Lý Quân Khuê đứng ở ngoài thấy mà bức xức giùm đại hoàng tử, thầm nghĩ: “Không tin là mẹ ruột lun á trời, i chang mẹ ghẻ con chồng..Haizz” sau đó kéo Lăng Nhất Thương ra sau lưng ra ý bảo vệ.
- Thục phi muội muội …muội mau tránh ra cho tỷ dạy nhi tử của tỷ, không cần muội xen vào, nếu muội bận rộn thì mau quay về Ngọc Tâm cung đi.
Ý của Nhan Tuyết Nhi chính là muốn đuổi Lý Quân Khuê đi nhưng Lý Quân Khuê không thèm hiểu, giả vờ:
~Tỷ tỷ..muội rất rảnh nên mới đứng đây..Tỷ có dạy nhi tử riêng của tỷ tỷ thì muội không có quyền can thiệp.
Nhưng đây là đại hoàng tử, là nhi tử của hoàng tử, nên suy ra cũng ra là nhi tử của muội nên muội có quyền.
Hơn nữa, Nhan tỷ muốn đánh người cũng cần có lí do chính đáng chứ, huống hồ đây chính là con trai ruột của tỷ.
Nếu tỷ muốn đánh đại hoàng tử vì tội đi chơi thì chính là….đánh thẳng vào mặt hoàng thượng đấy, vì hôm nay là ngày mà hoàng thượng cho phép đại hoàng tử nghỉ ngơi để đi chơi mà….
- Cô…cô….
Nhan Tuyết Nhi không nghe rõ cũng không quan tâm câu sau Lý Quân Khuê nói gì, trực tiếp lôi lôi kéo kéo Lăng Nhất Thương ra đánh… Lý Quân Khuê đã lường trước nên đứng phía trước che mất rồi.
Nhan Tuyết Nhi nhân lúc Lý Quân Khuê không để ý muốn đẩy cô ra nhưng Lăng Nhất Thương thấy được chạy lại … Thế là lực tác động mà Nhan Tuyết Nhi dành cho Lý Quân Khuê lại chuyển lên người Lăng Nhất Thương, khiến cho đại hoàng tử ngã, đập đầu vào tảng đá gần đó, máu chảy lên láng, trực tiếp ngất xỉu.
~Đồ ác độc.
Lý Quân Khuê thấy vậy liền tức giận nói.
Nhan Tuyết Nhi thấy vậy sợ hãi vô cùng, đám cung nữ và thái giám thì cũng run bần bật, chỉ có Lý Quân Khuê nhanh gọn xé phăng tà áo của mình, lau sơ qua các vết máu, sau đó trực tiếp bế Lăng Nhất Thương chạy về Hiệp Phương Điện, A Tam cũng chạy theo sau, A Tứ chạy đi báo tin cho thái hậu, còn Vân Lạc chạy đi gọi thái y, Tiểu Phong thì chạy đi báo cho Lăng Nhất Thiên.Lăng Nhất Thiên đang thượng triều, nghe Kỳ Phong chạy lại báo tin (Tiểu Phong nói với Kỳ Phong, Kỳ Phong nói lại với Lăng Nhất Thiên) thì xét thấy hôm nay cũng không có chuyện gì quan trọng nên cho bãi triều sớm, lật đật chạy đến Hiệp Phương Điện xem sao…Trên đường đi còn hỏi Tiểu Phong cặn kẽ sự việc..
Ninh phi cũng chạy đến.
Tuy cô ghét cay ghét đắng ả Nhan Tuyết Nhi, nhưng đại hoàng tử rất tốt, cũng rất đáng yêu mà nghe cung nữ kể lại thấy cũng tội nghiệp nên chạy đến.
Các vị phi tử khác thì không dám đến.
Vừa đến, Lăng Nhất Thiên chạy lại chỗ đại hoàng tử đang hôn mê bất tỉnh xem thử, thấy máu chảy không ngừng, tựa hồ còn nhuộm đỏ cả áo và giường, hỏi Giang thái y:
- Có…có cứu được không?
_Bẩm hoàng thượng, mạch tượng của đại hoàng tử rất yếu, chúng thần sẽ cố gắng hết sức.
Lý Quân Khuê đứng bên nghe cũng muốn khóc rồi.
Lăng Nhất Thương không phải con trai ruột của cô mà dám đứng lên bảo vệ cho cô, nếu không có đứa nhi tử này chắc bây giờ người đang nằm trên kia chính là cô.
Lăng Nhất Thiên nghe Giang thái y bẩm báo, không muốn tin nên hỏi Bình thái y:
- Ngươi…ngươi nói cho trẫm biết có cứu được không?
_Bẩm hoàng thượng, chúng thần sẽ cố nhưng hi vọng rất mong manh, xin người nén đau buồn.
Lăng Nhất Thiên nghe xong, tinh thần như sụp đổ, chạy lại tát cho Nhan Tuyết Nhi một cái tát khiến cho ả ngã sấp mặt, rơm rớm nước mắt (chắc còn mạnh hơn tát Lý Quân Khuê vào bảy, tám năm trước).
Nhan Tuyết Nhi cũng biết phận im lặng không nói gì, là do cô sai.
Lúc đó cô bị mất trí rồi, rõ ràng đã thấy đại hoàng tử chạy đến, nhưng vẫn muốn đẩy đại hoàng tử để có thể vừa đổ tội cho Thục phi, vừa để Lăng Nhất Thương bị thương tận dụng cơ hội lôi kéo Lăng Nhất Thiên đến Tâm Tư cung.
Lý Quân Khuê chạy lại túm cổ áo Nhan Tuyết Nhi quát:
~Cô tránh ra, người như cô không xứng đáng làm mẫu thân của hắn.
Phen này nếu đại hoàng tử mà không còn sống, cô cũng chết đi…
Lăng Nhất Thiên nghe thấy Lý Quân Khuê lần này phạm thượng với Nhan Tuyết Nhi cũng không nói gì, còn có ý bênh vực khiến cho trái tim Nhan Tuyết Nhi đau nhói, định đứng lên tranh cãi với Thục phi nhưng lại bị Kỳ Phong ngăn lại… (chủ yếu là muốn bảo vệ Lý Quân Khuê).
Ninh phi vừa thấy tình trạng của đại hoàng tử, cũng tức giận, trừng mắt nhìn Nhan Tuyết Nhi bằng ánh mắt như muốn trực tiếp lại đập đầu cô ta vào tảng đá i như đại hoảng tử cho hả lòng hả dạ…..
Lăng Nhất Thiên nhìn thấy hai vị phi tử này của mình, đem so với thái độ của Nhan Tuyết Nhi, dở khóc dở cười không biết ai mới là mẫu thân ruột của đại hoàng tử….
Lý Quân Khuê bây giờ không thể đứng im được nữa, mặc kệ ai nghĩ gì, trực tiếp chạy lại muốn tự tay cứu chữa cho đại hoàng tử.
Các thái y đứng bên thấy Thục phi chạy lại cứu chữa cho đại hoàng tử thì hoảng hồn, đến các ông đã làm nghề bao nhiêu năm, cơ mà còn không có cách, vị Thục phi này … có khi nào kích động quá làm liều không… nhưng cũng không dám ngăn cản…..