Thiên Lâm nhìn qua Cô vẻ mặt đầy suy tư
-Có chuyện gì vậy: Cô hỏi lo lắng
Thiên Lâm nghe Cô hỏi nhìn vào khuôn mặt Cô,nở ra một nụ cười tươi làm chấn an Cô
-Không có chuyện gì đâu: Thiên Lâm dịu dàng trả lời Cô
Cô không nói gì nhìn ra khung cảnh mưa
Thiên Lâm nhìn Cô như vậy thật sự có rất đẹp,Thiên Lâm như mê mẩn trong thứ hình ảnh đó
một lúc sau trời mưa tạnh
-căn nhà của em hỏng rồi em định ở đâu; Thiên Lâm hỏi suy nghĩ lại cái đó là ngôi nhà gì chứ vừa tồi tàn vừa cũ kĩ,không thể để cho Cô ở những chỗ như vậy được
-tìm một chỗ ở khác:
-vậy em đến nhà Anh ở đi,chỗ đó chỉ có anh ở thật sự hơi rộng;Thiên Lâm giới thiệu cho Cô
-Thật sự như vậy rất phiền: Cô từ chối
-không phiền: Thiên Laamnhanh chóng nói
Cô gật đầu
Thiên Lâm gọi một người lái xe đến Thiên Lâm ôn nhu đưa Cô lên Xe và ngồi ghế trên để Cô khỏi bị ướt
Đến nhà Thiên Lâm,Cô đi vào chợt nhớ ra là Cô chưa lấy đồ đạc Cô vội vã đi ra cửa
-em đi đâu vậy; Thiên Lâm vội hỏi Cô,chỉ sợ Cô chạy mất
-em đi lấy quần áo:
-quần áo,chỗ đó không ướt hết rồi sao: Thiên Lâm nói
-không sao em về giặt lại và phơi khô là được: Cô nói
Thiên Lâm nhìn Cô vất vả như vậy thật có lỗi với Cô,bao năm qua Thiên Lâm không chăm sóc chu đáo cho Cô
-Không cần anh sẽ mua quần áo khác cho em: Thiên Lâm đưa Cô vào phòng của Cô nói
-không cần thiết phải vậy đâu thật sự là rất lãng phí: Cô nhíu mày nói,dù Thiên Lâm có tiền cũng không nên lãng phí như vậy
-Yên tâm anh có rất nhiều tiền:
Thiên Lâm cười nói,ở với Cô Thiên Lâm cười rất nhiều.
Cô nhìn Thiên Lâm không nói gì
-em chắc đói rồi để anh nấu cơm cho em ăn: Thiên Lâm định đi xuống nhà bếp để nấu cơm thì Cô giữ lại
-để em nấu cho: Cô nói đi xuống nhà bếp
ở đằng sau,Thiên Lâm luôn bóng dáng Cô ở trong bếp thật sự rất đặc biệt, một luồng cảm xúc khó tả dâng lên,vui vẻ,xúc động...thật khó nói,Thiên Lâm
cứ thế nhìn Cô
Cô lấy nguyên liệu nấu thật sự đơn giản
chỉ một lúc sau nấu xong Cô dọn ra bàn Thiên Lâm nhìn những món ăn của Cô nấu cho Thiên Lâm,thật sự rất hạnh phúc nếu Cô có thể làm vợ Thiên Lâm
Cậu có lẽ có thể đánh đổi tất cả mọi thứ,chỉ cần có Cô
Cô ngồi xuống bàn,Thiên Lâm cũng ngồi xuống theo Cô
-Anh ăn đi: Cô nói
Thiên Lâm gắp cho mình một miếng cá kho thật sự rất ngon
-rất ngon: Thiên Lâm nói,lại tiếp tục ăn
Cô cười nhẹ,ăn bữa trưa của mình
ăn xong Cô lấy bát đi rửa
-để Anh rửa cho: Thiên Lâm nói định lấy bát trên tay Cô
-không sao mà để em rửa cho:
Thiên Lâm không có việc gì làm,đi ra pha cho Cô chút sữa
Cô rửa bát xong,Thiên Lâm lấy chiêc khăn khô lau tay cho Cô và đưa cho Cô cốc sữa còn nóng
-em uống đi,bây giờ em rất gầy: '
Cô cầm cốc sữa của Thiên Lâm đưa cho Cô,mùi thơm thoang thoảng
-Cảm ơn anh: Cô nói đi lên phòng cầm theo cốc sữa
Thiên Lâm nhìn theo dáng Cô cho đến khi Cô vào phòng,Thiên Lâm ngồi ra ghế sopa
nghĩ về chuyện của Thiên Vũ,xem có nên nghe lời Thiên Vũ nói,nên đưa Cô đến đó không
-