-Ahh, anh đây đang rất là xung ! Khổ nuyện bấy nâu cũng có dịp được thể hiện. Hôm lay anh sẽ xơi hết mình, tin tưởng vào anh !
-Cái lề gì thốn ??
-Tôi đã lói là tôi sẽ lết xức... Á !
Kasamatsu cho ngay Hayakawa một chưởng vào mặt :
-Chẳng ai hiểu anh đang nói gì cả, chém như gió ý !
-Xin nỗi, nhưng anh....
Kasamatsu cạn lời, hắn quay sang Moriyama nói :
-Moriyama, cho thằng bệnh này vài viên thuốc đi !
Moriyama quay sang, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Kasamatsu :
-Có điều quan trọng hơn...
Nhìn thấy sự nghiêm trọng trên mặt Moriyama, Kasamatsu lo lắng :
-Có chuyện gì sao ?
-Cậu có thể không để ý, nhưng tôi đã thấy.... Có một cô bé siêu dễ thương ngồi ở hàng ghế đầu ! Hôm nay tôi sẽ chơi vì cô ấy.
Moriyama đỏ mặt nói.
Gân xanh trên trán Kasamatsu giật giật. Nếu có thêm một kẻ nào nữa..
-Senpai !!
-Giề ?
-Kurokochii....Kurokochii đến xem em thi đấu ! Hạnh phúc quá đii ! Anh nghĩ em nên đến chào cậu ấy bây giờ hay sau trận đấu ? Ể, hay là cả hai nhỉ ?
Nhưng sau đó Kise đã không thể suy nghĩ thêm được gì nữa sau khi nhận một quả bóng rổ thẳng vào mặt từ phía Kasamatsu. Nhìn Kise nằm bất tỉnh trên đất, rồi quay qua mọi người xung quanh, thấy tất cả đều im lặng vì rén, Kasamatsu hài lòng : cuối cùng cũng chịu yên tĩnh.
Trong khi đó, bên Học viên Touou không khí trầm thấp đến lạ thường. Mọi người đều im lặng làm việc riêng của mình, không ai lên tiếng. Huấn luyện viên nhìn Aomine từ xa, nói với Momoi :
-Chuyện hôm qua thầy đã giúp Aomine giải quyết rồi. Nhưng đấy là lần cuối cùng, nếu lần sau còn tái phạm cậu ta có thể bị đuổi học.
-Vâng, em sẽ nói chuyện với cậu ấy.
Momoi thở dài.
-Thầy tin tưởng em. Giờ thì .... Tập hợp cả đội nào ! Tôi có việc muốn nói .
Huấn luyện viên nhìn các thành viên, lên tiếng :
-Đây sẽ là một trận đấu khó khăn. Vì vậy, chúng ta sẽ tăng cường gây sức ép ngay từ đầu trận ! Chuyện này giao cho em, Aomine.
Aomine vẫn cúi đầu, không ai biết gã đang nghĩ gì.
-Aomine ?
-Biết rồi.
Nói xong gã rời đi luôn. Sau khi Aomine bước ra khỏi cửa, Wakamatsu thở phào nhẹ nhõm : cuối cùng ôn thần cũng chịu đi.
-.- -.- -.- -.- -.- -.-
-Trận thứ vòng tứ kết . Cao trung Kaijou và Học viện Touou sẽ được bắt đầu ngay bây giờ !
"Trận đấu giữa hai thành viên thuộc Thế hệ Kì tích và cả hai tên này đều có ý đồ với Kuroko, hắn phải xem nghiêm túc mới được. " Kagami nghĩ thầm. Nhưng nhìn thế trận bên dưới, Kagami bất ngờ :
-Aomine... cậu ta đang bị chèn ép ??
Kuroko cũng ngạc nhiên không kém :
-Tớ chưa bao giờ thấy cậu ta như vậy cả.
Cậu ấy chơi kém hẳn hồi đấu với Seirin.
-Aominechii, chuyện gì đây ?
Kise đứng đối diện với Aomine, nghiêm túc hỏi.
Nhưng Kise không hề nhận được câu trả lời. Đến giờ Kise mới nhận ta : Aomine... không hề để tâm đến trận đấu lần này. Nãy giờ những gì cậu ta làm chỉ là có mặt trên sân đấu. Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra ? Kise cau mày. Chả nhẽ .... trong đầu Kise loé lên ý tưởng :
-Aominechii, nếu cậu cứ tiếp tục chơi như vậy Kurokochii sẽ thất vọng lắm đấy !
-Tetsu ?
Đúng như Kise suy đoán, vừa nói đến Kurokochii là tên đó sẽ chú ý ngay.
-Đúng vậy, cậu không biết sao ? Hôm nay Kurokochii cũng đến đây để xem trận đấu giữa hai chúng ta .
Aomine ngước nhìn lên khán đài nhưng không thể tìm thấy Kuroko. " Tetsu, em đang ở đâu ? "
-Thế nào, Aominechii ?
Gã không thể biết rằng Kise có nói dối hay không. Nhưng chỉ cần nghĩ đến Tetsu có khả năng sẽ có mặt ở đây, chắc chắn gã sẽ không thua.
-Được thôi. Thích thì chiều !
Từ lúc đó, Aomine thay đổi lối chơi của mình, không, phải nói là trở về gã như trước đây. Một lối chơi không ai có thể đánh bại. Kết thúc hiệp hai, Touou đã dẫn trước điểm.
Trong phòng nghỉ đội Kaijou .
Kasamatsu nhìn về phía Kise :
-Kise... Cậu cần thêm bao nhiêu thời gian nữa ?
-Nhanh nhất là nửa cuối hiệp , còn nếu em làm hỏng việc thì có thể kéo dài đến hiệp .
Kise suy nghĩ, trả lời.
Kasamatsu trầm ngâm, vậy thì phần lớn hiệp đội ta sẽ chơi mà không có Kise. Liệu chúng ta có thể thắng được Touou không ? Không... Chúng ta nhất định sẽ thắng ! Dòng suy nghĩ của Kasamatsu bị cắt ngang bởi Kise :
-Senpai ?
-Hả ?
-Em ra ngoài một chút được chứ ?
-Được nhưng nhanh lên đấy.
-Oke.
Kuroko nhìn xung quanh, thắc mắc : Đây là đâu vậy nhỉ ? Cậu nhớ lúc nãy mình đi với Kagami để mua nước cho cả đội nhưng không hiểu sao lại đi lạc . Kuroko thở dài, giờ tìm đường về kiểu gì đây. Bỗng cậu chú ý đến từ xa có một dáng người quen thuộc, Kuroko không chắc chắn nói :
-Kise ?