BooMew
Khổng Bắc Trình cứng đờ cả thân thể cao lớn khi nghe thấy câu hỏi của Đỗ Dương Xuân Hy.
Trong lòng không khỏi tự nghĩ, bộ nhìn anh giống những người làm việc tốt sau đấy đòi tiền ăn vạ lắm à?
Nghĩ đến đây, mày anh nhíu nhíu lại.
Khổng Bắc Trình nhìn Đỗ Dương Xuân Hy đáp.
" Không cần báo với chả đáp. " dừng một chút, Khổng Bắc Trình quét từ trên xuống dưới Tô Hiển Nhiên một vòng mới nói.
" Cô nên trông con cẩn thận! Lỡ gặp phải người xấu sẽ bị bắt đi. "
Chuyện bắt cóc trẻ con ngày một nhiều, tuy rằng không phải ai cũng có cái ý nghĩ quái đản đó.
Chỉ là khi đến bước đường cùng, thì có những người họ bất chấp tất cả chỉ cần có tiền.
Giống như hôm nay, nếu bốn cục thịt không phải ở Khổng Thị, không phải vô tình gặp được anh thì chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.
Đỗ Dương Xuân Hy đương nhiên biết rõ ý tứ của câu nói của Khổng Bắc Trình, nếu như hôm nay cô không tìm thấy bốn cục thịt... thì chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Chỉ cần nghĩ như vậy thôi thì Đỗ Dương Xuân Hy cũng cảm thấy thật đáng sợ.
Đỗ Dương Xuân Hy hít một hơi sâu, cố giữ bình tĩnh cũng như lượt bỏ hết toàn bộ cái ý nghĩ tiêu cực đó ra khỏi đầu, cô cảm thấy người đàn ông trước mặt này khá tốt.
Đỗ Dương Xuân Hy môi nhếch lên cười nhìn Khổng Bắc Trình đang định nói gì đó thì bốn cục thịt khó chịu nhíu mày nói.
" Mới không có bị bắt cóc đâu. "
Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Nghĩa, Đỗ Đức Nhân và Đỗ Đức Xuân Nghiêng nhíu chặt mày nhìn Khổng Bắc Trình, trong ánh mắt của bốn bé đều tràn ngập lửa giận.
Bốn bé tin cho dù bốn bé có đi lạc mami cũng sẽ bình yên vô sự.
Thứ nhất, trong chiếc balo nhỏ của bốn bé đều có định vị, cho dù không nhấn thì cũng sẽ tìm được vị trí của bốn bé.
Thứ hai, so với những đứa trẻ cùng tuổi, bốn bé thông minh hơn nhiều, sẽ không ngu ngốc đến nỗi bị bán cũng không biết.
Thứ ba, mami bé là ai, cho dù không có quyền lực gì lớn, nhưng bốn bé biết mami sẽ tìm ra bốn bé.
Cái gì mà bị bắt đi, xem bốn bé như những đứa trẻ một hai tuổi kia chắc.
Khổng Bắc Trình nhướng mày, cúi đầu nhìn bốn cục thịt môi anh giương lên.
Tính khí cũng quá giống đi.
Có nên hay không bắt cả tiểu bảo bối cùng bốn cục thịt đi luôn, cơ mà suy đi nghĩ lại Khổng Bắc Trình vẫn bỏ cái ý định đó.
Trong sách kế cua gái là ' phải từ từ, tiếng từng bước một, không nên gấp rút, sẽ hư chuyện. '
Khổng Bắc Trình tính toán về lại phòng phải đọc lại cái quyển sách đó mới được, anh nhìn Đỗ Dương Xuân Hy...
- -------------------
Bỏ phiếu cho Boo đi các tình yêu ơi: Còn phiếu nữa là có ngay bão chương đó nha:
Truyện convert hay : Phế Hậu Trở Về: Đích Nữ Tàn Nhẫn Nhân Vật