Hai bên đường đi tràn ngập cỏ xanh, Sơn Khẩu Nhất Cảnh và Tiểu Thi rất nhanh đã trở lại được khách sạn mà mục tiêu lần này hiện đang cư ngụ, xe vừa ngừng lăng bánh tại cổng lớn liền có hai gã bảo vệ ân cần phục vụ mở cửa, niềm nở mời xuống. Tiểu Thi vô cùng tự nhiên ôm lấy cánh tay rắn chắc của Sơn Khẩu Nhất Cảnh, bộ dáng thân mật đi vào bên trong đại sảnh.
Chỉ thấy trước mắt là một không gian nội thất trang trọng sáng ngời, tuy rằng đêm đã rất khuya nhưng vẫn còn không ít người ra ra vào vào, Tiểu Thi nghiêng đầu mỉm cười với người nam nhân bên cạnh mình, thanh âm yêu kiều cất lời: “Thật ngại quá Sơn Khẩu tiên sinh, việc đăng ký phòng ở trước mắt chắc phải nhờ anh lo liệu một phen rồi, người ta hiện tại nhưng muốn đi vào nhà vệ sinh rửa mặt!”
Vừa dứt lời thì từ trong túi áo khoác lấy ra một tấm thẻ tín dụng, nghĩ cùng không thèm nghĩ, nhìn cũng không nhìn liền nhét vào tay nam nhân.
Nội bộ quốc gia Z cũng như là bản thân nàng tuy đối với nam nhân nước R nhiều lần lên án cũng như vô số thành kiến, song không thể phủ nhận rằng, nam phái nước này thật sư có bộ dáng thân sĩ đúng chuẩn. Gặp Tiểu Thi lấy ra tiền đưa đến, sắc mặt Sơn Khẩu Nhất Cảnh khẽ biến đối, hắn không nói gì cũng không đưa tay nhận lấy, thân hình cao lớn hướng quầy tiếp tân toan đăng kí phòng. Tuy nhiên Tiểu Thi làm sao có thể cho hắn được như ý, để hắn tuỳ tiện chọn một phòng mà đặt không phải tương đương với mọi kế hoạch nàng do vạch ra trong đêm nay sẽ đỗ vỡ hết? Thấy Sơn Khẩu Nhất Cảnh đã muốn lấy ra trong người chứng minh dân thư, Tiểu Thi liền nhanh chóng vượt lên trước một bước, đưa thẻ tín dụng trong tay đến trước mặt nữ tiếp tân đang đứng trên quầy, vội nói ba chữ: “Phòng tổng thống”
Vừa dứt lời liền áy náy nhìn Sơn Khẩu Nhẩu Nhất Cảnh, ném qua một cái mị nhãn hối lỗi, ôm cánh tay rắn chắc của hắn nũng nịu lắc lắc.
Sơn Khẩu Nhất Cảnh nội tâm liền nhất thời mềm nhũn, không thể nói gì hơn là đành phải chiều theo ý nàng muốn. Trong lòng không khỏi hưng phấn vì bản thân hắn lần này dường như không chỉ vớ được một mỹ nhân thế gian khó tìm mà còn là tiểu thư hào môn đi! Đặng hành động thân mật đưa tay vòng qua thắt lưng của nàng, cả hai trong vòng ôm ấp hướng về thang máy cách đó không xa đi đến.
Trong phòng tổng thống rộng lớn sáng ngời, phong cách bài trí tinh tế, trang hoàng nội thất tráng lê, tuy xa hoa phung phí song tuyệt nhiên lại không mất đi sự thanh cao tao nhã. Đợt hành động lần này tổng bộ xuất ra cho nàng không ít vốn luyến, nàng mà không đem đi hưởng thụ thì thật có lỗi với tổ quốc biết bao, vui vẻ rút ra trên người hai sắp tiền mặt giá trị không nhỏ, cười mị hoặc nhét vào túi áo của nam tiếp tân đang đứng phía sau lưng mình cùng Sơn Khấu Nhất Cảnh rồi mới xoay người lấy thẻ mở cửa phòng. Vừa vào trong cửa còn chưa kịp đóng đã bị nam nhân tham hoan cạnh bên ôm vào lồng ngực của hắn. Tiểu Thi trong mắt loé lên một tia giận dữ, tuy nhiên nàng vẫn cố gắng khống chế thân thể chính mình hưởng ứng theo hành động của tên nam nhân khốn kiếp này, một màn hoạt sắc sinh hương vì thế diễn ra. Tiểu Thi thân thể mềm mại không khỏi khiến cho Sơn Khẩu Nhất Cảnh không thể kiềm chế được dục vọng của bản thân mình, áo choàng màu vàng nàng mặc trên người bị hắn thô lỗ kéo xuống, hiện ra bộ quân phục màu đen ngắn tay của mỹ, Sơn Khẩu Nhất Cảnh nhìn thấy hình ảnh như vậy thì không khỏi có chút ngạc nhiên, song lại không đặt việc này vào mắt, rất nhanh liền vùi đầu vào tại môi mọng kiều diễm của Tiểu Thi.
Quân phục màu đen nhẹ rơi xuống nền gạch lạnh lẽo, bên trong nội y tơ tằm màu bạc thêu hoa tinh mỹ bại lộ ra ngoài không khí, bầu ngực sữa đầy đặn trắng mịn, vòng eo thon gọn tựa như rắn nước, tất cả phơi bày rành rọt trước tầm mắt cơ hồ làm cho Sơn Khấu Nhất Cảnh muốn xịt máu mũi. Hắn gầm nhẹ một tiếng, hung hăng vùi đầu vào ngực Tiểu Thi, Khoé miệng há ra toan cắn xuống.
“Ai iu!!!”
Tiểu Thi linh hoạt ngã người về phía sau, mỉm cười mị hoặc lăn nhanh sang phần giường rộng rãi bên cạnh, một cái nghiêng người liền phô bày thân thể hoàn mỹ nóng bỏng, không một chút để tâm đến ánh mắt rực lửa của Sơn Khẩu Nhất Cảnh. Ngón tay thon dài khẽ chỉ về phương hướng phòng vệ sinh, cất giọng ngọt ngấy kèm theo một tia nũng nịu: “Anh còn không mau đi?!”
Nhìn nàng trước mắt bộ dáng kiều mị tận xương, Sơn Khẩu Nhất Cảnh không thể không áp chế dục vọng trong lòng, ngay lập tức vọt vào phòng vệ sinh, một hồi sau từ bên trong truyền đến tiếng nước chảy ào ào. Chính là thời khắc này, Tiểu Thi vốn tư thế nhàn nhã trên giường đột ngột lật người đứng dậy, nhanh nhẹn nhảy xuống giường, rút thanh chuỳ thủ giấu bên hông giày ra, đem nó ngậm trong miệng, tay rút ra súng lục Colt , bước chân tựa như hoa trôi nước chảy hướng ra ban công đi đến, dừng đúng địa điểm liền đưa mắt nhìn sang ban công căn phòng tổng thống còn lại, nơi mà mục tiêu của nhiệm vụ lần này đang cư ngụ nằm cách hai mươi thước ở phía đối diện tầm mắt của nàng. Quan sát cùng phân tích kĩ lưỡng một phen, phát hiện việc bản thân mình muốn tiến đến ban công bên kia không phải là quá khó khăn.
Thân hình quỷ mị xuất hiện tại hiện trường ám sát thứ hai trong đêm, Tiểu Thi hạ người ngồi xuống rồi từ từ áp sát vào cánh cửa ban công có tác dụng cách âm vô cùng tốt, lấy thanh chuỳ thủ phòng thân đang ngậm trên miệng thuần thục đục khoét không một tiếng động. Chỉ trong vài giây sau liền thấy cánh cửa nhẹ mở tạo ra một khe hở nhỏ, Tiểu Thi nhân lúc này ghé mắt đến quan sát bên trong, trên tay không quên nhét thanh chuỳ thủ về sau thắt lưng để tránh tạo ra ánh sánh sáng khúc xạ. Truyền vào tai nàng ngay tức khắc chính là tiếng chuông điện thoại reo vang, lúc trước cánh cửa cách âm quá tốt, không nghe được thì giờ lại rõ rành rành như nhìn thấy mặt trời ban ngày.
Tiểu Thi dựa sát người vào cửa, khẽ đưa mắt nhìn vào trong thì thấy một người đàn ông đầu trọc đang sử dụng điện thoại, phía sau lưng hắn còn có một gã nam nhân phương tay lực lưỡng đang đứng. Tiểu Thi nhíu mày, theo như tin tình báo sở đội truyền đến cho nàng mà nói thì phải có thêm một gã truyền tin, nhưng hiện tại trong phòng lại không có sự hiện diện của gã này, trước hết nàng vẫn không nên khinh cử vọng động thì hơn. Tiểu Thi cúi người xuống, không một tiếng động lẻn vào bên trong, cách một vách tường quan sát thấy được một gã bảo vệ đang ngồi nơi góc trái phòng, lại nhìn kĩ xung quanh một vòng, chính chủ lẫn bảo tiêu đều có mặt đầy đủ, không có người khác, xem ra gã truyền tin kia trước khi đến khách sạn Hồng Nhật đã rời khỏi.
Tiểu Thi từ trong người lấy ra găng tay mang vào, thân thể áp sát vào vách tường sau lưng, điều chỉnh hô hấp cùng thân thể, bình ổn nhịp tim, thân mình đặt ở trạng thái thả lỏng, thời điểm ám sát là lúc mục tiêu kết thúc cuộc gọi với người bên trong điện thoại.
Vứa đúng lúc này tiếng trao đổi điện thoại ngừng lại, Tiểu Thi đưa đôi mắt lạnh quan sát lần nữa thì thấy hình ảnh mục tiêu đang tuỳ tiện ném điện thoại di động trong tay lên ghế xô pha gần đó.
Cũng trong khoảng khắc này, Tiểu Thi nhanh nhạy hướng về người bảo tiêu bên phải góc phòng vung thủ.