Buổi sáng thức dậy vẫn như mọi khi, Thái Tuyết Lạc làm xong hết mọi việc xuống tầng ăn bữa sáng do Hàn Thiên chuẩn bị, hình như cô đã quên hôm nay là cô sẽ li hôn.
Cô thầm nghĩ trong lòng: “Như thế này cũng không tệ!”
Khi đang ăn, Thái Tuyết Lạc nghe thấy Hàn Thiên nói: “ Hôm nay đi phải không?
Cô ngạc nhiên nhìn Hàn Thiên hỏi: “ Đi đâu?”
Lần này đến Hàn Thiên kinh ng: “ Đương nhiên là đi làm thủ tục li hôn rồi, cô không nhớ sao hôm nay là sang tuần thứ rồi”
Thái Tuyết Lạc ngỡ ngàng, đúng vậy hôm nay là tuần thứ rồi là thời điểm mình được giải thoát.
Đáng lẽ mình phải nhớ ngày này thật kĩ tại sao mình lại quyên mất, tại sao trong mình lại có chút cảm giác khó chịu.
“ tuần nay làm dự án cho công ty nên quên mất” Thái Tuyết Lạc nói.
“ Ra thế, thế chúng ta đi làm thủ tục luôn từ sáng được không” Hàn Thiên hỏi.
“Sáng tôi có việc phải hoàn thành nốt”
“Vậy thì trưa” Hàn Thiên nói.
“Tôi no rồi” nói xong Thái Tuyết Lạc xách túi đi làm
Hàn Thiên cảm thấy Tuyết Lạc hôm nay không đúng lắm, cậu thầm nghĩ ác “Chắc do ngày phụ nữ cô ấy đến rồi”
Hàn Thiên thấy mình nói rất đúng nên cứ đoán linh tinh.
Trong công ty Tuyết Lạc ngồi ngây ngẩn không biết đang nghĩ gì.
“Nè Tiểu Lạc Lạc đang nghĩ gì thế” một cô gái xinh đẹp dáng hình bốc lửa đến hỏi
“À Tiểu Di hả, mình không có gì đâu” Tuyết Lạc nhìn cô gái nói.
Cô gái này tên Tuyết Di bạn thân của Tuyết Lạc, có lẽ do tên của người điều có chữ Tuyết nên mới thân nhau như vậy.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại Tuyết Di và Tuyết Lạc nhìn bề ngoài lại khác hẳn nhau. Tuyết Lạc luôn mặc bộ đồ công sở che đi dáng người gợi cảm và khuôn mặt cô lúc nào cũng lạnh băng.
Còn Tuyết Di thì phóng khoáng hơn, cô luôn mặc váy ngắn qua đầu gối khoe đôi chân gợi cảm, phần trên cô luôn để lộ ra một nửa toà nhũ phong trắng ngần khiến người ta nhìn vào mà muốn xịt máu mũi.
“Nói mau có phải cậu giấu tớ chuyện gì không” Tuyết Di ép hỏi, là bạn thân cô biết Tuyết Lạc đang giấu cô cái gì đó.
“Thực ra cũng không to tát gì, chỉ là tớ chuẩn bị li hôn thôi” Tuyết Lạc nói
“Cái gì, cậu sắp li hôn thật chứ” Tuyết Di hét lên, vì quá ngạc nhiên nên cô đứng phắt dậy toà nhũ phong của cô cũng vì thế mà dao động kịch liệt.
Là người bạn thân cô biết Thái Tuyết Lạc vì cuộc hôn nhân này mà đau khổ đến nhường nào.
Cô hỏi: “ Cậu đã thuyết phục được kẻ đó li hôn với cậu sao”
Thái Tuyết Lạc nói: “ không là người đó muốn ly hôn với tớ trước” khi cô nói trong lời nói có chút gì đó khác thường nhưng làm gì có ai thèm để ý
“Bao giờ cậu li hôn” Tuyết Di hỏi
“Chiều nay”
“Vậy hả, chúc mừng cậu đã thoát khỏi cái lồng giam đó” Tuyết Di vì người bạn thân của mình mà vui mừng.
Nhưng sâu trong lòng Thái Tuyết Lạc vẫn cảm thấy có điều khó chịu.