Hiểu Mỹ là một nữ doanh nghiệp xinh đẹp, giàu sang, thành đạt.
Nàng cùng chồng là An Vĩ sống hạnh phúc với hai con: một trai một gái, chúng thông minh, ngoan ngoãn… Ai cũng khen đây là đôi uyên ương lý tưởng.
Nhưng chính nhan sắc, thành công và sự duyên dáng của Hiểu Mỹ đã khiến nàng phạm phải sai lầm, tự phá tan mái ấm của mình.Trong một lần công tác, Hiểu Mỹ gặp và quen anh chàng họ Điền, hai bên “nhát kiến chung tình” (vừa nhìn đã yêu), cảm thấy vô cùng ý hợp tâm đầu, luyến ái ngày càng sâu đậm.
Họ đắm chìm trong lưới tình, thương nhau mê mệt, yêu đến chết đi sống lại…Anh Điền vì muốn có được Hiểu Mỹ mãi mãi, nên đã chủ động tìm đến An Vĩ, thông báo mối quan hệ mật thiết này, đề nghị An Vĩ hãy ly hôn với vợ.An Vĩ về nhà, trong cơn phẫn nộ đã ra tay đánh Hiểu Mỹ trước mặt hai con.
Hiểu Mỹ bị đánh rất căm giận, kiên quyết đòi ly hôn, nhưng An Vĩ chẳng đáp ứng.
Nhờ bạn bè giới thiệu, Hiểu Mỹ tìm đến tôi, sắc diện tiều tụy, mặt tái nhợt, khóc lóc kể lại sự tình đã qua…Tôi nghe xong bảo:– Hiện thời chị không thể ly hôn, bởi vì mối quan hệ giữa chị và anh Điền là tà dâm! Đây là tình tội lỗi, nếu phát triển tiếp thì sẽ càng thống khổ nhiều hơn! Vì anh Điền cũng đã có vợ, gia đình đang êm ấm, lại còn có một con gái nữa…Ngừng một lúc tôi nói tiếp:– Chị và anh Điền vì xao động tình cảm nhất thời mà đòi vứt bỏ hết tát cả đề kết hợp với nhau, thế thì quả báo cả hai phải gánh lấy chắc chắn sẽ rất thảm khốc!…Nhìn vào ánh mắt hoài nghi của Hiểu Mỹ, tôi cảnh báo:– Có đến với nhau bây giờ thì chỉ trong thời gian ngắn nữa, hai người sẽ phải chia tay nhau thôi.
Do chị chưa đoạn sát nghiệp, còn ăn mặn, lại phạm thêm trọng tội tà dâm!… nếu chị không biết ăn năn sám hối, thì sẽ mắc bệnh phụ khoa hiểm nghèo và qua đời khi chưa đến tuổi…Hiểu Mỹ nghe nói cả kinh, vội hỏi:– Tôi gần đây nghe bụng dưới đau râm râm khó chịu, có thật là tôi sẽ bị bệnh phụ khoa? Năm nay tối tuổi rồi, vậy làm sao thoát khỏi kiếp nạn này?…– Chị hãy quay về với phu quân, dốc hết sức thực hiện chu toàn bổn phận làm mẹ, làm vợ, hãy chăm sóc chồng con chu đáo và phải đoạn tuyệt hẳn, không được dan díu với anh Điền nữa! Kể từ hôm nay chị phải tụng bộ “Kinh Địa Tạng”, lo ăn chay, phóng sinh, nghiêm trì ngũ giới, siêng học Phật tu hành…Hiểu Mỹ nghe xong gật đầu nói:– Tôi về nhà sẽ làm như lời cô dạy.Nửa tháng sau, Hiểu Mỹ mặt mày hồng hào tươi tắn, đến thăm chúng tôi… Vừa gặp, cô đã nắm tay tôi nói:– Hiện tại tôi đã cắt đứt, không gặp anh Điền nữa…– Chị nhớ kiên trì tụng kinh hồi hướng, dứt ác hành thiện, trì giới tu hành, xem như đổi mới cuộc đời lại hết kể từ đây…Hai tháng sau, cuộc sống Hiểu Mỹ đã chuyển tốt.
Hằng ngày chị tụng kinh, sám hối những lỗi sal lầm trước đây và âm thầm hành thiện tích đức.
Không những thế, cả nhà chị đã bắt đầu ăn chay, học Phật, cuộc sống gia đình trở nên hạnh phúc, ấm êm… nhờ vậy các con an khỏe, trưởng thành, thăng tiến.Phần anh Điền, mới đầu không cam tâm bỏ cuộc, không chịu rời xa Hiểu Mỹ… Tôi phải khuyên lơn giải thích, phân tích lợi hại đủ điều, cuối cùng mới dàn xếp ổn thỏa.Kể lại câu chuyện này, tôi mong rằng các mái ấm trong nhân gian luôn sống hòa thuận, an vui.
Hi vọng tất cả cặp vợ chồng sẽ thủy chung đối với nhau tương thân tương ái.
Xin quý vị đừng vì xao động nhất thời mà phát sinh ngoại tình.
Quả báo tà dâm rất đáng sợ, ngoài kết cục “người mất nhà tan”… còn chiêu lấy thảm báo ở địa ngục.
Khi khởi tâm ngoại tình hay nuôi dưỡng ý tà, là quý vị tự phá tan phúc báu hiện có, nghĩa là tài, lộc quyền đều bị sạt!… Ai cũng tưởng sát sinh mới đoản mệnh, nhưng thực ra tà dâm cũng chiêu lấy quả báo bị các bệnh hiềm nghèo, tán tài, mất phúc, lộc và đoản mệnh!… Chết rồi còn vào địa ngục chịu khổ.Xin mọi người hãy nghiêm trì giới luật, chẳng nên để ngoại cảnh dụ dỗ… Nếu người lỡ phạm tà dâm, thì ngay đây nên hạ quyết tâm từ bỏ, tha thiết sửa đồi lỗi trước, phát nguyện sám hối, vĩnh viễn không tái phạm!… Như vậy mới có thể chuyển đỗi vận mệnh mình thành tốt đẹp.
Lời người dịch:Hiểu Mỹ ngoại tình, bị Quả Hồng cảnh báo nếu tiếp tục, sẽ không hạnh phúc với tình nhân, còn mắc bệnh phụ khoa nan y và chết yểu!Vậy thì ắt độc giả sẽ có người thắc mắc, nói rằng: “Thấy trên thế gian này cũng có nhiều kể ngoại tình và họ ra đi xây tổ uyên ương với người mới cũng đâu bị báo ứng gi?…Chúng ta có thể lý giải như sau: Người làm ác mà chưa bị báo ứng liền, là do phúc họ còn nhiều.
Một khi phúc suy, quả báo sẽ ập tới…Vả lại, bạn chỉ đứng bên ngoài nhìn, đâu theo sát một bên (cũng chẳng phải người trong cuộc để cảm nhận được những bất hạnh mà “kẻ ngoại tình” phải thảm nếm trải), nếu bạn theo dõi lâu dài, ắt sẽ thấy diễn tiến sau này đa số đều xảy ra đúng như lời Quả Hồng đã cảnh báo…Còn nữa, trong chuyện Diễm Tuyết, cô Diệp tuy ở vị kẻ thứ ba, nhưng cô xuất hiện để dôi nợ và báo thù… (trả lại những thống khổ mà đối phượng từng gieo cho mình kiếp trước).
Bởi kè có lôi trong đây là Diễm Tuyết (nên hiện đời không được phép oán giận) ngược lại, còn phải tạo nhiều phúc thiện để hồi hướng cho cô Diệp, hầu cứu chuộc lỗi xưa…Do vậy mới có những chuyện tình oan trái bất công, “Phụ tình mà không thấy báo, phá gia can mà chẳng thấy trả quả”… là vì những ẩn khuất trong đó ta chưa hiểu, chứ luật nhân quả vận hành không bao giờ sai.
Riêng chuyện Hiểu Mỹ, khi không mà tạo tội, thì sẽ lãnh ác báo như Quả Hồng đã cảnh cáo…Phần đông người ta phạm lỗi vì không hiểu luật nhân quả, nếu am tường rồi thì ắt sẽ không cam lòng tạo tội… Vì nếu so sánh, sẽ thấy chạy theo tình cảm nhất thời niềm vui không bao nhiêu mà hậu quả thống khổ phải trả… lại vô cùng tận.
Nếu đặt lên bàn cân, người khôn ngoan sẽ biết chọn điểu thực sự có lợi cho mình…Người ta thường nói Phật pháp là xuất thế, không dính gỉ đến thế gian, ấy vậy mà Phật pháp lại “tác hợp” cho thế gian vô cùng tốt đẹp.
Để tôi kể bạn nghe câu chuyện thực mình từng chứng kiến:Tôi quen Nhã Lan, cháu khoảng tuổi, rất xinh đẹp, tốt nghiệp trường điện ảnh, hành nghề không bao lâu thì cháu kết hôn với một mỹ nam tuấn tú, hộ đối môn đăng và giải nghệ, sống bình thường như bao mái ấm khác.
Nhưng phu thê Nhã Lan là đôi trai tài gái sắc, mà tài sắc trong nhân gian luôn là tiêu điểm để phản đông người ta theo đuổi tranh giành”…Do vậy mà hôn nhân Nhã Lan nằm bên bờ vực tan vỡ, vì ai cũng có người theo đuổi, nếu cả hai vợ chồng đổng không chung thủy thì chuyện chia tay là đương nhiên.Có lần Nhã Lan gọi điện cho tôi tấm tức khóc kể:– Cô ơi, con không muốn sống nữa, chắc con chết quá!Vừa nghe cháu than, tôi hiểu ngay: trong đời người ta thường đau khổ vì “sự nghiệp, danh vọng, tình cảm”… bất như ý, Nhà Lan có đầy đủ hết nên tôi đoán chỉ có tỉnh mới làm cháu buồn dữ vậy…Ắt là do đức lang quân có nhiều cô đeo đuổi đã khiến cháu sầu khổ.
Vì vậy tôi bảo:– Kiểm lại xem trong đời con có từng làm khổ ai chưa?– Dạ có, rất nhiều, nhiều lắm.– Vậy thì xem như con đang trả quả đi! Nếm lại khổ đau để thông cảm với những người từng bị con làm khổ…Lúc ấy tôi rất bận, do phải tiếp hai cuộc điện thoại bất ngờ và quan trọng cùng lúc nên không kịp nói gì nhiều với Nhã Lan, mà cháu đang buồn nên cũng không muốn nói năng chi nhiều…Sau đó cháu kể tôi nghe, lúc đó đang rất muốn tự tử, nhưng câu nói “Xem như con trả quả đi” của tôi làm cháu bừng tình và quyết tâm vượt qua khổ đau.Sau đó hai vợ chồng cháu được một cao tăng hướng dẫn, trước tôn tượng Phật họ thệ sẩm hối mọi lỗi xưa, nguyện sống chung thủy, nghiêm trì ngũ giới, tu theo Phật pháp…Vậy mà kể từ khi phát thệ xong, cả hai vợ chồng đều sống hạnh phúc, nhờ tuân thủ giới Phật nên ra ngoài họ chẳng để mắt tới ngoại nhân nào khác, sống tuyệt đối chung thủy, tin tưởng nhau và không bao giờ nói dối… Hiện tại Nhã Lan sống rất êm ấm, cháu từng tâm sự với tôi:Con không mơ giàu sang, danh vọng hay bất kỳ thứ gì khác, sống an phận như vầy mà hạnh phúc… là đủ rồi.
Ngày ngày tự kiểm lỗi mình để không phạm sai, càng hành trì theo pháp Phật tụi con càng hạnh phúc.
Nhờ vậy mà vợ chồng tin nhau tuyệt đối… ai mà nói xấu con là ảnh bênh liền, ai mà nói xấu ảnh con cũng bênh!… vì biết đôi bên đều lo giữ giới, không dám tạo tội phạm lỗi nữa… Chẳng còn ai lo ai ngoại tình… chẳng ai thèm canh ai… vì đã có giới pháp của Phật bảo vệ mình rồi! Tụi con cứ thế mà sống, cứ thế mà tích đức tạo phúc, gieo nhân an ổn từ đời này mãi đến đời sau…Nghe cháu nói mà vui.
Ai bảo Phật pháp không đem lại hạnh phúc cho người thế gian chứ!.