Chap Mái tóc đỏ
Bình thường Hạo Nhiên sẽ phải đeo kính áp tròng làm thay đổi con ngươi, để tránh người ngoài để ý, còn lúc đi trừng phạt kẻ xấu cùng đồng bọn, thì cô sẽ không đeo, như vậy mới có thể dùng đôi mắt dụ hoặc này lừa mấy tên đại ca bắt tay và hậu quả sau đó thì đã biết. Vâng đây chính là chiến thuật phân tán lực lượng, còn cô dùng siêu năng lực đánh bại bọn cầm đầu, cái kế hoạch bất bại này là do Bảo nghĩ ra, mỗi lần chiến thắng là cậu lại tự đắc khen cái đầu của mình.
Còn bây giờ mặt Bảo xị ra như một nồi khoai luộc quá lâu, nhão nhoẹt, cậu đang tính kế cứu cô, chỉ vì cái kế hoạch đánh lẻ đó đã làm mất Hạo Nhiên.
- Chúng ta đến Trần phủ đòi người đi!
Bảo đang nộ khí xung thiên vì vô cùng giận dữ muốn cứu cô mà ông nội bảo phải tính toán thật kĩ, có thể là một cái bẫy của Hoàng Long. Cậu bóp chặt bàn tay đấm vào tường.
Tiến bớt ngạc nhiên rồi lại gần, mái tóc đỏ vẫn như ngày xưa, cậu cho dù là năm tới cũng không thay đổi nó vì kiểu tóc này gắn với một kỉ niệm, chứ đừng hỏi năm rồi sao tóc cậu vẫn vậy.
- Còn nhớ biệt danh Tiến tóc đỏ không? Cái đầu này mình để y nguyên là chờ đợi cái ngày biết đâu đang đi trên đường cậu sẽ nhận ra.
Hạo Nhiên vẫn im lặng nhìn cậu với ánh mắt xa lạ. Hạo Nhiên vẫn cảm thấy có gì đó quen thuộc nhưng cố gắng nhớ làm đầu cô lại nhức, thậm chí tinh thần đã ổn, đổi lại không nói chuyện, chỉ biết dùng hành động, đâu khác một con câm là mấy. Tiến thở dài, có vẻ như cậu đang thấy một cô gái xa lạ, không còn là Hạo Nhiên khi xưa.