Hôm nay , lại một ngày nó không thấy Thiên không xuất hiện trong cái lớp này . Cái cảm giác khó chịu và bực mình trong người tăng lên vùn vụt thế nên hầu như cả mấy ngày không ai dám bén mảng đến gần . Nếu một kẻ nào đó thiếu tư duy sẽ bị lĩnh một khúc dân ca hoặc tồi tệ hơn là ngậm thẳng một cái dày . Suốt cả buổi học không hề nói . Nhìn lạnh lùng y chang hắn . Cộng thêm vẻ chán nản bất cần khiến nó không khác gì một con người mang chứng tự kỉ . - Cả lớp . Trật tự - cô chủ nhiệm đập bàn .
Sau khi ổn định chỗ ngồi . Cô nhẹ cười làm cả lớp sởn - da - gà
- Hôm nay chúng ta sẽ đón nhận thêm hai học sinh mới ! Các em vào đi
Nhi nằm giữa bàn . Thầm rủa - Không biết lại là con cún hay béc giê nào nữa . Phức tạp quá
- Hi . Mình là Hoàng Minh Vũ . Rất vui - Vũ cười . Hai cái lúm đồng tiền trên mặt Mĩ nam nhìn như Kim Bum
- Chào . Mình tên là Nguyễn Hàn Băng Băng . Mong các bạn giúp đỡ
{ Chà . Tên giống ông anh với nhỏ bạn ghê . Nhưng mà hai người đó là không phải . Nhưng mà giọng cũng giống } - cô nghĩ rồi ngước mặt lên đồng thời hai người đó đi xuống
- A . . . . . A . . . . - nó hét lên đồng thời đứng dậy Hai người kia nhìn nó , đồng thanh
- Thần kinh !
Rồi đi xuống chỗ dưới nó
Nhi quay xuống . Cô dương ánh mắt giận dữ xuống hai người kia chằm chằm không ngớt
Cuối cùng thì hai người vô tình kia cũng chịu để ý đến ánh nhìn của ai đó từ nãy đến giờ
- Nhìn gì ! Chưa bao giờ thấy ai đẹp như vậy àh - Băng nói
- Không phải nhìn em đâu . Nhìn anh đấy . Vì anh đẹp trai mà . Đi đâu con gái cũng phải nhìn . Cô muốn gì . Cưa tôi chứ gì . Xin lỗi nha . Không được . Mà cô xấu như vậy thì làm sao mà tôi có thể động lòng được đây . Vk àh . Thương người ta quá , hay là em hi sinh một ngày để cho anh an ủi con nhỏ đáng thương này nha ! - Vũ nhìn Băng rồi lại khẽ liếc sang nó
- Hôm nay tôi không chết với hai người thì Lâm Hàn Thiên sẽ chết , đi đường tai nạn tử vong tại chỗ
- Ok . Sợ gì . Giờ luôn . Ra sân sau . Ck . Đi nhanh lên - Băng giương mặt thách thức
Sân sau trường , Nhi nheo mày nhìn Băng và Vũ
- Em thế mà cũng lôi anh đi theo làm gì . Mất cả hình tượng - Vũ xoa đầu
- Anh phải đi để xem vk anh tài giỏi như thế nào . Tiện thể liên hệ cho em dâu xem chị dâu tiến bộ vượt bậc như thế nào . Chuẩn bị nhé !
- Chờ anh tí . Phải ALO cho bé yêu . Lâu rồi không gọi chắc giận rồi . Nghe bảo là về Việt Nam rồi mà - nói rồi Vũ nhanh chóng gọi điện cho em gái yêu quý
Còn Băng . Cô đang nhìn nó , ánh mắt khiêu chiến
- Con nhỏ kia . Lại đây - lấy tay khuẩy khuẩy
" Bảo bối ! Bé yêu àh ! Mau nghe điện thoại ! Ôppa đẹp trai gọi đến . Nhanh nghe máy không anh giận luôn . Bé yêu . Bé yêu . "
Tiếng điện thoại nó vang động cả sân trường . Vũ và Băng sững lại nhìn Nhi chằm chằm . Đó là tiếng chuông điện độc . Và tác phẩm của cả một quá trình hoà âm phối khí không thể lẫn vào đâu được . Rồi !!!
- Bé . . . . . . Yêu . . . . . - Vũ chạy lại ôm chầm lấy nó .
- Bảo bối . Em biết anh nhớ em lắm không hả hả
- Được rồi . Em nghẹt thở chết mất
- Ok . Ok . Tại sao em không nói ? Tại sao ? - Vũ tra hỏi
- Không phải là em không nói mà là anh không nhận em nha - nó hờn dỗi
- Ý . Cái này phải nói lại . Tại bồ ' đẹp quá ' nên hai vk ck nhà này không nhận ra . Phải không Chúa
- Ừm . . . Cũng phải . Tại sao em gái tôi lại ra nông nỗi như thế này cơ chứ . Ai bóc lột sức lao động của bảo bối thế này . Ai . Ai bắt em dãi mưa dầm bão đi giữa lốc mà em thành ra thế này . Anh sẽ giết kẻ đó . Lột da hắn . . . . Em gái tội nghiệp nếu ba mẹ biết hẳn sẽ đau lòng chết
- Hoàng Minh Vũ . Anh chết với em
Nói rồi Nhi nhảy lên người anh , ôm lấy cổ hành hạ . Đối với cô không quá khó bởi ba anh em nhà này từ nhỏ đã nổi tiếng siêu quậy đến ba mẹ cũng bó tay
- Anh xin chừa . Lâu rồi mới gặp bảo bối thì ít ra em cũng không nên ám sát anh ngay chứ . Cuộc đời anh còn đẹp lắm .
- Xí . Tạm tha cho anh . Nhưng không phải là em quên đâu đấy . Em còn nhớ kĩ số lần em tè dầm lúc mới một tuổi nữa là bây giờ
- HMV . Em khi nào chứ . Muốn tha cho anh cũng không được quá - cô hét lên và đuổi theo anh
- Hai người cố diễn tốt nha . Y chang phim hành động
Chợt . Vũ dừng lại . Dang rộng vòng tay cười với nó - cô em gái bé bỏng
- Bảo bối ! Em quên tặng quà cho anh rồi
Nhi lao vào lòng Vũ như một đứa trẻ . Ôm chặt lấy cậu và kiss lên má cậu . Thật không ngờ cái cảnh ân ái ấy lại rơi vào mắt của Thiên không biết lần này nó có còn xác . Cậu vừa đến trường sau khi giải quyết một mớ lộn xộn , cậu đi tìm nó vì nghe học sinh trong lớp nói nó vừa ra ngoài cùng " hai kẻ rất chi là đầu gấu " . Và bây giờ thì cậu thấy kẻ đầu gấu này rồi . Hôm nay hắn sẽ chết trong tay cậu nếu không có ngoại lệ xảy ra . Lạnh lùng . Dứt khoát . Bá đạo . Cậu lôi nó ra không thương tiếc , với chút lực " yếu " của Thiên làm Nhi ngã xuống bãi cỏ . Thật may cỏ mịn và mềm ! ! ! Gương mặt Thiên nhất thời đầy biến đổi giống như bản tính sáng nắng chiều mưa giữa trưa gió mùa của hắn . Tức giận thấu mây xuyên vũ trụ vượt ngân hà => ngạc nhiên như thấy thấy người ngoài hành tinh => hờn ghen người vô tội => vui mừng một tí xíu=> lạnh lùng vô cảm như băng địa cực . Chốt lại là một câu hững hờ
-Cậu về đây làm gì !
- Này ! Bạn tốt của chú mày. Vậy mà dám đối xử với ta như vậy àh ! Đúng là . . . . . - Vũ bức xúc lên tiếng
Còn Nhi . Đang ôm ông anh yêu quý lại bị một kẻ rõ giở hơi lôi ra . Không thể không bức xúc ! Thế là cô liều chết xông lên , lại nhảy sang ôm Vũ làm cho Thiên giận + giận = bằng giận hơn
- Sang đây - cậu lạnh lùng ra lệnh
Vũ thì không thể hiểu được gì nhưng trong mọi hoàn cảnh cậu sẽ luôn bênh vực bảo bối
- Này !Tôi cấm ông không được bắt nạt bé yêu của tôi nha . Ông mà làm gì bảo bối thì đừng trách ! Dù là bạn bè tôi vẫn sẵn rằng “ Bảo vệ gái nhà sẵn sàng đổ máu ” Hiểu chưa ?- Vũ nói xong quay sang mỉm cười với nó
- Anh nói thật không - mắt long lanh nhìn Vũ - Trên đời hiện tại em chỉ yêu anh thôi ! Anh phải đánh tơi bời những kẻ dám bắt nạt em - Nhi ôm tay Vũ , mặt đáng yêu vô cùng song quay sang với Thiên là cái nhìn thách thức
- Hoàng Ngọc Băng Nhi ! Em dám không nghe lời anh - cậu gằn vùng chữ
- Anh . . . .
- Lâm Hàn Thiên cậu dám bắt nạt em gái tôi
Thiên kinh ngạc , mặt cậu dãn ra như vừa thấu hiểu một chân lý mà vì sự ghen tuông cậu đã bỏ quên . Thật đánhg chết
Hoàng Minh Vũ tuổi : anh họ nó , song đối với nó là người anh trai thân thiết hơn anh ruột . Luôn đứng về phía nó nếu trong nhà xảy ra đại chiến giữa anh cả và nó . Được xem là anh hai . Sống với nhau từ lúc ở trong bụng mẹ . Chủ tịch JW - một trong những tập đoàn hàng đầu . Cùng anh cả quản lý một bang đứng thứ trong thế giới ngầm sau Thiên và nữ bang chủ . Đẹp trai , body siêu chuẩn , giỏi võ ( không bằng hắn ) . Đào hoa nhưng biết chừng mực , cung chiều bảo bối hơn vk . Năm tuổi sang Hàn Quốc học để viện cho việc quản lí công ty đến nay
Nguyễn Hàn Băng Băng tuổi bạn chí cốt của nó . Là vk tương lai của Minh Vũ . Tiểu thư của thập đoàn SW . Hiền lành , ngây thơ , xinh đẹp , không biết võ . Học tập ở Nga song lớn lên lại ở Mĩ
- Đi đâu đây ? ? - nó hỏi
- Bé muốn đi đâu nào ! ! - Vũ ôm vai nó
- Đi sang anh cả nhé ! - nó đáp
- No . No . No - Vũ đưa ngón tay trỏ ra vẫy vẫy rất sành điệu - Bé biết mà . Anh đang sống nhờ trợ cấp của " chính phủ " . Đâu có tiền cho bé đi đâu
- Chả qua là anh không muốn . Em thừa biết anh
- Giận àh . Em lại giận . Từ lúc nào em mau giận dỗi thế hả ? - Vũ ôm chặt lấy hai vai nó . Cái kiểu rất đỗi bình của hai anh em . Nhưng trong mắt người nào đó lại vô cùng mờ ám .
- Hai người không thấy nóng àh - hắn chen vào tiện tay kéo luôn hai kẻ ra . Hỏi - Không . Như vậy mới ấm - nó + Minh Vũ trừng mắt đe dọa
- Ông lại ôm của - nhướm mày sang chỗ Băng Băng - cho ấm . Còn nhóc này . Anh không thích ấm . Anh thích nóng hơn - nói rồi cậu ôm chặt lấy nó tưởng chừng như không thể thở nổi
- Á . . . . Không buông ra - nó la hét khi thấy hắn quá thân mật
- Băng Băng . Bà có gì tố cáo với em chồng không ? - nó quay sang Băng
- Có . Rất nhiều đấy ! Ông anh của bồ có rất nhiều điều báo cáo đấy . Chuẩn bị tinh thần mà nghe đi - Băng Băng nói
- Ông già đào hoa kia . Ông lại gây ra chuyện gì có lỗi với Đá tỉ rồi hả - nó hét - Gì ! Sao em / mày dám bảo anh / tao là ông già đào hoa / đá tỉ hả ? ? ? ? - vk ck đồng thanh
- Em xin . . . . . - chạy lại trước hắn
Đến cổng trường , hắn lên tiếng
- Giờ đi đâu ? - Đi đâu ? ? ? - nó quay lại
- Xe ở đâu chứ ! Xe hai người đâu - Vũ hỏi
- Xe đâu . Đi xe buýt - nó thản nhiên
- Hả ! Nhà thì siêu kếch xù mà đi xe cùi bắp . Sao không lấy xe đẩy rác đi luôn cho nó đặc biệt - Vũ lên tiếng chê bai
- Anh vừa nói cái gì . Anh có tin chỉ cần anh mở miệng thì cái dày thể thao này sẽ dắt thẳng vào miệng anh không ? - nó nhăm nhe đe dọa
- Được rồi . Anh đi lấy xe - Vũ co giò chạy
Két . Tiếng bánh xe ma sát với mặt đường . Minh Vũ thò đầu ra khỏi xe
- Mời công chúa lên xe
- Không cần khách sáo ! - nó vui vẻ lại mở cửa sau ngồi với Băng Băng . Còn hắn ngồi trước với Vũ
Nó mở dế yêu ra . Băng tiện đầu ngó sang
- Ý . Mày vẫn giữ hình nền là anh ấy !!
- Sao không . Một tình yêu cao cả ? !
Hắn sắc mặt bắt đầu khó coi
- Ờ . Vì chỉ có mày yêu thôi , còn mấy triệu fan nữa . Nhìn đi - Băng nhanh chóng khoe một loạt chiến tích huy hoàng trong những lần bay về Hàn . Nhỏ ngây thơ như bao cô gái khác , luôn tin cuộc sống như chuyện tình phim Hàn Quốc . Và có vẻ như vậy nên nhỏ yêu đời vô lo . Nếu nói vợ chồng nhà này rất hợp đôi , Vũ đào hoa thì Băng mê trai nhưng không phải là trai ngoài đời mà là siêu sao Hàn . Đặc biệt là hoàng tử của giới showbiz . Nếu nhỏ biết hoàng tử trong mơ đó là ai thì chắc nhỏ sẽ giết nó và Minh Vũ - Mày săn được nhiều ảnh đấy . Nghe nói thù lao rất lớn
- OMG . Nói đến đây tao nói nhớ . Mày có biết không hôm giới thiệu phim nói tự dưng ông anh cậu cho tới giấy mời . Thật không thể ngờ .
- Hoàng Minh Vũ từ lúc nào anh lại quan tâm vậy
- Anh sao . Anh thì cũng phải quan tâm chứ . Không quan tâm sao được ? ! ! - câu nói đầy ẩn ý
- Vậy àh . . . Quan tâm hơn em rồi
- Tất nhiên là không . Anh chỉ quan tâm đến thiên tài đi dọn scandal !
- Vậy sao . ... - nó cười
- Hai người nói chuyện khó hiểu quá . Anh ấy càng ngày càng đẹp trai . Nụ cười thật chết người . Lúc đó tao thật muốn chạy đến ôm lấy
- Sao không ôm ?
CỐP
- Mày có vấn đề àh . Thật mất hình tượng
- Cậu chẳng cần giữ hình tượng đâu . Sau này tớ sẽ trói anh ấy lại cho cậu tha hồ ngắm
- Ý . Sao được chứ . Cậu làm như là người có quyền với anh ấy vậy
- Tất nhiên
- Ồn - hắn lên tiếng
- Đúng là khó tính - nó nhăn mặt
- Anh . Còn sớm em không muốn về nhà một chút nào - nó nói
- Em nghĩ là anh thích à . Hay là em làm tiệc đi . Em là đầu bếp - Vũ nhìn qua gương
- Nhưng mà . . . . .
- Không bàn cãi nhiều lời - hắn lên giọng . Cái chất giọng quyền lực
- Được rồi . Anh đưa em đến chợ đi - nó nhăn mặt
- Ok . Nhưng từ khi nào em biết nghe lời vậy
Đến chợ hải sản , người đi vào trong . Nổi bật là người đẹp hoàn mĩ và một người kẻ phá hỏng bức tranh hoàn mĩ
Có cua . Cá . Tôm . . . . . Rất nhiều . Nó lôi Băng tới hàng bán cua . Chà . Mấy con cua trong bể siêu bự . Nhìn trông là ngon mắt
- Em định mua cua hả ! - hắn hỏi
- Không mua thì đứng ở đây để quảng cáo chắc - mắt không thèm nhìn hắn
- Vậy sao ! - hắn nhìn nó , vòng tay qua eo nó rồi siết nặng đến nỗi
- Á . . . . . - nó hét lên
- Bé yêu cho gì vậy - Vũ hỏi
- Anh . . . . À . . . Ờ . . . Em bị con cua nó cắn ấy mà - lời giải thích đầy lỗ hổng
- Hả ? ? Mấy con cua đáng ghét này dám cắn em àh . Để anh xem con nào to gan như vậy nào - nói xong , cậu đưa tay vào bể . Nhìn rất anh hùng
- Á . . . . . Á . . . . Mẹ kiếp - Vũ la lên rồi đưa tay ra khỏi bể . Cậu được đeo miễn phí hai cái vòng tay hình con cua biển lủng lẳng . Ngón tay cậu đỏ lên . Còn mặt thì nhăn nhó đủ kiểu hình . Nó và Băng thì cười đến nước mắt ra hơn khóc . Có lẽ vì chưa bao giờ thấy cậu vố như vậy . Riêng Thiên . Một con người lạnh lùng cũng không thể nhịn nổi . Thấy mấy con người trước mắt quá chi là đáng trách . Vũ quát lên
- Mấy người còn đứng đó mà cười được àh . . . . Á . . . . Á
- Được rồi - nó đi lại cầm lấy tay Vũ rồi đặt vào trong bể - Chắc mấy con cua đó là cua cái . Thấy ông anh của em quá đẹp trai mẹ mới bày tỏ tình cảm đó mà . Chẳng phải anh rất thích hay sao ! ! !
- Vậy àh . Vậy để anh xem trong bể này có mấy con cua đực nào - rồi lấy tay nó nhét xuống
Nhưng " ở hiền gặp lành . Ác giả ác báo " . Tay nó ở gần mà lại không bị cái càng siêu lớn kia kẹp vào lại thích tay Vũ làm cậu một lần nữa lại hét lên vang động trời đất
- Á . . . . Ông . . . . . Trời . . . . . Quá . . . . Bất . . . . . . Công
Nó cười
- Anh . Mấy con này chỉ thích tay vk anh thôi . Không tin anh cứ thử
- Ý . Không không - Băng lùi lại
- Bé đi đâu vậy - Vũ hét lên khi thấy nó đi ra ngoài
- Anh định không cho em về nhà àh - nó nói vọng lại
- Ok . p ' nữa gặp - Vũ vứt chìa khóa cho hắn
Chiếc xe lao nhanh trên đường . Vừa về đến sân biệt thự nó đã phóng nhanh lên phòng thay đồ
- Đi thôi - nó dục Thiên khi cậu còn chưa lên hết cầu thang
- Em đúng là . . . . . - Thiên nhìn nó , lắc đầu
- Nhanh lên đi . Anh làm gì mà lâu vậy - nó gắt lên , từ nãy đến giờ không biết nó đã đi đi , đi lại trước cửa phòng tắm bao nhiêu vòng
- Nhanh lên . Anh lâu quá rồi . Tôi đi trước
- Em dám - Thiên bước ra
- Anh dám . . . .
- Em không tin
- Được rồi ! Đi thôi
Chưa đầy p ' , nó đã có mặt tại nhà Vũ . Hai Vk ck nhà này đang đang chiến miệng
- Sao đến nhanh vậy - nhỏ hỏi
- Bộ hai người đang làm gì sao - nó nheo mắt
- Làm gì ? - Băng và Vũ hét lên
- Có ai nói gì đâu mà hai người làm quá lên như vậy ! Nó đi vào bếp . Lấy tay buộc mái tóc dài lên . Nó mang tạp dề vào và chuẩn cho sắn tay vào bếp nhưng - Anh . Sao nhà bếp anh chẳng có gái quái gì vậy này
- Đâu . Có mà - Băng và Vũ nhanh chóng chạy vào
- Anh nhìn đi - nó quát
- Ở giữa bàn còn gì
- Anh . Em - hỏi - gia - vị
- Anh không biết - Vũ tỏ vẻ bất lực
- Đưa chìa khóa đây
- Làm gì ? ? ? - Anh định nấu với nước lã àh ?
- Đây thưa tiểu thư - Vũ kính cẩn đưa chìa khóa cho nó
- Mấy người ở nhà nhớ rửa sạch đồ đi