Ánh sáng ấm áp xuyên qua rèm cửa sổ mỏng manh, chiếu vào hai người đang ôm nhau nằm trên giường, bảo bối trong lòng mơ mơ màng màng mở to mắt, liếm liếm môi, nhớ tới tối hôm qua điên cuồng, hai má trở nên hồng hồng, thẹn thùng trốn vào trong lòng đại sói xám.
Ngày hôm qua bọn họ làm lần đầu tiên trên giường, Yunho nói là vào phòng tắm tẩy rửa, nhưng lại đứng trong đó làm một lần, Jaejoong nói mệt trở lại giường đi ngủ lại bị Yunho áp chế thêm một lần…
“Bảo bối dậy rồi sao?” Thanh âm Yunho tràn ngập tinh lực truyền đến, khiến Jaejoong mặt lại đỏ, kéo cao chăn, che khuất mình.
“Ha ha, dậy đi, bụng anh kêu rồi…” Vừa nghe Yunho nói đói, Jaejoong nhảy dựng lên.
”A! A…” Sau đó lại lập tức nằm xuống.
“Bảo bối ~ Làm sao vậy? Em có khoẻ không?” Yunho cười trộm rồi lập tức giả bộ đứng đắn, nhưng Jaejoong vẫn trông thấy.
“Anh còn cười! Không phải bởi anh ngày hôm qua…” Nói đến đây, khuôn mặt nhỏ nhắn lại càng đỏ hơn, lấy tay che mặt.
Yunho nhìn Jaejoong đáng yêu vậy liền kéo cậu vào trong lòng, mình ngày hôm qua rất không tiết chế, khiến bảo bối vất vả như vậy, tuy rằng đã tẩy trừ và bôi thuốc qua nhưng giờ chưa thể xuống giường được…
“Được rồi được rồi ~ Đều là anh sai! Anh không tốt! Bây giờ anh đi lấy đồ cho em ăn được không?” Thanh âm ôn nhu, trong mắt tràn ngập sủng nịch khiến người ta không biết đây là Jung Yunho.
“Uhm… Em muốn ăn trứng ốp lết!” Jaejoong đã quên uỷ khuất mình phải chịu, ôm lấy cổ Yunho, ánh mắt nhìn thẳng, thấy lúm đồng tiền bên miệng Yunho rất đáng yêu liền hôn lên mặt một cái rồi liếm liếm miệng mình, giống hệt mèo trộm được cái gì. Hạ thân Yunho rục rịch, nhưng lại cố nhịn, thở ra một hơi, đứng dẩy chuẩn bị bữa sáng cho bảo bối.
“Yunho ~ Em yêu anh!” Jaejoong nhìn bóng dáng Yunho, hạnh phúc nói.
Yunho quay đầu, nở nụ cười sáng lạn với cậu. “Anh cũng yêu em ~”
“Ôi ~ Nhìn người đàn ông yêu vợ trước mặt tao này.” Yoochun ngồi sôpha ở phòng khách, nhìn thấy Yunho chỉ dùng khăn vây quanh mình liền lập tức phát huy miệng lưỡi của mình.
“Mày trở về lúc nào?” Yunho liếc mắt nhìn Yoochun một cái, xoay người đi vào phòng bếp. Yoochun cũng theo Yunho vào bếp, tự lấy nước uống cho mình.
“Đêm qua, lúc mà hai người đang kịch liệt trong phòng.”
“Sau đó ở nhà suốt sao?”
“Tao sao dám.” Nói đến ngày hôm qua, Yoochun mang theo Su Su đi dạo công viên, gặp một thằng nhóc, Su Su bị nó mang đi, nhất thời tâm tình phiền chán, chạy khắp nơi một buổi chiều, ăn cơm xong về nhà liền thấy hai người kia đang chiến đấu kịch liệt đành bất đắc dĩ rời nhà, kết quả lại gặp thằng nhóc đáng ghét ban sáng.
“Vậy mày đi đâu?”
“Ai, mày đừng hỏi nữa!’
---------- Kí ức của Yoochun ----------
“Su Su a ~~ Chúng ta ăn bữa sáng ở đây luôn được không ~~”
Yoochun chỉ cầm phần của mình trên tay, vì Su Su đã ăn ở nhà rồi, trong túi cũng có một ít thức ăn cho chó và nước, đợi đến bữa trưa đi cho Su Su ăn.
“Gâu ~ Gâu!” Su Su sủa hai tiếng như trả lời.
Yoochun gật gật đầu, cầm sandwich ăn, còn không quên khen ngợi tay nghề của Jaejoong. “Jaejoong quả nhiên làm rất ngon…~”
“Gâu!” Su Su nhìn phía xa liền hét lên một tiếng, sau đó truyền đến một tiếng cá heo cao vút.
“Xiahky a!!!!!!!!!!!” Một nam sinh mặc áo khoác kẻ sọc carô màu lam, nhìn vẫn còn vị thành niên chạy đến.