-----Cô gái quen thuộc? Sao lại ở đây?------
Câu Chuyện Xin Được Bắt Đầu
... Sáng hôm sau...
Nó đang cùng Tuệ Lam chuẩn bị quần áo, đồ ăn, đồ uống, quần áo, đèn pin, vũ khí,... Còn hắn đang.... ngủ
- Băng lên kêu chồng dậy đi kìa, sắp muộn rồi! - Lam thúc dục nó
- Rồi Rồi! Mà mới có h sáng! Cho ổng ngủ chút nữa đi! - Nó bênh vực chồng
- Bênh chồng hả? Tui sẽ cho chồng bà biết sự lợi hại của tui! AHAHA! - Tuệ Lam cười nham hiểm
- Đừng có nói là... - Nó đổ mồ hôi hột
- Không muốn chồng hưởng thì LÊN KÊU! - Tuệ Lam nói
Chỉ có thế nó vọt lẹ lên tầng kêu hắn ( tg: dạo này chị nhà ta dễ tánh nhể! Mất hình tượng bang chủ nhạnh nhùng òi)
- Ken! Anh dậy đi! Chúng ta sắp xuất phát rồi! - Nó mở cửa rồi bước vào
- Được rồi! Em ra đi để anh tắm! - Hắn ủê ỏAi thức dậY
- vÂnG! VậY em xuỐnG trước nha! - Nó nóI rồi đi ra đónG cửA bưỚc xuốnG lẦu
Thế là Ken dậy thay đồ, đánh răng,... rồi xuống lầu
- Anh ăn buổi sáng đi! Rồi chúng ta đi. - Nó nói rồi đặt lên bàn một đĩa bít tết
Hắn không nói gì chỉ mỉm cười ngồi vào bàn ăn sáng. Sau khi ăn sáng Tuệ Lam đi ra gara lấy xe ô tô Audi màu đen. Rồi bắt đầu xuất phát
.... h....
" bịch! " tiếng balo rơi xuống. Nó mở xéc balo rồi lôi ra cái lều rồi đưa cho hắn và nói:
- Anh dựng lều đi! Em cùng Lam đi kiếm củi. - Nói rồi nó kéo tay Lam đi luôn mặc kệ hắn chưa kịp mở miệng, mặt hắn méo xệ, trong lòng suy nghĩ:
- chồng mún ở cùng vợ cơ:((
_______ Để au lượn sang chỗ nó và Lam nha_______
- Sao dắt tui đi nhanh vậy? Sao không cho tui phân công? Bà hứa rùi mà ~ - Lam nũng nịu
- Chút nữa bù cho bà nha. Ngoan- Nó cười
Cả hai người đang đi nhặt củi bỗng thấy từng vũng máu mới.
Tuệ Lam nói:
- Vũng máu còn mới chắc chắn mới có người bị thương đi qua đây. Tớ sẽ đi thám thính.
- Nhưng... tớ lo cho cậu lắm! - Nó nói với giọng lo lắng, bất an
- Sát thủ năm như tớ mà sợ sao? Tuổi? Ai dám đấu với tớ! Hehe - Nói rồi Tuệ Lam vọt đi luôn. Au cũng phải cố gắng lắm mới đuổi theo được chị Lam - sama
- Là một cô gái? Cô có sao không? - Tuệ Lam lo lắng khi thấy máu cứ tuôn chảy từ bụng cô gái. Cô chừng tuổi, khuôn mặt bình thường nhưng có nét đáng yêu
- Tôi sẽ đưa cô ra khỏi đây! - Nói rồi Tuệ Lam cõng cô gái vọt từ cây này đến cây kia
Thấy bóng Tuệ Lam càng gần mặt nó biểu lộ vẻ mặt vui mừng.
- Là ai bị thương vậy? - Nó ngạc nhiên nhưng khi thấy khuôn mặt nó bất giác giật giật khóe môi
- Sao vậy? - Lam ngạc nhiên
- Đặng... Đặng Tuyết Hà?!? - Nó lo lắng nói, trong lòng chợt có ý nghĩ:" Dù sao cô ta cũng là chị cùng cha khác mẹ với Tuyết, cô ta cũng chưa làm gì quá đáng lắm với mình và mọi người. Cứ cứu cái đã. "
- Thôi chúng ta dìu cô ấy về lều đi- nói xong nó và Lam dìu Hà, Hà đang trong tình trạng hôn mê
----------
Có phải au lười lắm không?
Híc híc! Au xin lỗi mọi người vì viết chap ngắn mà lại ra muộn nữa:((
Nhưng au vẫn mong m.n ủng hộ truyện của au! Cảm ơn các bạn đã votes truyện của au trong thời gian qua! Cũng sắp hết truyệ. Rùi!
Bật mí: sau khi tìm ra thuốc giải, nó và hắn phải vượt qua một tai nạn nữa để chứng minh tình cảm và cuối chuyện sẽ có couple mới nha!
Yêu các độc giả
Love reader
À truyện còn lại đã drop để au có thời gian mà viết truyện này nha! Ahihi!