Sáng hôm sau
"Hey bạn iu dấu đang nghĩ cái thế?"- cô thấy nhỏ cứ ngẩn ngơ đi thì chạy lại vỗ vai
"Có...có gì đâu!"- nhỏ bị cô vỗ vai thì giật mình nói lắp
"Sao phải giật mình thế? Tao có làm gì mày đâu?!"
"Thì..thì tại mày vỗ vai tao làm tao giật mình chứ có gì đâu"
"Mày đang nghĩ gì mờ ám phải không?"
"Không có!"
"Thật chứ?"
"Thật"
"Những thề thốt là những người hay nói dối, điều đó chứng tỏ mày đang nói dối"
"Ơ, cái con này, lí luận ở đâu thế?"
"Có phải mày đang nghĩ về nụ hôn tối qua không?"
"Gì...gì chứ? Mày đừng...đừng có suy diễn lung tung"- nhỏ đỏ mặt
"Suy diễn gì chứ? Tao nói không phải sao? Mặt mày chứng minh hết rồi kìa"
"Thôi...thôi đi, không nói chuyện với mày nữa tao lên lớp trước"- nhỏ chạy đi trước
"Ey, ey đợi tao với"- cô chạy theo
_Sau đó cả hai người cùng lên lớp thì thấy anh đứng trước cửa lớp cùng một cô gái khác
"Hội phó mình thích cậu lâu rồi, đồng ý hẹn hò với mình nha?"- cô gái
(Câu này nghe quen quen, hình như mình nghe ở đâu rồi thì phải? À là câu cô gái lần trước tỏ tình với anh ta. Chẳng lẽ trong trường này con gái tỏ tình đều dùng câu này? Mà nhắc mới nhớ không biết cô gái kia còn tìm đến anh ta nữa không đây? Mà mình suy nghĩ gì đến anh ta nữa?! Trời ạ, mình sao thế này?)- cả đống suy nghĩ cứ hiện lên trong đầu cô
(Tỏ tình sao? Biết chắc là không được đồng ý rồi còn tỏ tình làm gì? Mà cái tên đáng ghét kia sao không từ chối luôn đi còn đứng im đấy? Thật đáng ghét mà! Ơ nhưng chuyện của cậu ta mình quan tâm làm gì? Cậu ta đồng ý hay từ chối liên quan gì đến mình chứ?)- nhỏ cứ đứng đơ ở đấy mà suy nghĩ
_Anh vừa nhìn thấy nhỏ đến thì ngay lập tức đi đến chỗ nhỏ
"Em đến rồi à? Chúng ta vào lớp thôi"- anh kéo nhỏ đi
"Đây là người yêu tôi, xin lỗi tôi không thể đồng ý yêu cầu của cậu"- anh nói với cô gái kia
"Hả??? Gì chứ?"- nhỏ và cô
"Đúng mà, hôm qua em mới đồng ý làm người yêu anh còn gì?! Em quên nhanh vậy sao, ngốc ạ!"- anh nói rồi nhanh chóng kéo nhỏ vào lớp để lại một dấu hỏi to đùng cho cô và nhỏ
_Trong lớp
"Mày đồng ý làm người yêu hắn ta khi nào vây?"- cô
"Tao đâu có đồng ý?!"- nhỏ
"Vậy sao hắn ts nói như thế?"
"Xin lỗi vì lấy cậu làm bia đỡ đạn, tôi nói như vậy chỉ là để đuổi cô gái kia đi thôi"- anh đi đến
"Vậy sao? Không có gì"- nhỏ buồn buồn nói (Sao mình lại thấy buồn khi cậu ta nói vậy chứ?)
"Sao mày buồn vậy?"- cô
"Không có gì, tối nay đi pub không?"- nhỏ
"Sao tự nhiên lại muốn đi pub?"- cô
"Chỉ là muốn đi thôi, mày có đi không?"
"Đi chứ, tất nhiên là đi rồi"
"Vậy tối sang đón tao"
"Ukm"
_Giờ ra chơi
"Này, chiều nay hai giờ ở công viên Butterfly, thi đấu vòng hai"- Ngọc Ánh đập bàn
"Vẫn chưa bỏ ý định thi đấu à?"- cô
"Tất nhiên là chưa, bọn tao sẽ làm cho chúng mày tâm phục khẩu phục"- Nhật Hạ
"Yên tâm bọn này sẽ không thua đâu"- nhỏ
"Chúng mày cứ đợi đi"- Ngọc Ánh
"Đợi thì đợi, để xem mấy cô giở trò gì? Đừng tưởng bọn tôi không biết"
"Giở trò? Ha, bọn tao không cần hèn hạ đến mức đấy"- Nhật Hạ
"Ukm, không đến chỉ hơn thôi nhỉ?"- nhỏ
"Mày..."- Nhật Hạ tức giận định giơ tay tát nhỏ
"Đây là lớp học, hơn nữa là lớp của bọn tôi, cô không có quyền động thủ ở đây"- nhỏ đứng lên hất tay ả
"Được lắm, đợi đi chiều nay tao sẽ cho chúng mày biết thế nào là lễ độ"- Nhật Hạ
"Bọn này sẽ đợi để xem hai cô làm được cái trò chống gì"- nhỏ
"Hai ả định làm gì nữa đây?"- cô
"Ai biết được? Chiều rồi tính"- nhỏ
"Vậy tối nay có đi nữa không?"- cô
"Có chứ, thi đấu là một chuyện, giải tỏa là một chuyện"- nhỏ
"Được rồi được rồi, tao chỉ hỏi thôi mà"
ta là dãy phân cách
_Chiều tại công viên Butterfly
"Hai người kia vẫn chưa đến sao?"- nhỏ
"Định lừa mình à?"- cô
"Lại muốn giờ trò gì đây chứ?"
"Thật mất thời gian"
"Có khi sợ thua nên không đến chăng?"
"Ai nói bọn tao sợ thua?"- Ngọc Ánh
"Chúng mày mới là người phải thua"- Nhật Hạ
"Đừng nói nhiều bắt đầu đi"- cô
"Được thôi, vòng hai là random dance, trọng tài sẽ đưa ra cho mỗi đội một số bài hát và đội đó phải nhảy theo nhạc"- Ngọc Ánh
"Cuối cùng là mời người ngẫu nhiên lên để chấm điểm"- Nhật Hạ
"Bắt đầu đi"- cô và nhỏ
_Vòng thi thứ chính thức bắt đầu, đội đâu tiên thi là đội của hai ả, nhưng bài nhảy mà trọng tài đưa ra đều là những bài có vũ đạo cực kì dễ nhưng đến khi cô và nhỏ thì toàn những bài có vũ đạo cực khó
"Chết tiệt, hai người định giỡn mặt à?"- nhỏ
"Biết sao được, đã chơi thì phải chịu thôi, K-Pop phải không? Mày rành lĩnh vực này mà, nhảy đi"
"Rồi rồi"- nhỏ nói xong liền nhảy theo những giai điệu mà nhạc phát ra
_Thấy tình hình không ổn, hai ả quyết định cho người bật nhạc hip hop, lĩnh vực này rất khó nhất là đối với nữ nhi, nhưng hai ả đã sai hoàn toàn. Hip hop sao? Sở trường của cô rồi, lần này đến lượt cô ra nhảy, những bước nhảy điêu luyện và đẹp không khác gì nhỏ
_Vòng thi kết thúc, bây giờ đến lượt chấm điểm và tất nhiên vẫn do người của hai ả đã sắp xếp lên chấm
"Chấm điểm đi, không cần hội ý"- Ngọc Ánh hạ bài nhanh bởi nếu để họ hội ý nhỡ đâu giống như lần trước phản bội hai ả thì chỉ có nước thua
_Nhưng hai ả đâu biết rằng những người này đã được cậu và anh mua chuộc, vì cậu đã biết trước âm mưu của hai ả từ lần thi đấu trước. Và tất nhiên phần thắng lần này lại thuộc về cô và nhỏ, không còn gì để bàn cãi
"Chiết tiệt"- Nhật Hạ
"Chúng mày đã giở trò gì?"- Ngọc Ánh
"Giở trò? Đó không phải là chiêu thức của hai cô sao?"- cô
"Chúng tôi đã thắng và đó là sự thật không thể chối cãi"- nhỏ
"Chúng mày làm sao có thể thắng được cơ chứ?"- Ngọc Ánh
"Tại sao chúng tôi không thể?"- cô
"Bởi vì...vì..."- Ngọc Ánh nghẹn lời
"Vì hai cô sắp xếp từ đầu đến cuối đúng không? Hai cô chỉ nói là thi đấu nhưng không chi chúng tôi biết trước chủ đề trong khi đó bản thân mình lại biết hơn nữa đã còn luyện tập trước"- nhỏ
"Cả hai vòng đều bị sắp đặt, vòng đầu chúng tôi không nói nhưng ngay cả vòng này hai cô vẫn tiếp tục, không thấy xấu hổ với hành động nhỏ nhen của mình sao?"- cô
"Câm miệng, mày không có tư cách dạy đời bọn tao"- Nhật Hạ
"Vậy cô lấy tư cách gì mà nói chúng tôi câm miệng?"- nhỏ
"Là thiên kim tiểu thư của Nguyễn gia"- N.Hạ
"Vậy sao? Chắc bố mẹ cô nuông chiều cô quá rồi đấy, để con đi ra ngoài làm mất mặt gia đình"- cô
"Mày...mày nói cái gì?"- Nhật Hạ tức giận
"Tôi nói gì thì cô nghe thấy rồi đấy, lời tôi nói tôi sẽ không nhắc lại lần thứ hai"- cô
"Thứ nghèo nàn nhà chúng mày nên im miệng rồi cuốn gói ra khỏi trường học này đi"- Ngọc Ánh
"Cô không có quyền đuổi chúng tôi, hơn nữa nếu có đuổi thì cũng chỉ có hai người có quyền: một là hiệu trưởng và hai là hội trưởng"- nhỏ
"Mày cứ đợi đi, tao sẽ làm mọi cách để hai đứa chúng mày cút. Ngôi trường danh giá này không có chỗ chứa hai con nghèo như chúng mày đâu"- Nhật Hạ
"ĐỦ RỒI"- cậu và anh từ đâu đi đến
"Thần...Thần Vũ, Vũ Thiên"- hai ả run sợ
"Chuyện này vốn không có gì to tát cả, hai cô đừng có làm quá lên như thế!"- cậu quát to
"Bọn em có làm gì đâu, từ đầu đến cuối là bọn em đều bị hai người họ mắng hết"- Ngọc Ánh vờ khóc lóc
"Đúng vậy, hai anh làm chứng cho bọn em"- Nhật Hạ cũng không vừa
"Diễn kịch cũng vừa thôi"- anh
"Từ đầu đến cuối bọn tôi đã nghe hết, vốn định để hai người họ tự giải quyết nhưng hai cô càng ngày càng quá đáng rồi"- cậu
"Bọn em..."
"Im miệng, tôi nói cho hai cô biết, từ giờ trở đi nếu hai cô còn dám đến gây sự với họ ở trường thì tôi tuyệt đối không nhẹ tay, còn nữa nếu hai cô dám chặn đường cho người đánh họ mà để cho chúng tôi biết được thì tốt nhất là chuẩn bị rút học bạ đi"- anh thẳng thừng nói
"Hơn nữa cuộc thách đấu này không cần đấu nữa, vốn dĩ hai cô đã thia ngya từ đầu rồi. Cuộc đấu chấm dứt tại đây"- cậu
"Bọn em biết rồi"- sau đó hai ả bỏ đi
"Hai anh xuất hiện cũng đúng lúc nhỉ? Thêm một xíu nữa là có người nhập viện rồi"- nhỏ
"Nhập viện? Hai ả làm gì bọn em à?"- cậu lo lắng hỏi
"Không, ý nó nói nếu hai người đến muộn thì bọn tôi bốc hỏa đánh hai người kia nhập viện rồi"- nhỏ diễn đạt lại ý cô
"Thật là, con gái mà như hai người thì ai dám yêu chứ?"- anh lên tiếng
"Vậy mà lại có đấy Ngọc Vy nhỉ?"- nhỏ nói với cô rồi liếc sang cậu
"M..mày thôi đi"- cô đỏ mặt
"Gì chứ, tao nói sai sao?"- nhỏ ngây thơ vô (số) tội
"Cậu nói đúng không sai một tí nào!"- cậu cũng tán thành với ý của nhỏ
"Hừ, không nói chuyện với mấy người nữa. Tôi đi trước"
"Ấy tao đùa thôi mà, đợi tao với"
"Hai người đã chiến thắng cuộc thách đấu này, bọn tôi có quà cho hai người đây"- anh
"Quà?"- cô và nhỏ đồng thanh
"Là một chuyến du lịch"- anh
"Gì chứ? Một chuyến du lịch, có phải là tốn kém quá không? Chỉ có người đi thì..."- cô lưỡng lự
"Em yên tâm, chuyến đi này là tôi xin nhà trường cấp cho cả lớp chúng ta đi, không phải duy nhất người chúng ta"- cậu
"Vậy sao? Hai anh cũng thừa hơi quá nhỉ?"- cô
"Vì hai người không phải sao?"- cậu
"Dù sao cũng cám ơn hai người"- nhỏ
"Không có gì"- anh
"Bao giờ chúng ta xuất phát?"- cô
"Khoảng hai ngày nữa"- cậu
"Vậy được"- cô
"Em có việc bận sao?"- cậu
"Không có gì"- cô
"Ngọc Vy, cuộc thách đấu kết thúc rồi đấy"- cậu
"Đúng rồi, thì sao?"- cô
"Em là đang giả vờ sao?"
"Anh nói cái quái gì vậy?"
"Em..."- sau đó cậu tức giận bỏ đi
"Này...Thần Vũ"- anh chạy theo
"Mày với cậu ta có chuyện gì à?"- nhỏ
"Không có gì"- cô nhìn theo bóng dáng cậu đi (Khi nào đi du lịch tôi sẽ cho anh câu trả lời. Đợi tôi nhé? Thần Vũ)