Thật ra chap này giải thích cho câu nói của Yoongi "Cứ có em bé thì cái gì cũng được giải quyết hết".
-------
Trong công ty...
- Cái gì??, con và Ha Ram muốn kết hôn? - Bố Bang giận dữ hỏi
- Vâng, thưa bố, chúng con biết bố không đồng ý chuyện này, nhưng chúng con rất yêu nhau, con mong bố sẽ chấp nhận lời đề nghị này của con.
CHÁT
Lại nữa, anh lại nhận được cái tát từ bố thay cho lời đồng ý? Ha Ram cô chỉ biết đứng đó nhìn anh mà rơi nước mắt, cô chạy lại quỳ xuống nài nỉ bố:
- BỐ, con xin bố đừng đánh anh ấy nữa, nếu bố không đồng ý cho con và anh ấy kết hôn thì con xin bố... Con xin bố... Đừng đánh anh ấy nữa... Làm ơn... Làm ơn. - Cô vừa khóc vừa van xin bố.
Anh thấy cô như thế mà đau lòng:
- Bố, chúng con có em bé rồi.- Anh lấy hết sức mình nói, lời nói của một chàng trai lãnh đạm.
Lúc này bố và cô mở tròn mắt nhìn anh, bố thở dài.
- Bao lâu rồi?
- tháng thưa bố.
- haizzz, con cứ đính hôn trước đi bao giờ kết hôn thì tùy các con.
- Vậy bao giờ Kook nó về thì bọn con kết hôn.
- Được rồi... Ra ngoài đi.
Khi ra khỏi công ty:
- Anh có làm sao không?
- Anh không sao, em đừng khóc nữa, anh xót... - Anh ôm cô vào lòng.
- Em xin lỗi anh..., em xin lỗi anh...
- Thôi nào, cô bé ngốc của anh, đừng khóc nữa...
----------
Năm sau đó...
Kook cũng về rồi còn có cả cô bạn gái Mina, đi dự lễ cưới của anh Yoongi và Ha Ram. kết thúc này thì Kook cũng có bạn gái rồi, còn đứa bé cứ như thế mà lớn dần theo lời nói của Yoongi thôi ( không có đứa bé nha các bạn, anh nói thế bố mới cho hai người kết hôn chứ).
END...