Người như JK đúng là làm cho người khác cảm thấy ấm áp và được quan tâm. Những người như Suga thầm chí còn làm cho phụ nữ phát.
Những ngày tiếp theo cô càng nhận được sự quan tâm cưng nuông nhiều hơn từ các anh, đặc biệt là JK lúc nào cũng bên cạnh cô không rời. Nhưng cô vẫn thấy thiếu quá, thiếu những lời lãnh đạm như nước đá của Suga, thiếu cả những hành động ngang ngược ngút trời của anh nữa.
Trước giờ anh hiếm khi nói chuyện được nhẹ nhàng như anh Jin hay Jimin, nhưng trăm ngàn lời lạnh lùng ấy chẳng sát thương bằng nụ cười của anh lúc đi vào phòng chờ.
Cô mân mê bông hoa anh thảo trên chiếc vòng cổ, nhớ anh quá.... Dù có thừa nhận mình có thích anh hay không, thì Ha Ram cũng nhận ra một điều là cô nhớ anh, rất nhớ anh.
- Oppa à, hôm nay đã được điểm A môn Tiết đấy! Hơi khó khăn nhưng mà em đã rất chăm chỉ học bài. À hôm nay anh Jin làm bánh matcha cho em đấy. Tay nghề của anh ấy rất tuyệt luôn!
Ha Ram nhấn nút "Gửi". Vậy là xong ngày hôm nay. Đã được ngày rồi, từ ngày anh đi ngày nào cô cũng gửi tin nhắn cho anh, đại khái là kể về một ngày của cô như thế nào. Nhưng mà tệ nhất là chưa bao giờ cô nhận được hồi âm từ anh. Tin nhắn đi ngày một nhiều, nhưng tin nhắn đến vẫn chỉ trống không. Đã nhiều lần cô thử gọi điện cho anh, nhưng anh không bắt máy, không rõ là vô ý hay cố ý. Dù sao thì cô nghĩ là mình vẫn sẽ tiếp tục gửi tin nhắn kể lể cho anh, hi vọng một ngày điện thoại cô sẽ lại hiện lên thông báo từ dãy số quen thuộc ấy.
- Chưa ngủ hả em?
JK thấy cửa không khóa nên đẩy cửa bước vào, thấy cô đang tần ngần trước màn hình điện thoại thì rất lấy làm xót xa.
- Dạ... Em cũng chuẩn bị...
Nhớ hyung ấy sao?
Ha Ram bất giác quay sang nhìn thẳng vào mắt JK, cô không ngờ rằng anh lại đề cập đến vấn đề này thẳng thắn như vậy.
Anh ôm cô vào lòng, giọng nói anh vẫn ôn nhu vẫn khiến cho người khác cảm thấy ấm áp và chưa bao giờ muốn rời xa anh:
- Xem ra cô gái anh yêu lại yêu người khác mất rồi này. - Anh cứ như muốn khóc. - Anh có nên buồn không nhỉ?
Cô không phản kháng, cô mềm ấy gục mặt vào ngực anh thổn thức.
- Oppa, Em xin lỗi, em tệ với anh quá...
- Anh không sao, anh sẽ chờ, bất cứ khi nào em cần anh đều ở đây, nếu thấy mệt mỏi cứ tựa vào anh. Nhé?
JK biết thời gian này cô khó ngủ, nên anh ở lại dỗ cho cô ngủ rồi mới rón rén đi ra. Nhìn cô nhớ Suga, anh đau. Nhìn cô vì thế mà ngày một tiều tụy, anh lại càng đau hơn nữa.
---------
- A!!! Ha Ram cứ anh vớiiiiii
Ha Ram vừa bước ra khỏi phòng thì Jimin từ đâu chạy tới túm lấy áo cô rồi nấp sau lưng cô.
- Mới sáng sớm mà anh làm gì thế?
- Taehyung!!! Taehyung đuổi theo anh!!!
- Jimin-ssi cậu ra đây ngay cho tớ!
Cô nhìn mặt Taehyung rồi bật cười:
- Mặt anh bị sao thế Tae oppa?
- Là hắn!!! Chính tại hắn đấy!
Ra là nhân lúc Taeehyung còn ngủ say Jimin đã lén lấy bút vẽ đầy lên mặt Taehyung làm anh chàng sáng dậy soi gương mà bốc hỏa. Taehyung bực mình chỉ về phía Jimin rồi lao tới bắt cậu ta.
- Á huhu Ha Ram cứu anh nhanh lên!!
Thế là Jimin với Taehyung vừa sáng sớm đã rượt nhau quanh nhà. Đúng là mệt mỏi với cái đôi này quá mà!
- Taehyung, em có điện thoại này, là Suga hyung.
Anh Mon cầm điện thoại ra cho Taehyung mà không hề để ý rằng Ha Ram đang đứng đó.
" Là Suga! Là điện thoại của anh thật sao?"
Cô nhanh chân chạy tới bắt lấy điện thoại của Taetae, điên cuồng nghe máy:
- Alo? Là anh sao Yoongi? Có phải anh không? Trả lời em đi!
Đầu dây bên kia im bặt.