Edit by Chang
Truy cập dtruyen để đọc truyện nhanh và đầy đủ nhất.
Hiển nhiên tấm ảnh này đã có từ mấy năm trước, từ thở còn bé xíu đến lúc đi học, sau đó rồi sao đó nữa. Bên trong đều tràn ngập những hình ảnh tốt đẹp, mà tất cả những bức ảnh kia đều có một đặc điểm giống nhau, đó là trong ảnh chỉ có hai người. Một thiếu niên anh tuấn và cô bé vô cùng xinh đẹp.
Cô gái kia mặc một bộ váy múa ba lê trắng tinh mỹ lệ đang uyển chuyển múa máy trêи sân khấu, cô ta thật sự rất xinh đẹp, mỗi tấm ảnh đều bày ra những điệu múa linh động đẹp đẽ…
“Tớ nghe nói anh ta đã có một vị hôn thê rất thân mật từ trước…”
Hạ Mạt Tâm nhớ lời Tiểu Mai nói với cô lúc đó: “Vị hôn thê? Chẳng lẽ đây là vị hôn thê của anh ấy sao? Nếu lời Tiểu Mai nói là sự thật, vậy vì sao anh ấy còn muốn kết hôn với mình chứ? Vậy vị hôn thế của anh ở đâu đây?” Không biết bởi vì hôm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện hay do nguyên nhân nào khác, tóm lại đây là lần đầu tiên cô sinh ra cảm giác bất an.
Cô ngồi nhào trêи tấm thảm mềm mại, nhìn từng hình ảnh kỉ niệm tốt đẹp trong tay. Ăn sinh nhật, khiêu vũ, thi đấu, hội họp cùng nhau…
Nhìn hai người trêи ảnh rất xứng đôi, trai tài gái sắc, đây là sự môn đăng hộ đối như lời mẹ của Cố Bắc Thần nói sao?
Vừa nhìn thấy ảnh chụp, Hạ Mạt Tâm cũng đã phát hiện ra sự chênh lệch giữa hai người.
Ngay lúc cô đang ngẩn ngơ, bấy giờ nghe thấy tiếng có người đang ấn mật mã ngoài cửa.
Hạ Mạt Tâm lập tức để lại những tấm ảnh kia vào trong ngăn kéo, đứng lên rồi đi ra ngoài.
“Anh về rồi.”
“Sao em còn chưa ngủ?” Cố Bắc Thần vừa thay giày vừa nói.
“Chờ anh đó, sao về muộn thế, dạo này việc bận lắm à?” Hạ Mạt Tâm cầm lấy áo khoác trêи người anh, cô hỏi.
“À, không phải, hôm nay có một người bạn mới từ nước ngoài về, anh và cô ấy ăn bữa cơm với nhau thôi.”
“Vậy à.” Hạ Mạt Tâm cười nói: “Anh nhanh đi tắm rửa đi, em lấy quần áo cho anh.”
“Ừ.” Cố Bắc Thần gật gật đầu.
Hạ Mạt Tâm đẩy cửa phòng tắm ra: “Em để quần áo đây nhé.”
“Ừ.” Tiếng nước xả ào ào, Cố Bắc Thần lên tiếng.
Hạ Mạt Tâm vừa định xoay người đi ra ngoài, Cố Bắc Thần lại đột nhiên mở miệng hỏi: “Hôm nay mẹ anh tới đây à?”
Hạ Mạt Tâm sửng sốt quay đầu, vừa lúc Cố Bắc Thần cũng đi ra từ vòi sen trong phòng tắm. Anh tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi về phía cô, khuôn mặt Hạ Mạt Tâm tức thì cảm thấy nóng như lửa đốt, cũng không biết vì sao mình lại mặt đỏ tim đập lộn xào như thế.
Cô cũng chỉ gật đầu: “Ừ, có tới. Lúc sáng ấy, mà sao anh biết được thế?”
Cố Bắc Thần không nói gì, cầm khăn tắm lau người. Sau đó mặc áo tắm rồi duỗi tay bế thốc Hạ Mạt Tâm lên, lập tức đi ra khỏi phòng tắm.
Trêи giường, Cố Bắc Thần cúi người nhìn cô, nhàn nhạt nói: “Nếu anh đã kết hôn cùng em, cho dù xảy ra chuyện gì cũng đừng lo lắng những lời người khác nói, em tin anh sẽ không thay đổi mà.”
Hạ Mạt Tâm nhìn anh: “Nhưng mà, hình như mẹ anh không thể chấp nhận em…”
“Không quan trọng.” Cố Bắc Thần nói, câu nói này của anh rất kiên định, chỉ vậy thôi đã khiến Hạ Mạt Tâm không hiểu sao lại cảm thấy an tâm.
Cô gật gật đầu.
Cố Bắc Thần nhìn cô, ghé sát người liền hôn lên môi cô…