Đối diên khách sạn Âu Á, một chiếc xe thể thao màu bạc đỗ tại đó.
Mạnh Phi Vũ ngồi ở trong xe, theo vị trí này nhìn ra, vừa vặn có thể nhìn thấy cửa lớn của khách sạn Âu Á.
“Tử Uyên, anh đã từng giết người chưa?” Khẩu khí của Mạnh Phi Vũ giống như là hỏi ngươi ta ăn cơm xong chưa……
“Chưa từng” Tử Uyên nhẹ nhíu mày, không biết Mạnh Phi Vũ vì sao hỏi cái dạng câu hỏi này.
“Ta sẽ dạy cho anh.” Mạnh Phi Vũ lạnh lùng nói ra những lời này sau đó liền mở cửa xuống xe, Tử Uyên sửng sốt nhưng cũng xuống xe đi theo.
Cái gì gọi là dạy hắn giết người đây?
……
Trong một góc nhỏ.
Mạnh Phi Vũ ở phía trước, Tử Uyên ở phía sau Mạnh Phi Vũ, tay phải Mạnh Phi Vũ nắm chặt tay phải Tử Uyên, tay trái nắm súng, đồng thời cũng cầm tay trái Tử Uyên.
Một tư thế cầm súng , hai người thu mình, Mạnh Phi Vũ ở trong lòng Tử Uyên, tay Mạnh Phi Vũ lạnh như băng bao lấy tay Tử Uyên ấm áp….. Đích nhắm ngay vào một đám người đang đi ra.
“Đây là súng , tương đương với ám khí, có thể giết người.”
Mạnh Phi Vũ nói xong liền kéo cánh tay Tử Uyên, bắt đầu nhắm……
Bởi vì có ống giảm thanh, súng cũng không có phát ra nhiều thanh âm, nhưng là lực phản lại lại làm chấn động cả người dùng.
Mạnh Phi Vũ buông tay, đi trở về trong xe, người kia hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nàng cũng không cần lãng phí thời gian đi nhìn.
Mà Tử Uyên nhìn về phía phương hướng đã ngắm kia, nơi đó có một người bị đánh trúng liền ngã xuống, sau đó tay chân luống cuống giãy dụa như muốn người khác giúp hắn cái gì đó, nhưng là cuối cùng hai tay người kia run rẩy rồi hạ xuống không động đậy nữa……
Thì ra, đây chính là dạy hắn giết người……
Tử Uyên dời tầm mắt, xoay người, đi trở về trong xe.
Xe thể thao màu bạc đẹp tuyệt trần lướt đi ……
……
Hai người về nhà đã là sau nửa đêm, dọc theo đường đi, hai người đều không có nói chuyện.
Về nhà, Tử Uyên vì Mạnh Phi Vũ chuẩn bị tốt nước tắm, chuẩn bị tốt quần áo tắm rửa, sau đó đi tới trước mặt Mạnh Phi Vũ.
“Phi Vũ, nước đã chuẩn bị xong, nàng đi tắm rửa đi.”
“……” Mạnh Phi Vũ liếc mắt nhìn Tử Uyên một cái, lôi kéo Tử Uyên vào phòng tắm.
……
Phòng tắm rất lớn, màu tím của những bức tường bao bọc không gian, phía dưới là nơi rửa mặt hàng ngày, đi lên hai cái bậc thang là một cái bể hình tròn…… Cũng đủ chứa được hai người……
Mạnh Phi Vũ một tay kéo cổ Tử Uyên xuống, hôn lên môi Tử Uyên…… Tay kia thì ở trên người Tử Uyên sờ loạn, một lát sau , quần áo chướng mắt kia đã rơi xuống, sau đó là quần áo của nàng……
Hai người hoàn toàn trần trụi, nụ hôn nóng rát cũng không chấm dứt.
Tiếng thở dốc càng ngày càng đậm……
“Ôm ta, chúng ta cùng nhau tắm.” Mang theo tính cách mị hoặc, không hề giống hơi thở lạnh như băng, Mạnh Phi Vũ lấy vẻ lạnh như băng ở bên ngoài che giấu lửa nhiệt tình ở bên trong lại bạo phát.bg-ssp-{height:px}
Tử Uyên hữu lực ôm lấy Mạnh Phi Vũ, hướng bể đi đến.
……
Hai người thân thể đều hòa vào trong nước, Mạnh Phi Vũ ôm thân thể Tử Uyên, cảm thụ Tử Uyên vuốt ve……
Tay Tử Uyên ở trên thân thể Mạnh Phi Vũ di chuyển, bộ vị mẫn cảm của hai người cảm thụ được sự dụ hoặc của đối phương. (S: phụt máu )
Mạnh Phi Vũ quay đầu hôn lên môi Tử Uyên, chậm rãi cuốn lấy thân thể hắn, ngồi lên trên thân thể Tử Uyên, còn Tử Uyên là bán dựa ngồi ở bên cạnh bể, nơi riêng tư của hai người chặt chẽ dán vào nhau, ở trong nước đều có cảm giác giống nhau…..
Mạnh Phi Vũ dần dần cảm giác được Tử Uyên đang cứng lên…. Cảm thấy càng ngày càng nóng……
Mạnh Phi Vũ sửa ngồi thành quỳ, một tay cầm phân thân của Tử Uyên chậm rãi đưa vào trong thân thể của chính mình……
……
Một lần tắm ,mất hơn hai giờ……
Cuối cùng, lúc Tử Uyên ôm Mạnh Phi Vũ lên giường, bầu trời đã có dấu vết của hừng đông……
Ôm nhau mà ngủ triền miên.
……
Tháng ngày , là ngày giả kỳ. ( S: Ngày gì nhỉ ta quên mất rồi =+= hình như là ngày họp mặt của hội bạn của Vũ đấy)
Nhưng mà, hai người đều không có ý nghĩ muốn đi ra ngoài, bởi vì bọn họ vẫn ngủ thẳng đến giữa trưa mới tỉnh lại.
Tử Uyên tỉnh trước, hắn không hề động, vẫn còn đang cảm thụ cảm giác ôm nhau với Mạnh Phi Vũ.
Từ khi cùng Mạnh Phi Vũ ở chung tới nay, hắn đều tỉnh dậy rất sớm, sau đó nằm như vậy lẳng lặng cảm thụ cảm giác khó hiểu làm cho hắn động tâm khi ôm nàng…..
Mỗi lần, hắn đều đã cảm giác thực hạnh phúc, thực hạnh phúc, hắn đều đã nói cho chính mình, vô luận như thế nào, hắn đều phải bắt lấy hạnh phúc như vậy…… Hắn muốn gắt gao ôm trụ hạnh phúc như vậy cho đến khi mình chết đi……
Có thể cùng Mạnh Phi Vũ gần nhau cả đời, là nguyện vọng duy nhất của đời hắn……
Nghĩ nghĩ, lại trôi qua một đoạn thời gian, Tử Uyên nhẹ nhàng rời giường, hắn tuy rằng biết chính mình mỗi lần đứng lên, Phi Vũ sẽ đứng lên, nhưng vẫn là thật tận lực làm cho chính mình nhẹ nhàng, không ảnh hưởng đến giấc ngủ của Mạnh Phi Vũ .
Sau khi Tử Uyên xuống giường, đầu tiên là rửa mặt, sau đó vì Mạnh Phi Vũ chuẩn bị nước tắm, hắn mỗi lần làm việc này đều lo lắng đến thời gian rời giường của Mạnh Phi Vũ, sẽ làm cho nước đạt độ ấm thích hợp, sau đó là kem đánh răng, khăn mặt……
Đi ra phòng tắm, Tử Uyên đi đến phòng bếp, bắt đầu nấu cơm……
……
Mạnh Phi Vũ mở to mắt…… Làm sát thủ, nàng có trực giác rất nhạy bén, cho nên, mỗi lần bị Tử Uyên nhìn chăm chú như vậy, Mạnh Phi Vũ đều biết đến……
Mà mỗi lần sau đó, tâm tình Mạnh Phi Vũ cũng là sung sướng.
Đứng dậy, tùy ý phủ thêm áo ngủ, đi vào phòng tắm……
Tử Uyên đã vì nàng làm tốt hết thảy, mà nàng chỉ cần hưởng thụ hết thảy là tốt rồi……
……