Vốn dĩ cô không thích làm mấy cái chuyện quản lí nhức đầu này, nên ban đầu Hoa Hương Phường mới giao cho lão Phong quản lí: “Mới hôm qua trả lại quyền quản lí lục cung cho Nhan Tuyết Nhi, ả còn nói sẽ không có lần hai để lọt vào tay cô, thế mà mới có một ngày đã bị trao cho người khác, thật nực cười”, Lý Quân Khuê nghĩ thầm.
Lý Quân Khuê mang vẻ mặt u ám, nhờ Tiểu Phong dẫn đường, chạy ngay đến Dưỡng Tâm Điện.
Kỳ Phong thấy Lý Quân Khuê tự nhiên đích thân đến đây thì bất ngờ, nhưng ….
lúc nhìn thấy vẻ mặt của Thục phi có gì đó sai sai..
liền chạy đến báo tin cho hoàng thượng.
Lăng Nhất Thiên mặc kệ, miễn là Thục phi đích thân đến Dưỡng Tâm Điện thì với lí do gì cũng được ….
Vội vàng bỏ công vụ chạy ra...!Nhưng…chưa kịp thấy hình đã nghe tiếng…
~Hoàng thượng, ta đã nói là ta không cai quản lục cung gì đó của ngài nữa mà… Ta mặc kệ người làm cái gì, giao cho ai cũng được, đem hết mấy cái con dấu gì gì đó đó của người đi giao cho ai khác đi, giao cho Trúc tần, Hạ phi kìa, đừng đem đến chỗ của ta nữa… Ta đã nói là xử lí mấy đó rất là mệt mỏi....!
Lý Quân Khuê vừa thở (do chạy mệt quá nên thở) vừa sổ một tràng khiến Lăng Nhất Thiên đứng hình…
- Trẫm muốn nàng cai quản lục cung vì….
Còn chưa kịp nói hết lí do, Lý Quân Khuê đã nói:
~Ta mặc kệ vì lí do gì, mau mau đem đi đi, ta không làm.
Kỳ Phong và Đường công công đứng ở bên cạnh nghe liền cảm thấy sốc thật sự.
Đi theo Lăng Nhất Thiên bao nhiêu năm, trong số các phi tử của hoàng thượng ai ai cũng muốn có quyền cai quản lục cung, riêng Thục phi lại đòi đem đi cho người khác, lạ lùng.
Thật ra, lí do Lăng Nhất Thiên muốn Thục phi cai quản lục cung chính là muốn giữ ngôi vị cho Thục phi thật vững chắc hơn vì cô không con không cái, nếu sau này muốn lập lên ngôi vị cao hơn ít nhiều gì cũng có điều đàm tiếu, nên bây giờ nhân lúc Nhan hoàng hậu phạm lỗi đưa cho Thục phi quản lí là hợp lí, cai quản lục cung đã một thời gian ổn định như thế mới có lí do, còn Ninh phi thì đã có đại hoàng tử nên dù gì cũng không sao, mục đích đưa thêm cho Ninh phi vì tránh để các phi tử khác nghĩ hắn thiên vị Thục phi.
Hắn lo nghĩ bù đắp cho Thục phi nhưng …cô ấy thì sao chứ…Mạnh miệng nói không cần là không.
Thực ra hắn cũng đã biết cô sẽ không chấp nhận.
Lần trước sở dĩ cô đồng ý là vì hắn đích thân đi năn nỉ cộng thêm việc cô muốn trải nghiệm cảm giác mới lạ (không tính lần quản lí hậu cung trước khi tự đóng cửa cung), lần này chắc cô đã cảm thấy quá mệt mỏi nên không muốn làm nữa… Lăng Nhất Thiên cùng đành chỉ dỗ ngọt Thục phi thôi..
- Nàng giúp ta, làm giùm ta đi..
Ở Lăng Thiên Thành này, ta biết nàng là có người quyền lực cao nhất, còn cao hơn cả Nhan Tuyết Nhi, cộng thêm nàng rất thông minh, được lòng hậu cung nên rất dễ quản lí..
làm quen rồi cũng không thấy mệt nữa....!
~Hoàng thượng, Trúc tần bị người hắt hủi lâu như vậy, nếu không có nhị hoàng tử xem cô ấy có thể sống tốt trong hậu cung không.
Người nên đem cho cô ấy.
Ta có sẵn quyền lực và địa vị rồi, cần gì xây dựng nữa???
Đám người Vân Lạc, Kỳ Phong và Đường công công đứng bên nghe cũng sửng sốt.
Quả nhiên, chỉ có Thục phi mới tự tin như vậy.
Lăng Nhất Thiên nghe Thục phi nói cũng đành dẹp suy nghĩ của mình qua một bên, thấy cô nói cũng có lí nên cho Đường công công đem quyền quản lí của Thục phi đem sang cho Trúc tần.
- Được được…Nghe lời nàng hết..
Đúng lúc Vân Lạc quay sang vô tình chạm phải ánh mắt của Tiểu Phong đang nhìn mình, không cần nói cũng tự hiểu: “Đường tỷ tỷ đi có hai cường quốc chống lưng, việc tỷ làm có thái hậu bất chất ủng hộ, lời tỷ nói hoàng thượng không cần nghe cũng tin….
Tỷ tỷ thì cần gì sợ ai…”
Lý Quân Khuê nghe Lăng Nhất Thiên nói thế, hài lòng rời Dưỡng Tâm Điện đi Hiệp Phương Điện.
Lăng Nhất Thiên với lí do tiện đường nên đòi đi chung nên cô cũng đồng ý.
Trên đường đi, Lăng Nhất Thiên mới nhớ ra còn muốn hỏi cô vì sao có y thuật cao như vậy nhưng không biết mở miệng hỏi kiểu sao đã đến cửa Hiệp Phương Điện rồi.
======
Hiệp Phương Điện..
Lý Quân Khuê chưa kịp vào tới cổng đã thấy Ninh phi ra đón (vì đã nghe cung nữ bẩm báo là Thục phi đến nên muốn tự mình ra đón, muốn cảm ơn vì đã cứu sống nhi tử của mình).
- Tham kiến hoàng thượng, Thục phi tỷ tỷ an… Muội biết tỷ đến nên cố ý tranh thủ đứng đây đón tỷ….
~Ninh muội muội chu đáo quá, đại hoàng tử sao rồi? Hắn tỉnh lại chưa?
Lý Quân Khuê hỏi.
- Tỷ tỷ, đã hơn một ngày rồi, vẫn chưa có tỉnh lại.
Ninh phi không giấu nổi sự lo lắng nói.
- Ờ m..
m m..Tỷ tỷ, muội…muội… cảm ơn tỷ đã cứu sống nhi tử của muội.
~Ha hâ ha..Xem muội kìa, khách sao với ta làm gì.
Mà ta xem muội mới chỉ làm mẫu thân một ngày mà đã tận tình như thế, chả như ai kia, là mẫu thân ruột mà…Haizz thôi bỏ đi.....!
Lý Quân Khuê chán chường nói..