nó đi học vào lớp nó ủi sìu nằm dài trên bàn hát linh tinh hân bạn thân nó ra
-hi sao buồn vậy ;hân hỏi nó
-buồn vì ko vui vẻ;nó nói
-ai chẳng biết vậy vì sao buồn;hân hỏi
lúc đó thắng oan gia với hân sang đó người gặp nhau như cá với chảo rán cá suốt ngày chí chóe với nhau[ giống tuii quá đi] ầm ĩ
-buồn hả nhi ;thắng hỏi
-ngu thế biết rồi còn hỏi;hân nói
-tôi hỏi bà sao,ai ngu bà thì có;thắng nói với hân
-ê ông tự nhận đấy nha ;hân nói
-tôi ngu còn bà bị khùng hơn dk ai ;thắng cãi
-tôi bị khùng hả thế mà tôi ko biết ta,à hiểu rồi ông đã từng bị rồi phải ko nên mới biết ;hân nói mỉa mai thắng ra chỗ hân đứng cạnh chuẩn bị..........
-THÔI CÓ IM KO;nó quát
người im re
- người sao gặp nhau mà suốt ngày cãi nhau vậy hân lần sau ông thắng đứng gần bà. bà ko thích thì lấy chiếc dép phi cho ông ta một cái còn ông ko thích hân thì tránh xa nhau ra hiểu chưa hả;nó quát người kia lườm nhau tóe lửa nó thấy ko tuyến chuyển gì
- NGƯỜI IM NGAY CÁI ÁNH MẮT ĐẤY ĐI ;nó nói
-hân bà cứ chờ đấy nhớ mặt tôi,tôi ko tha cho bà đâu;thắng noi
hân nói lại
-dk tôi chờ;