“Wow” mấy chục người trong đại điện, cho dù là lão pháp sư đức cao vọng trọng hay những học viên pháp sư non nớt, ai cũng ngạc nhiên tới mức mở to miệng, có thể nhét vừa cả một cú đấm.
Chuyện này là sao?
Tôi không nghe nhầm chứ?
Tên học viên pháp sư ngông cuồng này mới ngày đầu tiên đến học viện đã yêu cầu tham gia thi thăng chức?
Ngông cuồng thế nào… láo xược thế nào… cũng phải có giới hạn chứ!
Chỉ có Đỗ Khắc dám làm điều này!
Nghe nói mấy ngày gần đây Đỗ Khắc mới được xác nhận là có tài năng ma pháp, nếu Đỗ Khắc thực sự thành công thì Khadgar sẽ xấu hổ chết. Bản thân học tám năm còn chưa phải là pháp sư chính thức, người ta học có ba ngày mà đã có được chức danh pháp sư.
Dù Đỗ Khắc có thành công hay không, chuyện này nhất định sẽ làm Đỗ Khắc để lại một dấn ấn quan trọng trong học viện pháp thuật hoàng gian Bão Phong thành.
Thành công thì nổi danh khắp học viện, toàn bộ pháp sư đều sẽ biết ở đây xuất hiện một thiên tài siêu cấp.
Thất bại thì vẫn là nổi danh khắp học viện nhưng sẽ được gán với cái tên “Không biết tự lượng sức mình”. Đỗ Khắc sẽ vĩnh viễn sống trong tủi nhục.
Giây đầu tiên, hơi thở mọi người đều nặng nhọc.
Medivh hỏi bằng một thái độ ôn hòa:
- Điều kiện thi đậu cậu biết rồi. Vậy thì, học viên pháp sư Đỗ Khắc Marcus, cậu có chắc muốn cuộc thi diễn ra ngay bây giờ không?
- Tôi chắc chắn.
Đỗ Khắc trả lời một cách kiên định.
- Được thôi.
Medivh mở lòng bàn tay ra, đọc một câu thần chú. Lòng bàn tay xuất hiện một thứ ánh sáng xanh biển kì lạ. Như một ngọn lửa bị gió mạnh thổi phừng lên, chùm sáng ấy bắt đầu bay ra khỏi tay của Medivh.
Chùm sáng ấy biến thành một dải ruy băng phấp phới, nhẹ nhàng bao quanh Đỗ Khắc tạo thành một vòng cách ly với không gian hơn m.
Từ trong nhìn ra, từ ngoài nhìn vào, khung cảnh không có gì thay đổi.
Chỉ có người trong cuộc như Đỗ Khắc mới biết được thủ đoạn của Medivh là kinh khủng như vậy.
Hệ thống nhắc nhở:
- Cảnh báo! Ngài bị Medivh (Sargeras) kéo vào một không gian riêng chưa xác định.
Cũng may, Medivh không hề có ý xấu, mặt anh vẫn nở nụ cười ôn hòa.
- Đây là một không gian riêng nhưng không hề ảnh hưởng đến sự trao đổi của cậu và thế giới nguyên tố. Ngài Marcus, cậu có thể bắt đầu rồi. Chỉ cần cậu không dùng đạo cụ ma pháp mà vẫn khai triển được ba loại pháp thuật cấp một thì cậu sẽ trở thành một thành viên trong hội pháp sư chính thức của học viện pháp thuật hoàng gia Bão Phong thành.
Đỗ Khắc hít một hơi sâu, chuẩn bị tiến hành.
Lúc này, nhìn thấy khuôn mặt quan tâm của Danielle và Itana. Không cần hỏi anh ấy cũng biết hai người họ muốn khuyên anh không nên liều mạng như vậy. Khuyên anh không nên chơi lớn như vậy, gây hấn với các lão pháp sư.
Đỗ Khắc chỉ biết cười trừ.
Anh không liều mạng không được! Anh hoàn toàn không có tiền đóng học phí. Nếu muốn có tiền, bắt buộc phải ra ngoài. Dù cho anh có được lời hứa của Medivh, nếu anh lấy thân phận học viên tạm thời rời khỏi học viện, vậy thì anh nhất định sẽ bị thế lực cũ bên ngoài Bão Phong thành bao vây đối phó.
Dù anh có thể hồi sinh cũng không giải quyết được vấn đề.
Việc rèn luyện ở ngoài mà chết một học viên cũng không có gì to tát.
Nhưng pháp sư chính thức thì hoàn toàn khác, cho dù là pháp sư sơ cấp thấp nhất thì tên anh vẫn được liệt vào danh sách pháp sư của vương quốc, được thống soái cao nhất Lothar và quốc vương Bão Phong thành Ryan biết đến.
Cộng với cái tên thiên tài siêu cấp, không muốn chú ý cũng không được.
Nếu được quốc vương và thống soái chú ý cùng lúc, vậy cho dù là quý tộc hay những pháp sư thù ghét anh thì đều không thể tùy tiện ra tay.
Đây chính là bùa hộ thân của anh.
Đủ để anh vượt qua “giai đoạn người mới” nguy hiểm nhất.
Đỗ Khắc hít một hơi sâu, chuẩn bị thí pháp.
Cách thí pháp toàn diện trong quả cầu thủy tinh trong cuộc thi học viên, thông thường sẽ không tái hiện từ tay một người học viên. Một học viên sẽ không có cảm ứng và năng lực nhạy bén như vậy. Từ một đạo cụ thí pháp cố định, vô cùng phức tạp có thể đẩy ra một loạt thứ đi kèm như thần chú, công thức thí pháp và phương thức liên hệ với thế giới nguyên tố.
Theo như tình huống bình thường, đây giống như chuyện “bắt trẻ sơ sinh đánh hổ” vô cùng phi lý.
Những pháp sư có mặt đều biết rõ, Đỗ Khắc chưa hề được học qua nửa chiêu công thức pháp thuật từ một trường lớp chính quy nào.
Nhưng Đỗ Khắc vừa niệm chú, các pháp sư đơ người.
Bọn họ không hề biết, lúc này Đỗ Khắc đã để lưỡi của anh cho hệ thống kiểm soát và ý thức của anh sớm đã hòa chung với hệ thống, đọc những câu thần chú quen miệng tới nỗi như những câu hát hiện lên trên màn hình Karaoke, số lần luyện tập không dưới . lần.
Miệng Đỗ Khắc phát ra tiếng tinh linh cao cấp vô cùng chuẩn xác.
Âm thanh dễ chịu, ngập tràn cảm giác huyền ảo, những âm tiết vội vã, ngắn nhưng vô cùng chuẩn xác. Không có đạo cụ ma pháp hỗ trợ, Đỗ Khắc cảm nhận rõ bản thân như một vòi nước đang chảy, tinh thần và thể lực giảm đi rất nhanh.
Nhưng, anh thấy rõ một điều, thân thể của anh, linh hồn của anh có một mối liên hệ ổn định với một thế giới lạ - thế giới nguyên tố.
Sức nóng lan tới rất nhanh, nhanh chóng tụ lại trên cánh tay.
Ai cũng nhìn thấy, một quả cầu lửa cực lớn đang hình thành trong lòng bàn tay Đỗ Khắc.
- “Thuật fireball”? Không! Chính là… “Thuật pyroblast”
Một đám pháp sư phát ra tiếng kinh hãi.
Lần đầu tiên bản thân khai triển thành công “Thuật pyroblast” là năm bao nhiêu tuổi? E là không có ai dưới tuổi? Bây giờ một tên nhóc mới lớn lại có thể làm được điều đó.
Không hề dư ra một chút nguyên tố nào, lượng năng lượng hấp thu quả thực là chính xác từng centimet!
Thủ pháp điều khiển này, có thực là do một học viên mới phát hiện được năng lực pháp thuật chưa đầy ba ngày làm được?
“Vút!”
Như muốn đánh vào mặt Medivh, “Thuật pyroblast” lớn như cái lu nhắm thẳng vào đầu Medivh.
Đối với một Vệ thần mà nói, đây chỉ là chuyện nhỏ. Ngón tay Medivh chẳng cần nhúc nhích, một cái lưới màu xanh bao trọn lấy Đỗ Khắc. Mọi người đều nhìn thấy quả cầu lửa lớn của Đỗ Khắc liền bị dập tắt.
- Pháp thuật đầu tiên cậu làm rất tốt.
Medivh thẳng thắn đánh giá, sau đó anh nhìn thấy mồ hôi vã ra trên trán Đỗ Khắc:
- Cậu có muốn nghỉ ngơi chút không, cuộc thi pháp sư sơ cấp chính thức, thời gian quy định là một tiếng.
- Không cần!
Đỗ Khắc chọn thi tiếp. Mặc dù nhìn thấy hệ thống nhắc nhở pháp lực đáng thương của bản thân đã từ mức dồi dào nhất /, hiện tại giảm còn / nhưng Đỗ Khắc vẫn không dừng lại.
Anh có một linh cảm mơ hồ, nếu tiếp tục kích phát tiềm năng của chính mình, có lẽ sẽ xảy ra một sự đột phá gì đó.
Lắc đầu, Đỗ Khắc đem tất cả sự mệt mỏi và trì trệ văng ra khỏi trí óc, phối hợp với động tác tay, một chùm ánh sáng dịu nhẹ màu xanh nhạt được Đỗ Khắc vo ra. Dù cách bên ngoài m nhưng các pháp sư đều thấy rất rõ hơi lạnh tỏa ra từ quả cầu ánh sáng trong tay Đỗ Khắc.
“Hàn băng tiễn”!