nó lẳng lặng đi ra ngoài.che một bên tát đau đớn nó cố không để nước mắt rơi
nó đi suống nhà.lã quản gia đã quát nó
-cô ngủ trên đó hả co biết bây giờ bận lắm không hả;lã quản gia quát nó
nó cúi đầu không trả lời
-thôi không nói với cô,cô vào giúp mọi người nấu cơm đi ;lã quản gia nói
nó gật đầu tiến vào phía bếp giúp mọi người nấu cơm,căn bếp trở nên bận bụi hơn,thấy nó
-cô ra rủa rau hộ tôi;một n nói
nó đi ra lấy rau ra rửa
-lấy hộ tôi gói súp
-cô thái hộ tôi quả cà chua
-cô nhìn kìa nồi súp rồi
..................................bao nhiêu việc soai quanh nó làm nó soai sở không kịp,đôi chân nó mệt nhoài nhưng nó không kêu nửa lời
cuối cùng cũng xong nó bê tất cả đồ ắn ra bàn,những món ăn tinh tế hợp khẩu vị cho từng người
lúc đó người vừa về,cả đám người cúi đấu chào
-tam thiếu gia;cả đám giúp việc
người nhìn qua nó với ánh mắt có chút nhớ mong,căm gét
lã quản gia ra
-tam thiếu gia xin mời cơm ;lã quản gia nói
-dk rồi ;anh nói
tam tiểu thư vừ suống cười tươi lấy lòng
-các anh về rồi ;my nói