tẻ vài món vật liệu, đồ quý giá cậu đã cất hết vào kho rồi.

Mọi người còn mải thảo luận, thời gian đếm ngược đã về 0.

Lúc này, bên ngoài núi Võ Khúc xuất hiện một cái lồng khổng lồ có ánh sáng màu xanh lam, bao phủ lấy cả ngọn núi. Mây đen phủ ngọn, mưa tí tách rơi, chỉ vài giây ngắn ngủi đã biến cả vùng núi thành một phong cảnh hoàn toàn khác. Các nhiệm vụ phụ và hoạt động có liên quan tới núi Võ Khúc đều kết thúc, thanh thế mạnh mẽ, từng tiếng sấm đì đùng nối tiếp nhau.

[Thông báo toàn server] Sấm chớp phun trào, mưa gió đã tới. Mở ra bản đồ chiến trường có thời hạn "Bãi Săn Núi Võ Khúc", chiến trường sẽ áp dụng cơ chế đi săn đặc biệt. Người chơi cuối cùng sống sót ở bãi săn sẽ thu hoạch được kho báu thần bí của núi Võ Khúc, chiến trường thời hạn có độ khó ★★★★★, đang tiến hành thống kê nhân số trong chiến trường.]

2

[Người chơi thân mến, bạn đã sẵn sàng một mình tiến vào bãi săn chưa?]

Trước mặt người chơi đang online xuất hiện lời mời báo danh chiến trường, lớp da màu vàng kì dị đi kèm với chữ đỏ toát lên cảm giác chẳng lành. Lần này hoạt động toàn server không phải hoạt động giới hạn thời gian, cũng không phải phó bản giới hạn thời gian, mà là hình thức pvp, chiến trường có thời hạn.

Hơn một tháng qua, chiến trường có thời hạn chỉ mở đúng một lần, người thắng cuối cùng nhận được trang bị vàng cấp 80 và vũ khí vàng lấp lánh.

Chiến trường có thời hạn tốt hơn các kỳ văn giới hạn thời gian khác ở chỗ, phạm vi phần thưởng của nó rộng hơn. Các hoạt động giới hạn khác, phải kiên trì tới cuối mới được trái ngọt, còn chiến trường thì chỉ cần leo được lên bảng xếp hạng là sẽ nhận được vật liệu hoặc điểm tích lũy dựa trên thành tích. Nhưng trừng phạt cũng rất nghiêm trọng, người chơi bị đào thải sẽ căn cứ vào cấp bậc hiện tại mà trừ kinh nghiệm trừ điểm thuộc tính.

Khoảng 10 phút trôi qua, tiếng đầu não lại vang lên lần nữa ---

[Hoàn tất thống kê, có 115629 người chơi xác nhận tham dự, đã tiến hành phân khu ghép chiến trường]

[Đã tạo 1185 chiến trường nhỏ, đang ghi lại đơn vị người chơi.]

[Tiến hành khởi tạo...]

Nước đọng trên đất thành những vũng nhỏ, tí tách.

Túc Mạc mở mắt ra đã thấy mình đứng dưới một gốc cây, trước mặt là mưa bão hoành hành, rừng cây ngả nghiêng dường như ngập tràn nguy hiểm. Cậu vừa bước lên trước một bước, khung nhắc nhở dạng giấy vàng chữ đỏ lại xuất hiện trước mặt.

[Bạn đã tiến vào khu 145 của Bãi Săn Núi Võ Khúc, hiện chiến trường có 100 người chơi online, 20 người là thợ săn, 80 người là con mồi.]

[Sổ tay luật chơi đã phát tới túi, hãy chú ý đọc kĩ.]

Đây là một hoạt động chiến trường cỡ lớn, Túc Mạc và Hồng Quả Quả đều nhấn xác nhận tiến vào phân khu 145, nhưng hiển nhiên cả 2 không spawn cùng 1 vị trí. Cậu tra xét hoàn cảnh xung quanh, sau đó nhìn hệ thống của mình, kỹ năng khinh công đạo cụ đều còn nguyên, nhưng hệ thống bạn bè, hệ thống tổ đội đều bị tròng lên một ổ khóa cấm dùng. Thậm chí cổng thông tin kết nối với thế giới hiện thực cũng bị đánh dấu là hạn chế sử dụng, người chơi ở trong chiến trường sử dụng cổng thông tin kết nối với bên ngoài sẽ bị cưỡng chế đào thải*.

*Tức là người khác nhắn vẫn đọc được nhưng mình không nhắn được, nhắn là bị loại

Chiến trường cá nhân, không cho phép giúp đỡ từ bên ngoài, cũng không cho giao lưu, người chơi chỉ có thể dựa vào bản thân.

Trong túi cá nhân xuất hiện một quyển sổ ghi luật chơi, giải thích kĩ càng quy tắc chiến trường "Bãi Săn Núi Võ Khúc" này.

Bãi Săn Núi Võ Khúc sẽ kéo dài 4 tiếng, chỉ có người chơi, thân phận trong chiến trường được chia thành thợ săn và con mồi.

1. Mục tiêu nhiệm vụ: Nhiệm vụ của thợ săn là trước khi chiến trường kết thúc phải giết được ít nhất 1 con mồi, nhiệm vụ của con mồi là trước khi chiến trường kết thúc tìm được Bảo Ngọc Hộ Thân (Bảo Ngọc Hộ Thân cứ 1 tiếng sẽ rơi 1 lần, mỗi lần rơi 6 cái, tổng cộng 24 cái). Sau 4 tiếng những ai chưa hoàn thành nhiệm vụ của mình sẽ bị đào thải.

2. Cơ chế đặc biệt: Mỗi một tiếng sẽ đổi mới thân phận người chơi, đồng thời thay đổi nhiệm vụ, nhiệm vụ và thân phận ở 1 tiếng cuối cùng mới là cái quan trọng nhất. Nếu người chơi thợ săn bị đổi thân phận, số lần đánh giết sẽ về 0, không thay đổi thì tiếp tục tính gộp lại. Nếu người chơi con mồi bị đổi thân phận thì Bảo Ngọc Hộ Thân đang có sẽ không rơi mất, chiến trường cũng sẽ không rơi thêm ngọc (chỉ con mồi mới có thể nhặt Bảo Ngọc Hộ Thân).

3. Hai phe có thể công kích lẫn nhau, cùng thân phận cũng có thể tấn công nhau. Thợ săn có cơ chế bất tử, nhưng HP về 0 sẽ bị trói 10 phút không thể hành động, con mồi bị thợ săn giết sẽ tự động bị loại. Trừ cái đó ra, thợ săn với thợ săn, con mồi với con mồi công kích lẫn nhau đều không tạo thành tử vong.

4. Tồn tại cơ chế kết thúc sớm, thợ săn trong một ván hoàn thành giết được 20 con mồi có thể kết thúc chiến trường, người chơi không hoàn thành nhiệm vụ sẽ tự động bị đào thải.

...

[Người chơi thân mến, thân phận của bạn lần này là <Con Mồi>, thời gian đổi mới còn 00:56:21, bãi săn đếm ngược 03:56:21]

[Hãy giữ bí mật thân phận của mình nhé, đừng dễ tin tưởng người khác, chúc bạn may mắn.]

Căn cứ vào quy tắc có thể thấy, thân phận con mồi không có lợi thế, không thể giết người khác, chỉ có tìm Bảo Ngọc Hộ Thân rồi đi trốn. Nhưng cơ chế thú vị là cứ hết 1 tiếng hệ thống sẽ ngẫu nhiên đổi mới thân phận, rất có thể 1 tiếng này cậu là con mồi, 1 tiếng sau đã đi săn người khác.

Nếu là thợ săn thông minh, 1 tiếng đầu tiên sẽ không vội vã hoàn thành nhiệm vụ. Vì nếu tiếng thứ 2 trở thành con mồi, tất cả nỗ lực ở tiếng đầu tiên sẽ uổng phí. Mà con mồi cũng có chỗ tốt của con mồi, con mồi có thể tìm luôn Bảo Ngọc Hộ Thân ở ván đầu, giữ trên người, dù có chuyển thành thợ săn thì miếng ngọc cũng không rơi mất...

Nên 2 tiếng đầu tiên là thời gian thăm dò tốt nhất.

Túc Mạc nhìn lên chỗ cao: "Dông tố thế này... Còn là núi rừng, game có cân nhắc tới an toàn lao động không vậy?"

Nghĩ tới đây Túc Mạc sửng sốt, ừ nhỉ, đây là game kì ảo, hình như sẽ không bị sét đánh đâu. (Edit: chơi Thiên Dụ có bị sét đánh nha mn =]]]]]]])

17

Núi Võ Khúc không quá lớn, lại không hề nhỏ, vừa đẹp làm bãi săn cho 100 người. Túc Mạc ghi nhớ quy tắc, căn cứ vào đó có thể thấy thân phận thợ săn và con mồi không có gì kết nối, tức là hai bên đều không biết thân phận của đối phương, nhưng cũng không thể chắc chắn thợ săn không có kĩ năng đặc biệt nào để điều tra thân phận.

Hoặc là chờ đến lúc chuyển thành thợ săn mới biết, hoặc là giờ tìm ai đó thử một lần.

Vị trí hiện tại của Túc Mạc cách chỗ cậu thường cày quái cũng không xa, cậu do dự vài giây rồi cất bước về phía sườn núi bên đó. Nếu như Hồng Quả Quả cũng tiến vào khu 145 giống cậu, vậy chắc chắn sẽ loanh quanh ở hoàn cảnh quen thuộc. Vừa tới đó đứng không được bao lâu, Túc Mạc đã chú ý tới vũng nước đọng vì trời mưa có dấu vết nước văng lên hết sức rõ ràng, sau đó là một bóng dáng như ẩn như hiện.

Giống như là nước mưa đang rơi trên một vật thể vô hình, mà "vật thể" kia còn không hề hay biết, vẫn đang di chuyển vòng quanh.

Túc Mạc tựa người vào cây, nhìn tên thích khách đã xui còn không hề biết đang lảng vảng ở dưới.

Nơi này dễ thủ khó công, là địa điểm tốt họ thường dùng để chôn kẻ địch. Tên thích khách kia hiển nhiên cũng phát hiện nơi này rất thích hợp, đang đi xung quanh tìm hiểu... Dần di chuyển về phía Túc Mạc.

Dâng tới tận miệng vậy sao? Túc Mạc rút đèn ra, một chú mèo xinh xắn rơi xuống chân cậu.

Mưa gió vẫn gào thét, thích khách còn không biết nguy hiểm đang lặng lẽ tới gần. Gã vừa di chuyển vừa xác nhận vị trí, miệng còn lầm bầm: "Lạ thật, trên diễn đàn bảo là vị trí này mà nhỉ, chẳng lẽ nhớ nhầm?"

Có điều một lát sau đi tới chỗ gốc cây, gã định leo lên thì từ đối diện ập tới một cơn gió, sau đó đã bị giảm tốc tại chỗ. Gã ngẩng lên, chỉ thấy trước mặt xuất hiện một con Phong Ưng của triệu hoán sư, kĩ năng giảm tốc phát ra từ cánh của nó.

"Vãi, thật đấy hả? Triệu hoán sư!?"

Thích khách lập tức giải khống chế lùi lại, định ẩn thân tiếp tục quan sát tình huống.

Nhưng triệu hoán sư ở trong tối dường như thấy rõ hành động của gã, một chiêu quần thể hỗn loạn của Nguyệt Miêu chuẩn xác rơi trên người thích khách, gã dính hỗn loạn bị ép giải trừ ẩn thân. Mấy con thú triệu hồi liên tiếp vọt tới, không cho gã thời gian phản ứng, một chuỗi combo liên tiếp xả trên người gã.

Thích khách mất ẩn thân, hoàn toàn bại lộ trong mưa gió.

Nhưng thích khách lại không dùng kĩ năng giải trừ khống chế thứ 2 của mình.

Túc Mạc ở trên cao nhìn thấy ID của thích khách thì hơi bất ngờ ---

Cậu chần chừ khoảng 1 giây, sau đó để Bạch Hổ và Cô Lang luân phiên công kích, sau vài lượt đã đánh máu của thích khách xuống 0%, quả nhiên kích hoạt cơ chế tử vong 10 phút của [Thợ Săn].

"Người anh em, đừng đánh nữa! Mai phục nhầm người rồi, tôi là thợ săn."

Thấy bị đánh dữ dội quá, thích khách vô thức cho rằng Túc Mạc là thợ săn đang thử giết người.

Túc Mạc dứt khoát nhảy từ trên cây, đáp xuống bên cạnh thích khách: "Cậu làm thợ săn mà cũng sợ chết vậy à?"

"Quả nhiên là anh." Thích khách chính là Dưa Hấu của Trái Cây Thập Cẩm: "Cái này gọi là cẩn thận. Bảo sao em cứ thắc mắc mình ẩn thân rồi còn bị phát hiện, anh mở phản ẩn cục bộ à?"

Túc Mạc im lặng một hồi, quyết định không nhắc nhở Dưa Hấu, nói sang chuyện khác: "Cậu tới đây làm gì?"

"Thì chép bài tập nên tới đó?" Dưa Hấu không di chuyển được, dứt khoát ngồi bệt xuống đất: "Hôm trước em thấy khu thích khách trên diễn đàn nói núi Võ Khúc có vài địa điểm dễ chôn người... À là trận doanh bên kia bị anh chôn không biết bao nhiêu lần rồi, đăng tọa độ lên diễn đàn để mọi người biết mà né. Thế nên em mới nghĩ tới việc đến đây mai phục, chắc chắn sẽ chôn được mấy mạng."

Túc Mạc: "Ồ, thế chôn được mạng nào chưa?"

Dưa Hấu: "Chưa kịp tốt nghiệp đã bị anh chôn rồi."

Túc Mạc thu hồi thú triệu hồi xung quanh: "Chỉ có mình cậu thôi à?"

"Em tổ đội với bang chủ vào đây." Dưa Hấu nói xong lại bổ sung: "Anh chờ chút, để tôi hỏi xem ổng có đây không."

Túc Mạc sửng sốt, hỏi?

Đúng vào lúc này, vị trí vốn là kênh tám chuyện của đội ngũ bỗng hiện lên một cái khung chat chiến trường.

[Bãi săn] Một Trái Dưa Hấu Siêu Ngon: Anh cả? Anh cả có ở đây không? Có thì trả lời em một tiếng đi.

[Bãi săn] Nho Gà Rán: Vãi chưởng phó bang? Anh cũng ở đây à! Gánh em với, em là thợ săn!

[Bãi săn] Sát thủ vô tình: Đừng bảo nguyên cái bang Trái Cây ở đây nhé?

[Bãi săn] Tiểu tiên nam đẹp nhất: Chiến trường thời hạn này lại cho phép chat kìa, tìm người tìm người, vợ ơi em có đây không?

[Bãi săn] Con Đường Gian Khổ: Có thợ săn nào là DPS không? Em là trị liệu, có thể giúp rải debuff, ăn xin 1 mạng thôi ạ.

[Bãi săn] Con Mèo:....? Mấy ông nghiêm túc tí đi được không?

Dưa Hấu quay sang Túc Mạc: "Đại lão, anh vào đây với ai thế? Hành Chỉ hay là Tiểu Hồng Quả? Hay là cậu Thanh Phong gì kia? Để em hỏi cho."

Túc Mạc im lặng một lúc: "Không cần đâu, bọn họ không có ở đây."

Bãi săn này đóng tất cả cổng thông tin với bên ngoài, nhưng lại không đóng chức năng chat trong chiến trường. Một đám người câu được câu không tám chuyện, thật thật giả giả càng lúc càng hỗn loạn, có thợ săn tìm thợ săn tổ đội, có con mồi tìm con mồi đi chung... Tình thế của bãi săn thành một mớ bòng bong, khiến dự đoán ban đầu của Túc Mạc bị rối loạn.

Trong một thoáng, Túc Mạc không hiểu, 5 ngôi sao cảnh báo trước khi vào chiến trường như thể một trò đùa, hoàn toàn không có cùng độ khó với hoạt động phó bản trước kia cậu đánh. Có lẽ cậu không nên áp dụng tư duy phó bản vào chiến trường thời hạn.

Lúc này, bãi săn bắn ra thông báo ---

[Bãi săn] Quy Chân Phản Phác đánh giết Sát thủ vô tình.

1

[Bãi săn còn 99 người chơi, thợ săn 20 người, con mồi 79 người, thời gian còn lại cho tới khi đổi mới thân phận 00:35:12]

Ánh mắt Túc Mạc dừng trên ID Quy Chân Phản Phác, cậu có ấn tượng với xạ thủ này, từng gặp một lần.

"Thế mà Quy Chân Phản Phác cũng ở trong này, lâu lắm rồi có thấy online đâu nhỉ?" Dưa Hấu ngạc nhiên nhìn thông báo mới nhất, nói tiếp: "Bọn mình tránh ông đó ra đi, trước kia em đi đánh chiến trường thường bị Quy Chân hành ra bã, tên đó đúng chuẩn là sát thủ thích khách."

Túc Mạc nói: "Cũng không đến nỗi. Đánh xạ thủ thì cậu phải áp sát, đừng để cho người ta kite mình. Thích khách các cậu có 10 giây lẩn trốn còn gì? Xạ thủ có thể nhìn thấy ẩn thân, nhưng lẩn trốn là điểm mù trong tầm mắt."

Dưa Hấu: "Đại lão biết rõ kĩ năng của bọn em thật đấy."

"Lẩn Trốn" bình thường chỉ có 6 giây, chỉ khi bật full trạng thái* thì mới lên được 10 giây, điểm ấy người chơi thích khách bình thường chưa chắc đã để ý.

*Có vài kĩ năng ngoài gây damage/hiệu ứng cho đối thủ thì sẽ còn gây hiệu ứng buff cho bản thân. Ví dụ như kĩ năng 3 ngoài gây damage ra sẽ còn buff 5% damage khi xài kĩ năng 1 chẳng hạn.

Túc Mạc lướt khung chat bãi săn, hờ hững đáp: "Ừ, lúc làm đạo cụ có tìm hiểu."

Dưa Hấu: "... Làm... Làm được chưa?"

Túc Mạc liếc gã: "Chưa, sao?"

Dưa Hấu lạnh sống lưng: "... Không, em hỏi thế thôi."

1

Không đúng, cái chiến trường này có tới hai sát thủ thích khách.

Ôm trong đầu ý nghĩ hóa thù thành bạn, chung sức phấn đấu, Dưa Hấu đưa ra lời mời hợp tác: "Đại lão, anh đi cùng với bọn em luôn không? Nho cũng là thợ săn, em mới ra ám hiệu vị trí cho n..."

Còn chưa dứt lời, khung chat bãi săn đã hiện thêm thông báo mới nhất.

[Bãi săn] Quy Chân Phản Phác đánh giết Nho Gà Rán.

Nho Gà Rán chết rồi.

Túc Mạc: "Cậu ta là thợ săn?"

Dưa Hấu: "..."

Gã câm nín: "Nó không phải, thằng ranh này phản bội niềm tin của em với nó."

4

Túc Mạc nhìn Dưa Hấu, giấu đi ý nghĩ trong đáy mắt, trả lời bằng một giọng điệu khác lạ ---

"Tiếc thật, nếu cậu ta tới đây thì thành con mồi của chúng ta rồi."

Tác giả có lời muốn nói:

Dưa Hấu: Biện pháp duy nhất để đối phó với sát thủ thích khách là hóa thù thành bạn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio