Lần thứ nhất va chạm Hàn Thiên ăn thiệt thòi khiến cậu cảnh giác hơn.
Tuy nhìn hành động của cậu có vẻ lỗ mãng như chính cậu biết tìm được cao thủ để mài giũa kĩ năng của mình là không dễ tìm tí nào.
“Tôi lên đây” Hàn Thiên nói xong lao lên với tốc độ nhanh hơn trước rất nhiều.
Chớp cậu đã tiến đến tên vệ sĩ, Hàn Thiên tung ra một quyền vào bụng hắn, tên vệ sĩ dùng tay đỡ cú đấm của Hàn Thiên và giữ chặt tay cậu.
Thấy vậy Hàn Thiên lên gối theo một đường cong nhắm tới đầu tên vệ sĩ, tay phải tên vệ sĩ đỡ đòn đó nhưng cũng khiến tên vệ sĩ bị lùi lại.
Được thế Hàn Thiên xông tới tiếp tục tung ra một quyền nhưng quyền này của cậu bao hàm cả minh kình, tên vệ sĩ theo phản xạ chặn lại kết quả hắn bị đánh bay
Hắn rơi đúng vào cái Ferrari đắt tiền vỡ tan cái xe.
“Khụ khụ” Tên vệ sĩ ho ra máu mấy cái chật vật đứng dậy.
Mấy vị mỹ nữ há to cái miệng nhỏ nhắn, Thái Tuyết Lạc cũng hết sức xửng xốt cô chưa bao giờ nghĩ Hàn Thiên lại có khả năng đánh bay một tên cao to.
“Chẳng lẽ trước đây hắn luôn cố tình làm vậy sao, nhưng tại sao” Thái Tuyết Lạc ngẩn ngơ suy nghĩ.
“He he, sao hả cảm giác bị đánh bay như thế nào” Hàn Thiên như một tên tiểu nhân đắc chí, tuy lúc nãy bị đánh bay không tổn thương gì nhưng cũng rất mất mặt nên lúc đánh bay được tên kia Hàn Thiên rất sảng khoái.
“Bây giờ là hòa rồi nhé, tiếp tục hiệp nào”Hàn Thiên nói.
Khi định xông lên thì mọi người đã bị thu hút ngày càng nhiều. Người thì chụp ảnh, người thì quay phim, thấy vậy tên họ An liền bỏ đi.
Trước khi đi còn đe doạ: “ Ta nhớ mặt ngươi rồi”.
Hàn Thiên bĩu môi nhìn tên đó với ánh mắt kinh thường, tên xấu xa nào cũng nói vậy.
Sau khi tên họ An đi, Hàn Thiên mới nhớ ra việc chính của ngày hôm nay.
Hàn Thiên đi tới chỗ Thái Tuyết Lạc nói: “ Đi thôi không muộn”
Thái Tuyết Lạc đang mải suy nghĩ thì bị đáng gẫy. Cô hỏi: “Đi đâu”
Thấy cô không nhớ Hàn Thiên đành lại gần nói thầm với cô: “Đi li hôn đó”
Khi cậu nói hơi thở của cậu phả vào vành tai tinh sảo của Thái Tuyết Lạc khiến nó đỏ ửng lên rất đáng yêu.
Thái Tuyết Lạc mới nhớ ra là hôm nay cô li hôn, cô nói “Hôm nay muộn rồi , mai đi cũng được”
“Không, chưa muộn đâu vẫn còn thời gian”
“Có ai có xe moto không cho tôi mượn” Hàn Thiên hỏi.
Một chiếc chì khoá được ném tới chỗ Hàn Thiên:
“Chiếc xe màu đen, nhớ trả đúng giờ” người nói là Tuyết Di. “Được” Hàn Thiên kéo Tuyết Lạc đi bỏ lại tiếng xì xào của mọi người.