Tinh tượng: Từ độ sáng, vị trí của sao chiếu mệnh mà suy đoán số mệnh.
Dây dưa triền miên một đêm, khiến cả người Hân Vũ cơ hồ yếu ớt không có cách nào đứng dậy, vậy mà Hình Ngạo Thiên sáng sớm tinh thần vẫn phấn chấn đi vào triều, trong lúc nàng tỉnh ngủ mỏi mệt mở ra thì đã không còn thấy hình bóng của hắn.
"Hòa Thái... Hòa Thái.... Ta rất đói..." Vận động cả một đêm, nàng sớm đã đem đồ ăn đêm qua tiêu hao đến gần như không còn, ngồi trước bàn ăn đầy mỹ vị, đột nhiên lại nghĩ tới điều gì, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt Hòa Thái đang cao hứng hỏi.
"Cẩm quý phi bên kia có không có động tĩnh gì, tối hôm qua bị ta kích như vậy, chẳng lẽ nàng còn có thể bình tĩnh như thế sao?" Nghĩ đến trò đùa nàng tận lực diễn tối hôm qua, còn khiến nàng trả giá vô cùng thẳm, nếu nàng ta không có chút phản ứng nào, vậy chẳng phải mình như con khỉ diễn trò trước mặt người khác sao.
Hòa Thái vừa nghe thấy lời này, lập tức đóng cửa vào, mới lên tiếng trả lời: "Mỹ nhan, sau này chúng ta vẫn niên tiểu tâm cho an lành, Cẩm quý phi này là môt người không dễ chọc, cha của nàng là Thừa tướng đương triều, Vương thượng ít nhiều sẽ nể mặt mũi cha nàng, chuyện đêm qua, nhất định Cẩm quý phi tức đến muốn giết người, mấy người trong cung nàng phỏng chừng đều sẽ bị không ít thì nhiều!" Hân Vũ nghe lời Hòa Thái nói, tại sao lại cảm thấy hồ đồ chứ?
"Nàng tức giận thì tức giận, liên quan gì đến người trong cung nàng, chẳng lẽ nàng sẽ đánh người trong cung nàng sao?" Bất bình ăn đồ ăn trong bát mình, nàng chưa từng nghĩ lại có một nữ tử ngoan độc như thế.
"Mỹ nhân, điều này người còn không biết, Cẩm quý phi từ nhỏ từng tập công phu, đối với roi da vận dụng lại càng linh hoạt, trước kia mỗi lần nàng không hài lòng, đều xuất ra roi da, để đám no tì đứng thành hàng, hay dùng roi quất bọn họ, nô tì nghĩ, lần này nhất định cũng không ngoại lệ!" Hòa Thái trước kia đã từng ở cung đó, cảnh tưởng kinh tâm như vậy đập vào mắt, đến bây giờ nàng vẫn còn nhớ rõ.
Hân Vũ buông bát đũa, cuối cùng nàng cũng hiểu được trong vương cung này rốt cuộc có bao nhiêu đen tối, chỉ nhìn đơn thuần nhìn một Lam Cẩm Nhi,thì đã đủ nhận thức sự vô nại trong thâm cung này, điều này làm cho nàng càng thêm kiên định ý niệm muốn chạy trốn, nếu tiếp tục ở đây, nàng rất sợ mình chết như thế nào cũng không biết đấy!
Mộ Nguyệt từ ngày cứu Vương thượng từ đế lăng ra, nguyên khí bị thương tổn, luôn ở trong vương cung nghỉ ngơi điều dưỡng, nhưng lòng của bà vẫn không thể an tĩnh được, bởi vì nửa tháng trước, bà xem tinh tượng, cảm giác được những ngày gần đây sẽ phát sinh chuyện kỳ lạ, quả nhiên, vào mấy ngày trước, nhân thư nàng luôn bảo quản, đột nhiên phá ra một luồng sáng chói mắt, nhưng lại biến mất rất nhanh, điều này cũng làm cho bà không có cách nào truy xét
Ở trong cung hai ngày, bà mơ hồ nghe được một ít lời đồn đại, nói vương thượng đối với nử tử lai lịch không rõ kia rất là sủng ái, Mộ Nguyệt nghĩ, nữ tử kia hẳn là cô gái ở truong đế lăng, nhìn bộ dạng của nàng, đích thật là có chút quái dị, nhưng bà lại không nói ra được là làm sao!
Tối nay bà lại ngồi xem tinh tượng, thấy quẻ tượng dị thường trên trời, xem ra chuyện kia đã sắp xảy ra rồi, có thật là nữ tử kia hay không đây?
Cùng một thời gian, Hân Vũ đang ở trong phòng nhìn bầu trời đêm, nghĩ đến mình đi tới nơi này phát sinh đủ loại chuyện, nàng càng muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, nơi này một không có TV hai không có máy tính, cuộc sống quả thật nhàm chán tới cực điểm., nhất là khi tối đến, đúng là ác mộng của nàng, bởi vì tên khốn nào đó, cầm thú, ác ma, gần như mỗi ngày đều tới chỗ nàng qua đêm, nhưng suy nghĩ là biết, ác ma kia đương nhiên sẽ không thành thật ngủ như vậy, không đem nàng lăn qua lộn lại đến ngất hắn tuyệt đối sẽ không dừng lại!