Băng Hỏa Ma Trù

chương 360: phi thiên thần trư (thượng)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ám Ma Thử xuất hiện hiển nhiên khiến Phi Thiên Thần Trư giật mình, nhưng mọi chuyện xảy ra quá nhanh, nó đã không còn thời gian phản ứng, công kích của Ám Ma Thử có thể nói là hoàn toàn mới, bốn bộ móng vuốt đều khéo léo thu lại, học theo bộ dáng của Phi Thiên Thần Trư, cuộn mình lại, chỉ là thân thể của nó lại không xoay tròn, cái đầu nhọn hướng về phía trước, đôi mắt nhỏ nhìn không chớp mắt, cái mông to hạ xuống, toàn thân tỏa ra một tầng quang mang màu đen, cũng đặt cái mông xuống phía dưới.

Tốc độ Ám Ma Thử ngồi xuống cũng rất nhah, cân nặng của nó cũng không nhẹ, khi vị trí của nó đến gần Ám Ảnh khôi lỗi, Phi Thiên Thần Trư cũng vừa lúc đánh tới, vì vậy, một chuyện làm Niệm Băng cười sặc sụa xuất hiện, cái mông phì độn màu xanh đen cùng thân thể cuộn tròn của Phi Thiên Thần Trư va chạm vào nhau, hai thân thể cũng to béo như hai quả cầu thịt lớn từ trên trời giáng xuống, vừa vặn nện vào trên sườn núi Lục Sơn.

Ầm – Một tiếng nổ vang lớn trực tiếp đem Niệm Băng đánh văng ra, may mà hắn sớm đã chuẩn bị, dùng tinh thần lực bảo vệ lỗ tai của mình, lúc này mới không có bất cứ thương tổn gì. Ngay sau khi tiến vào Lục Sơn, Niệm Băng đã cẩn thận xem xét qua cấu tạo cuảnham thạch, nham thạch này ngoại trừ bên trong tràn ngập năng lượng Hắc Ám, đồng thời cũng cực kỳ cứng rắn, so với nham thạch màu đen bình thường ở Thần Chi Đại Lục còn cứng rắn hơn gấp đôi. Nhưng Ám Ma Thử và Phi Thiên Thần Trư, hai quả cầu thịt lớn Ám Ma Thử và Phi Thiên Thần Trư lực lượng thật đáng sơ, Phi Thiên Thần Trư thân thể xoay tròn bởi vì một cái đập mông của Ám Ma Thử mà thay đổi phương hướng, hơn nữa năng lượng của Ám Ma Thử cùng sức nặng của bản thân chúng, vậy mà có thể trong nháy mắt đem thân thể cự đại của Phi Thiên Thần Trư lún vào trong Lục Sơn tới hai phần ba. Lấy chỗ lõm mà nó làm bể ra làm trung tâm, từng vết nứt không ngừng tỏa ra xung quanh, dài tới trăm trượng mới ngừng lại.

Phi Thiên Thần Trư lúc này thực sự tức giận, thân thể khổng lồ của nó dùng sức tránh sang, từ trong chỗ lõm nhảy ra, nhìn Ám Ma Thử trên không trung, trong miệng phát ra một tiếng gầm lớn, một cỗ khí lưu màu xám vô cùng khổng lồ ngưng tụ xung quanh thân thể nó, khí lưu màu xám nhìn qua rất kỳ quái, trong quá trình ngưng tụ trên người Phi Thiên Thần Trư xuất hiện một vòng xoáy màu xám kỳ dị mà trung tâm vòng xoáy là màu đen, Phi Thiên Thần Trư đôi mắt đen to vốn tràn ngập vẻ uể oải đã biến thành đỏ như máu, theo tiếng rít gào cái mũi to không ngừng thở ra từng đạo nhiệt khí.

Trong lòng Niệm Băng căng thẳng, lập tức dùng tinh thần lực tri thông cho Ám Ảnh khôi lỗi, hắn biết, Phi Thiên Thần Trư sắp phát động tuyệt kỹ cùng loại với Tiểu Phấn trư Quan Quan, tuyệt kỹ Thú Huyết Phí Đằng.

Một con heo lớn như vậy, công kích của nó rốt cuộc mạnh tới mức nào? Niệm Băng không biết mà cũng không muốn biết. Phi Thiên Thần Trư động tác mặc dù không nhanh, hơn nữa tựa hồ rất uể oải, nhưng trình độ cường đại của hắc ám khí tức trên người nó vượt quá mức mà Niệm Băng có thể thừa nhận, khối năng lượng màu xám khổng lồ cơ hồ trong nháy mắt đã ngưng kết xong. Ngay sau đó, Phi Thiên Thần Trư hai móng trước giơ lên, đôi tai lớn như hai cây quạt giang sang hai bên, một cỗ khí lưu màu xám thật lớn phóng lên cao, hướng về phía Ám Ma Thử bay tới. Cỗ khí lưu do nó phát ra vô cùng kỳ quái, hình thái vậy mà giống thân thể nó y như đúc, tựa như một con Phi Thiên Thần Trư bằng năng lượng thể, lực áp bách khổng lồ cho dù Niệm Băng cũng vô pháp đối mặt, cũng không kìm được hoảng sợ, hắn tự hỏi chính mình cho dù trải qua bao nhiêu lần cải tạo thân thể cũng khẳng định không cách nào chịu được công kích hung mãnh như vậy.

Trí tuệ của Ám Ảnh khôi lỗi so với tưởng tượng của Niệm Băng còn cao hơn nhiều, trong nháy mắt khi Phi Thiên Thần Trư phát động công kích, cũng có thể nói là ngay lúc con heo bằng năng lượng hoàn toàn chia lìa khỏi bản thể, Ám Ma Thử trên không trung đột nhiên biến mất, hoàn toàn biến mất, không lưu lại một chút dấu vết nào. Ám Ma Thử mặc dù bị thân thể Phi Thiên Thần Trư phản chấn chịu thương thế nhất định nhưng không có bất cứ thương tổn thực chất nào, lúc Phi Thiên Thần Trư phát động công kích cực mạnh, nó cứ như vậy bị Ám Ảnh khôi lỗi thu về.

Chứng kiến Ám Ma Thử biến mất, Niệm Băng nhất thời thở phào nhẹ nhõm, nhưng trái tim của còn đang thấp thỏm của hắn còn chưa kịp trở lại bình thường lại lập tức đập mạnh lên, bởi vì Ám Ma Thử mặc dù biến mất nhưng Ám Ảnh khôi lỗi lại đột nhiên xuất hiện giữa không trung thay vào vị trí của Ám Ma thử đón nhận năng lượng trư do Phi Thiên Thần Trư phát ra. Lúc này năng lượng trư tràn ngập hắc ám khí tức, tuyệt đối có thể gọi là tử vong chi trư. Niệm Băng mặc dù tinh thần lực cường đại nhưng cho dù hắn có muốn cứu viện hiện tại cũng chỉ có thể công kích bản thể Phi Thiên Thần Trư, năng lượng Phi Thiên Thần Trư phát ra hắn đã không thể ngăn trở kịp.

Kỳ tích lại một lần nữa xuất hiện trên Ám Ảnh khôi lỗi, hắn vẫn bình tính lơ lửng trong không trung, thân thể nhẹ nhàng dung nhập vào trong năng lượng trư tràn ngập năng lượng hắc ám, ngay lúc năng lượng trư mãnh liệt đánh vào, thân thể Ám Ảnh Khôi lỗi đã biến mất trong năng lượng màu xám.

Kỳ tích, đây đương nhiên không phải kỳ tích, nếu Ám Ảnh khôi lỗi cứ như vậy mà chết đi, vậy sao có thể gọi đây là kỳ tích được chứ. Ngay lúc Niệm Băng trong lòng trầm xuống mà Phi Thiên Thần Trư hưng phấn rống to, năng lượng trư trong không trung xuất hiện biến hóa.

Nếu bởi thực lực địch nhân quá mạnh mẽ đem toàn bộ lực công kích đánh trả lại cho mình sợ rằng Phi Thiên Thần Trư cũng sẽ không sợ hãi như thế, nhưng nó lại thấy được một cảnh tượng vĩnh viễn không muốn nhìn lại. Ngay lúc nó đang gào lên hưng phấn năng lượng trư trên không trung đột nhiên mất liên lạc cùng bản thể, sau một khắc, năng lượng trư màu xám trong nháy mắt biến thành màu đen, với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được thu nhỏ lại, ngưng kết về phía trung tâm.

Phi Thiên Thần Trư nổi giận hống lên một tiếng, cơ thể khổng lộ của nó run rẩy, hình thể đột nhiên trong nháy mắt thu nhỏ lại mà năng lượng màu xám xung quanh cũng trở nên yếu ớt hơn rất nhiều. Quang mang màu đen ở bên trên đã nhanh chóng co rút, một lần nữa trở thành hình người, một thanh hắc đao đột nhiên xuất hiện, quang mang chợt loét, đạo thân ảnh kia đã bay tới trước mặt Phi Thiên Thần Trư, chính là Ảnh khôi lỗi đã khôi phục lại hình dáng.

Lúc này Ám Ảnh khôi lỗi đã xảy ra biến hóa, thân thể của hắn không có một chút cảm giác hư ảo nào của năng lượng thể, so sánh với Niệm Băng ở cách đó không xa, nó có màu đen còn Niệm BĂng là toàn thân xanh biếc, ngoại trừ màu sắc khác nhau và trên người Niệm Băng nhiều hơn một tầng lân phiến, hai người họ không có chút khác biệt.

Xuất hiện thêm một bản thân mặc dù khiến Niệm Băng cảm thấy quái lạ nhưng hắn cũng đồng thời cảm giác được Ám Ảnh khôi lỗi trở nên cường đại hơn so với trước kia, cường đại tới cảnh giới mà mình không thể phán đoán được.

Ám Ảnh khôi lỗi không nhìn Niệm Băng, Phệ Ma đao trong tay hắn hướng tới trước trán Phi Thiên Thần Trư, một cỗ khí lưu màu xám từ trên người Phi Thiên Thần Trư không chịu sự khống chế chảy về phía Ám Ảnh khôi lỗi, năng lượng không ngừng vận chuyển mà Ánh Ảnh khôi lỗi tựa như đang làm một việc vô cùng dễ chịu, trừ Phệ Ma đao trong tay phải chỉ vào Phi Thiên Thần Trư, các bộ phận khác trên cơ thể hoàn toàn giản ra, cảm giác thật thể càng thêm rõ ràng.

Niệm Băng thông qua Thiên Nhãn huyệt của mình quan sát Ám Ảnh khôi lỗi, từ trên người Ám Ảnh khôi lỗi hắn phát hiện một sự tình đáng kinh ngạc, lúc này hình thái của Ám Ảnh khôi lỗi vậy mà lại có chút tương tự với Sinh Mệnh chi thần Tạp Áo, chỉ có bất đồng là Tạp Áo có được là sinh mệnh năng lượng mà Ám Ảnh khôi lỗi có được lại là hắc ám năng lượng, hắc ám năng lượng tràn ngập tà ác. Đương nhiên cường độ năng lượng của Ám Ảnh khôi nỗi so với Tạp Áo còn kém xa nhưng loại hoàn toàn ngưng kết này, cảm giác được hình thái năng lượng ngưng kết thâm sâu khôn lường lại vô cùng giống với Sinh Mệnh chi thần Tạp Áo, Phát hiện này không khỏi khiến Niệm Băng vừa hưng phấn vừa lo lắng, Ám Ảnh khôi lỗi cứ phát triển như vậy thật sự tốt sao? Xem bộ dáng của nó, tựa hồ có thể hấp thu năng lượng của mọi sinh vật hắc ám. Nếu cứ như vậy liên tục lớn mạnh tới lúc hắc ám năng lượng của nó đạt tới mức bão hòa sẽ xuất hiện tình huống gì đây?

Đang lúc Niệm Băng còn đang suy tư, Phi Thiên Thần Trư đã chịu không nổi, mặc dù Lục Sơn này đúng là đại bổ cho Hắc Ám sinh vật nhưng nó cũng khôngc hịu nổi Ám Ảnh khôi lỗi điên cuồng hấp thu năng lượng của mình như vậy! Nó liều mạng giãy dụa nhưng lại phát hiện ra, chính bởi mình vừa phát ra công kích cực mạnh, mà Ám Ảnh khôi lỗi năng lượng mặc dù không bằng nó, nhưng hấp thu năng lượng nó phát ra xong lúc này đã vượt qua nó khiến cho Phi Thiên Thần Trư vô pháp kháng cự, chỉ có thể nhìn năng lượng mà mình vất vả tu luyện không ngừng bị Ám Ảnh khôi lỗi hấp thu.

Phi Thiên Thần Trư nhìn Ám Ảnh khôi lỗi, trong đôi mắt đã lộ ra vẻ cầu xin, từng khối thịt béo trên người không ngừng rung động, tựa hồ lúc nào cũng có thể tê liệt.

Ám Ảnh khôi lỗi trong miệng phát ra một tiếng rít, Phệ Ma đao trong tay phát ra một đạo quang võng màu đen, bao phủ lấy thân thể cự đại của Phi Thiên Thần Trư, quang mang màu đỏ sậm trong mắt lóe lên, tựa hồ đang trao đổi cái gì đó với Phi Thiên Thần Trư.

Năng lượng không bị hấp thu nữa, thân thể Phi Thiên Thần Trư cũng ngừng run rẩy, cái đầu heo lớn của nó không ngừng gật gật, trong mắt toát lên vẻ cầu xin. Ám Ảnh khôi lỗi kẽ động, Phệ Ma đao liên tiếp lóe ra, hắc sắc đao mang trong không trung đan thành một ký hiệu kỳ dị khắc lên trên trán Phi Thiên Thần Trư. Phi Thiên Thần Trư thân thể run rẩy, từ không trung trôi nổi, cũng như Ám Ma thử lúc trước, bị hút vào trong khối bảo thạch của Phệ Ma đạo..

Chứng kiến cảnh tượng này, Niệm Băng không khỏi trợn tròn hai mắt, khó trách bọn họ nói Phệ Ma đao là kiện siêu thần khí duy nhất của mình, Hắc Ám trư mạnh như vậy, kể cả bản thân dùng tinh thần công kích cũng chưa chắc đã có thể đánh bại mà trước mặt Ám Ảnh khôi lỗi, nó tựa hồ không có chút năng lực chống cự, chẳng những bị hấp thu lượng lớn hắc ám năng lượng, lại bị Ám Ảnh khôi lỗi trực tiếp hang phục.

Kỳ thật, Ám Ảnh khôi lỗi thu thập Phi Thiên Thần Trư chẳng hề đơn giản như Niệm Băng tưởng tượng, Phi Thiên Thần Trư đã tiến hóa tới hình thái ma thú bát giai, cũng là hình thái cuối cùng, thực lực rất mạnh, so với Bích Mục Thương Trát mà Niệ Băn giết cũng chỉ có hơn chứ khôngkém, với năng lượng của Ám Ảnh khôi lỗi so với nó còn kém mấy bậc, mặc dù năng lực của Ám Ảnh khôi lỗi rất đặc thù, nhưng không thể trực tiếp hấp thu Phi Thiên Thần Trư. Mọi chuyện vừa rồi, ngay khi Phi Thiên Thần Trư phát ra năng lượng công kích là dã trúng mưu của Ánh Ảnh Khôi Lỗi, nếu như Phi Thiên Thần Trư một mực đem hắc ám năng lượng của bản thân ẩn vào trong người, Ám Ảnh khôi lỗi cùng chẳng có biện pháp gìm nhưng nó lại đem năng lượng xuất ra như vậy, lập tức bị Ám Ảnh khôi lỗi nắm bắt cơi hội cùng Phệ Ma đao cường đại đem con ma thú mập mạp này thu vào trong đao, trở thành triệu hoán thú như Ám Ma thử. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Tình huống đồng dạng lại xuất hiện một lần nữa, sau khi Ám Ảnh khôi lỗi thu thập Phi Thiên Thần Trư, lập tức thu Phệ Ma đao về trong cơ thể, thân thể lại nhanh chóng trở về bên cạnh Niệm Băng, tinh thần lực của Niệm Băng lại một lần nữa liên lạc được với nó, lại có thể khống chế khôi lỗi này.

Niệm Băng không vội vàng đem Ám Ảnh khôi lỗi thu hồi, mà năng lượng thể đang đứng trước mặt này giống mình như đúc, đao hồn, nó thật sự là đao hồn sao? Trí tuệ của nó thật đáng sợ, chiến thuật vừa rồi, cho dù chính mình nhiều nhất cũng chỉ có thể làm được như vậy, nhưng Ám Ảnh khôi lỗi lại có thể sử dụng năng lực của mình tự chế tạo ra đủ loại tình huống.

Khuôn mặt Ánh Ảnh khôi lỗi không biểu lộ chút gì, Niệm Băng trong lòng do dự một chút, lúc này mới đem nó thu hồi, khi Phệ Ma đao một lần nữa trở lại tay hắn, hắn có thể cảm giác rõ ràng hắc ám năng lượng trong thanh hắc ám thần đao này càng trở nên ngưng luyện, nhất là cỗ hắc ám khí tức mênh mông đó, lúc này đã lấy bảo thạch trên đao làm trung tâm, không ngừng thu liễm. Hảo đao, thật sự là hảo đao. Không biết lúc đối mặt Hắc Ám Thiên Hương, Ám Ảnh khôi lỗi còn có thể phát huy năng lực lớn như vậy không.

Giải quyết Phi Thiên Thần Trư không hề hao phí một chút năng lực của Niệm Băng, xem xong trận đấu đặc sắc đó, hắn không vội leo lên Lục Sơn mà cẩn thận quan sát chung quanh, hắn biết, với cường độ năng lượng của Phi Thiên Thần Trư, chung quanh khó có thể có Hắc Ám ma thú khác sống, lúc này, đây chính là địa phương an toàn nhất trên Lục Sơn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio