Sau khi lên xe thì cậu không nói một lời nào với Hà Trang cả và chỉ nhìn chăm chăm ra cửa sổ, không phải là không muốn nói mà là cậu đang bận suy nghĩ về cô (Thái độ của cô ây lúc ấy là đang giận mình sao? Liệu cô ấy có hiểu lầm mình với Hà Trang không? Mình phải giải thích cho cô ấy, nhất định. Chỉ mong cô ấy nghe mình là được)
"Anh Vũ..."- Hà Trang thấy cậu không nói gì thì chủ động lên tiếng
"..."- cậu không để tâm
"Anh Thần Vũ..."
"A...Hả? Em gọi anh?"
"Anh sao vậy? Có chuyện gì sao?"
"Không có gì, chúng ta sẽ vào một quán coffee nào đó để nói chuyện. Sẽ nhanh thôi vì anh còn có việc cần làm"- cậu nói xong thì lại nhìn ra cửa sổ
"Vâng"
_Sau khi dời khỏi cánh đồng bồ công anh cô đã lái xe vào một quán coffe để thư giãn
"Cạch..."- một cốc latte được đặt xuống trước mặt cô
"Mời quý khách"
"Cảm ơn"- cô gật đầu
_Cô mân mê cốc latte trên tay và nhìn xung quanh quán, đây chẳng phải là một quán coffee cho tình nhân hay sao? Tường được sơn màu cam đỏ hơn nữa còn có chữ "LOVE" được vẽ rất điêu luyện. Mọi thứ khác cũng được trang trí theo chủ đề tình yêu, vậy mà cô lại vào đây một mình. Ha, nực cười quá đi mất. Ngồi thưởng thức latte thêm một chút cô liền có ý định dời đi thì lại nhìn thấy một cặp khác bước vào. Nói là một cặp thì cũng không phải bởi vì người con trai đó là của cô. Đúng thế, hai người vừa bước vào chính là cậu và Hà Trang, vừa thấy vậy ý định dời đi của cô cũng bay đâu mất mà cô quyết định ngồi lại đó để canh trừng
"Anh Vũ, chúng ta ngồi đây đi"- Hà Trang vui vẻ kéo cậu ngồi xuống một bàn trống gần cô
_Ngay lập tức cô cố tranh mặt đi để không bị phát hiện chứ để cậu thấy cô vào đây một mình thì có phải xấu mặt không
"Kính chào quý khách, hai người dùng gì ạ?"- phục vụ
"Cho tôi một ly espresso và cho cô ấy một cốc latte"- cậu tiện thể gọi luôn cho Hà Trang
"Anh vẫn nhớ em thích uống gì sao?"
(Sở thích thật giống mình, lần đầu mình vào đây Vũ cũng gọi cho mình như thế. Chẳng lẽ là vì cô gái kia sao?)- cô cười nhạt
"Thực ra người yêu anh cũng thích uống latte cho nên anh nghĩ em cũng vậy"- cậu nhanh chóng thanh minh
_Nghe vậy cô lại cười thật tươi
"Người...người yêu?"- Hà Trang ngạc nhiên
"Đúng vậy, chính là cô gái lúc nãy đi cùng anh"
"Sao giờ anh mới nói?"
"Bây giờ mới có cơ hội"
"Được rồi, anh bảo có chuyện muốn nói với em vậy thì anh nói đi"- Hà Trang nhận cốc latte từ phục vụ rồi từ tốn nhìn cậu mà nói
"Anh biết mục đích của em về nước lần này là gì"
"Anh biết? Vậy thì đã sao?"
"Anh mong em hiểu bây giờ anh đã có người yêu và anh cũng rất yêu cô ấy, cho nên em đừng xen vào có được không?"
"Tại sao anh lại bảo em làm như thế?"
"Em vẫn cố chấp như vậy"
"Phải, là em cố chấp đấy. Cho nên dù anh có nói như thế nào thì em cũng không nghe đâu"
"Chuyện của anh và em cũng đã là quá khứ, dù sao đi chăng nữa anh cũng mong em đừng có làm gì quá đáng với cô ấy"
"Anh chỉ muốn nói với em như vậy thôi sao?"
"Đúng vậy, anh còn có việc, xin phép đi trước"- cậu đứng dậy bước đi
"Anh Vũ..."- Hà Trang bật dậy ôm lấy cậu từ đằng sau
"Em đang làm gì vậy?"- cậu không hài lòng về hành động này
"Em biết anh vẫn còn có tình cảm với em mà phải không?"
"..."- cậu trầm mặc
"Anh có biết vừa mới xuống máy bay là em đã tìm anh luôn không? Em rất nhớ anh, cho nên đừng đối xử với em như vậy có được không?"
"Hà Trang, anh đã nói chuyện giữa chúng ta đã là quá khứ"- cậu gỡ tay Hà Trang ra
"Hiện tại anh đã có người yêu phải không?"
"Đúng thế, cho nên em nên kiểm soát cảm xúc của mình lại, anh không muốn cô ấy hiểu lầm"
"Vậy thì anh chia tay chị ta đi"
"ĐOÀNG"- một câu nói mà khiến hai người chết đứng